Mục lục
Lâm Uyên Hành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Hoa Hồ tò mò đối với Thiên Đạo lệnh, nói:

- Vừa rồi tiên sinh nói thứ này là Linh khí, Tiểu Vân, Linh khí khác Linh binh nhau ở chỗ nào?

Tô Vân thử nghiệm khống chế khí huyết của mình, cẩn thận từng li từng tí chảy vào Thiên Đạo lệnh, nói:

- Ta cũng không biết. Bất quá ta đoán, Linh binh hẳn do hình thái thần thông luyện chế thành, như vậy Linh khí hẳn không căn cứ hình thái thần thông luyện chế, mà là bảo vật tác dụng đặc thù.

Hoa Hồ cẩn thận suy nghĩ, đích thật là đạo lý này.

Nếu như Tô Vân muốn luyện chế một Linh binh thuộc về mình, như vậy hắn cần y theo đại hoàng chung luyện chế, Linh binh hắn phức tạp không gì sánh được!

Mà trong sinh hoạt hàng ngày, một số thời khắc cũng không cần vũ khí phức tạp như Linh binh, lúc này cần đủ loại Linh khí công năng cổ quái kỳ lạ.

Khí huyết Tô Vân dần dần xâm nhập Thiên Đạo lệnh, lấy khí huyết tẩm bổ tấm lệnh bài ngọc này.

Chủ nhân Thiên Đạo lệnh đã chết 150 năm, khối lệnh bài này sớm đã không lạc ấn, biến thành vật vô chủ, Cầu Thủy Kính chữa trị nó, nhưng cũng không lạc ấn khí huyết của mình.

Tô Vân nếm thử lạc ấn khí huyết, phát hiện có thể lạc ấn khí huyết của mình.

Ngay lúc hắn thôi động khí huyết, dự định kiểm tra Thiên Đạo lệnh, đột nhiên tầm mắt của hắn không tự chủ được nhìn đến tính linh đang trong tầm mắt!

Tô Vân kinh ngạc không gì sánh được, hắn ngẩng đầu, nhìn thấy đại hoàng chung tính linh thần thông của mình đã phiêu phù trên đỉnh đầu mình, ở trước mặt mình, Thiên Đạo lệnh biến lớn trăm ngàn lần, hóa thành một cánh cửa cỡ hai, ba người, nổi bồng bềnh giữa không trung!

Thiên Đạo lệnh sao lại hóa thành loại hình thái này? Chẳng lẽ nói Thiên Đạo lệnh thật ra là cánh cửa?

Tô Vân chuyển bước, tới tới lui lui dò xét, cánh cửa Thiên Đạo lệnh hình thành gần như giống Thiên Đạo lệnh, đây là một tòa cánh cửa trắng tinh không tì vết, trên đầu cửa viết ba chữ Thiên Đạo viện, khung cửa bốn phía lạc ấn hoa văn vân lôi.

Tô Vân chuyển tới mặt sau cánh cửa, quả nhiên thấy đồ án một quyển thư tịch được triển khai một nửa.

-Thiên Đạo lệnh chỉ là cánh cửa sao?

Hắn không khỏi có chút thất vọng, dùng sức đẩy, phiến đại môn bằng ngọc kia tách hướng hai bên, dưới chân Tô Vân đột nhiên xuất hiện thềm đá bằng ngọc, hướng về nơi xa.

Một gốc cây trống rỗng xuất hiện, tiếp theo xuất hiện cây xanh thành hàng, cỏ xanh thành ấm, xuất hiện hai bên thềm đá, một mảnh thiên địa mỹ lệ cứ như vậy xuất hiện trước mặt của hắn!

Tô Vân không khỏi kinh ngạc, lui lại một bước, thăm dò nhìn quanh, bên ngoài vẫn như cũ là Linh giới của mình, cũng không có con đường này, cũng không có mảnh thiên địa kỳ dị này.

Đây là. . . Một mảnh Linh giới trong cánh cửa!

Thân thể hắn rút về, hành tẩu trong mảnh Linh giới này, đã thấy từng mảnh học cung hiện ra, rất nhiều sĩ tử, lão sư không biết từ nơi nào xuất hiện, hành tẩu trong mảnh học cung kỳ huyễn này.

Tô Vân kinh ngạc đi lên trước, có hai người từ bên cạnh hắn đi qua, tiếng nghị luận truyền vào trong tai của hắn.

- Hàn Yên tiên sinh, ta cảm thấy Đại Thiên Tinh Nguyên Động Công cũng không hoàn mỹ, còn có thể sửa lại, nên từ Tính Linh Nguyên Động bắt đầu, có thể vận hành càng nhanh đan nguyên. . .

Tô Vân quay đầu, đã thấy hai tính linh kia dần dần xa dần, thảo luận rất nhiệt liệt.

Ta một lần nữa tính toán tân học Hồn Thiên Luận, tìm ra mấy chỗ sai lầm, trải qua sửa đổi Hồn Thiên Luận có thể dùng để xác định vị trí quần tinh của Thiên Thị viên, tra được khởi nguyên Thiên Thị viên. Lại có mấy người từ bên cạnh hắn đi qua, vừa đi bên cạnh vừa đàm luận.

Thần sắc Tô Vân kinh ngạc, sĩ tử trên đường nói hắn nghe không hiểu, hắn nhìn về phía bãi cỏ, nơi đó có mấy vị sĩ tử đang đọ công pháp thần thông, uy lực thần thông để ánh mắt hắn đăm đăm.

- Nơi này là địa phương nào. . . Thiên Đạo lệnh, Thiên Đạo lệnh. . . Nơi này không phải là. . . Không có khả năng!

Hắn một đường đi đến phía trước học cung, học cung cực kỳ khổng lồ, khí thế rộng rãi, hành tẩu ở chỗ này, có một loại cảm giác nghiêm túc trang nghiêm.

Thần thái sĩ tử nơi này vội vàng, các sự tình đều có, Tô Vân hết nhìn đông tới nhìn tây, không biết chính mình ở nơi nào.

Hắn đi đến trước một pho tượng, ngửa đầu nhìn lại, không khỏi ngơ ngẩn, đó là pho tượng Cầu Thủy Kính, còn lớn hơn Cầu Thủy Kính chân nhân rất nhiều.

-Thủy Kính tiên sinh. . .

Lúc này, hắn lại thấy rất nhiều pho tượng, có nam có nữ, vừa già vừa trẻ, bị người thờ hai bên đại điện.

Tô Vân một đường nhìn lại, đột nhiên có người sau lưng nói:

-Ngươi mới tới?

Tô Vân quay đầu, chỉ gặp một thiếu niên 13~14 tuổi, mặt tròn chẳng biết lúc nào đi phía sau, thiếu niên kia thấp hơn hắn một nửa, mặc trên người y phục đỏ thẫm, khoan bào đại tụ, có thêu đồ án long văn, chỉ có sắc mặt bệnh tật, không khỏe mạnh.

Tô Vân gật đầu, nói:

- Ngày đầu ta tới. Ngươi thế nào biết?

-Không phải mới nhập học, ai sẽ nhìn những pho tượng ở chỗ này này?

Bệnh thiếu niên kia hiếu kỳ nói:

- Ai khảo hạch ngươi?

Tô Vân có chút chột dạ, nói:

-Thủy Kính tiên sinh.

-Thủy Kính tiên sinh? Nguyên lai là Cầu Thủy Kính.

Bệnh thiếu niên thở dốc một hơi, nghi ngờ nói:

- Hắn dạy không tốt, không phải bị cách chức, về nhà sao? Làm sao còn có quyền lợi tuyển bạt sĩ tử. . . Ngươi không biết những pho tượng này là ai?

Tô Vân trong lòng càng run, lắc đầu nói:

- Ta lần đầu đến, chưa quen cuộc sống nơi đây. . .

Bệnh thiếu niên cười nói:

-Như vậy ngươi không biết ta là ai?

Tô Vân nháy mắt mấy cái, chỉnh lý quần áo khom người chào:

-Tại hạ Sóc Phương Tô Vân, xin hỏi các hạ là?

-Ta là Định Đào Đệ Bình. . .

Con ngươi bệnh thiếu niên đảo một vòng, hoàn lễ cười nói:

- Ngươi gọi ta Đệ Bình là được rồi.

-Đệ Bình? Còn có người họ Đệ?

Tô Vân kinh ngạc, nhưng không hỏi nhiều, khiêm tốn thỉnh giáo nói:

- Đệ Bình. . . Bình huynh đệ, xin hỏi những pho tượng này là ai?

- Bọn hắn là lịch đại Đế Sư Thiên Đạo viện.

Bệnh thiếu niên Đệ Bình chắp hai tay sau lưng, nói:

- Thiên Đạo viện lịch đại Đế Sư phụ trách giảng dạy sĩ tử Thiên Đạo viện, mỗi người đều có bản lĩnh cùng tri thức vô biên. Cầu Thủy Kính bởi vì đắc tội đương kim Đại Đế, Đại Đế nói hắn dạy kém, liền cách chức hắn, đuổi về nhà. lai lịch Ngươi có chút không chính tông, Cầu Thủy Kính không có chức quan. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK