Tin nhắn ngắn gọn, vỏn vẹn có năm chữ:
- Hoàn Thành ổn định hơn!
Nhận được tin này, ý niệm đầu tiên của Trần Kinh chính là cục diện hiện tại ở Lĩnh Nam có khả năng là không ổn định mấy.
Tin Chu Tử Binh phải rời khỏi Lĩnh Nam xôn xao, Chu Tử Binh ra đi sẽ dẫn tới một loạt thay đổi về mặt nhân sự, rất hiển nhiên là ở Lĩnh Nam hiện nay, các thế lực khắp nơi đều đang như hổ rình mồi, hy vọng có thể mưu cầu càng nhiều lợi ích trong lúc bộ máy Lĩnh Nam đang thay đổi.
Chu Tử Binh bình thường rất ít khi trực tiếp trò chuyện cùng Trần Kinh, Trần Kinh cũng chưa từng nhận được chỉ thị trực tiếp từ Chu Tử Binh.
Chu Tử Binh có chuyện hay có yêu cầu gì với Trần Kinh, bình thường đều là truyền đạt thông qua Hoàng Hoành Viễn, lúc này đây y lại trực tiếp nhắn tin cho Trần Kinh, điều này chỉ có thể chứng minh là tinh hình đã khá nghiêm trọng.
Đường đi nước bước của phía tỉnh, Trần Kinh không hiểu rõ lắm nhưng cũng không gây trở ngại cho hắn trong việc lĩnh ngộ ý đồ của Chu Tử Binh.
Rất hiển nhiên là Chu Tử Binh đang chuẩn bị vị trí mới cho chính y, trước khi y thuyên chuyển sang vị trí mới thì phải đảm bảo bộ máy Lĩnh Nam vững vàng quá độ từ cũ sang mới, đảm bảo cục diện ổn định cho toàn bộ Lĩnh Nam, đây là chuyện mà y nhất định phải suy tính.
Dù gì Hoàn Thành hiện đang không ổn định đã gây chấn động rất lớn với phía tỉnh rồi, trong tình hình như thế, đảm bảo Hoàn Thành không loạn có lẽ là có ý nghĩa rất quan trọng.
Tin nhắn này khiến Trần Kinh chỉ biết cười khổ lắc đầu.
Hắn vừa mới đưa đao lên, Chu Tử Binh đã chỉ thị như vậy, thế có khác gì bắt hắn phải mau thu lại mũi tên đã bắn đi rồi?
Rất hiển nhiên là Trần Kinh sẽ không nhận thức nông cạn như thế.
Đấu tranh chính trị là cuộc chiến không khói thuốc súng.
Hai bên đối địch phải mưu cầu sự cân bằng và hòa bình, cách tốt nhất để thực hiện là không thỏa hiệp mà cũng chẳng nên tỏ ra yếu thế.
Trên chiến trường thực lực càng mạnh mới càng có khả năng nắm trong tay cục diện, lời nói mới càng có trọng lượng.
Cục diện Hoàn Thành hiện cũng chính là như vậy, Trần Kinh muốn thỏa hiệp thì người ta sẽ muốn lấn tới thêm một bước, còn nếu Trần Kinh càng cứng rắn hơn chút, càng tỏ ra hung hăng hơn thì đối thủ sẽ biết sợ, cũng sẽ bị bức bách mà ký điều ước bất đắc dĩ, đây là điều kiện tiên quyết để mưu cầu sự ổn định.
Trần Kinh hiểu rõ đây là lúc hắn phải đích thân ra tay.
...
Trời vẫn cứ mưa, Trần Kinh vẫn đi làm như thường ngày, nửa đường thì đụng phải Phó Chủ tịch thành phố Trịnh Liêu Đăng.
Trịnh Liêu Đăng thấy Trần Kinh thì vội bước nhanh tới, cười nói:
- Bí thư Trần, ngài cũng thật liêm khiết quá, ngày nào cũng cuốc bộ đi làm!
Trần Kinh nheo mắt nhìn y, đáp lại:
- Phó chủ tịch Trịnh cũng có khác gì đâu! Bằng không chúng ta cũng chẳng gặp nhau thế này?
Trịnh Liêu Đăng ngượng ngùng cười cười:
- Bí thư Trần, chẳng giấu gì, hôm nay tôi tới là để gặp anh!
Y dừng một chút, đoạn nói:
- Gần đây cục diện Hoàn Thành rất không ổn định, được phân công làm Phó Chủ tịch thành phố, tôi cảm thấy áp lực rất lớn. Theo như tình hình trước mắt có thể thấy rất rõ ràng là có người đang làm loạn cục diện, một số lãnh đạo nơi khác sợ thiên hạ không loạn nên cố ý tung tin đồn, xáo trộn cục diện, chuyện này chúng ta không thể không cảnh giác!
Trần Kinh mặt nhăn mày nhíu, lắc đầu nói:
- Đồng chí Liêu Đăng, lời này của anh hình như có ý chỉ điểm gì đó! Có chuyện gì anh cứ nói thẳng, không cần phải ấp a ấp úng như vậy!
Trịnh Liêu Đăng hít sâu một hơi, nói:
- Tôi nói trắng ra vậy! Trong khoảng thời gian này công tử Vạn Hân đang bị viện kiểm sát thẩm vấn đột xuất, thằng nhóc này không hiểu chuyện, bị người khác mê hoặc, cảm thấy mình bị thiệt trong vụ việc ở Tẩu Mã Hà, muốn lấy lại danh dự.
Đó chẳng qua là bị người khác lợi dụng, có những kẻ muốn lợi dụng chuyện Tẩu Mã hà để sửa tài liệu của anh, cậu ta đầu óc hồ đồ nên mới buông lỏng cảnh giác...
Trịnh Liêu Đăng nói đến đây thì đằng hắng một tiếng:
- Vạn Hân là vãn bối của tôi, vì chuyện của cậu ta mà tôi rất chân thành xin lỗi anh!
Y lôi một túi tài liệu ra đưa cho Trần Kinh.
- Bí thư Trần, những tài liệu này chính là thứ một số người hay gọi là tài liệu đen, tôi đã xem qua nội dung bên trong, rất hoang đường vô lý! Anh xem, hiện Hoàn Thành đang trong thời điểm phát triển then chốt, thiết nghĩ vào lúc này chúng ta nên thân trọng hơn với các nhà đầu tư, doanh nghiệp, tránh những hiểu lầm không cần thiết.
Trần Kinh trầm ngâm không nói, khoan thai lấy tài liệu từ trong túi ra.
Chưa xem thì thôi, vừa thấy Trần Kinh đã phát hoảng.
Xấp tài liệu này có nội dung can hệ rất nhiều, có tài liệu về việc Trần Kinh nuôi nhân tình, nhưng đối tượng lại biến thành Miêu Đan Phương. Còn có tài liệu về việc Trần Kinh độc đoán ở Tẩu Mã Hà, phá hoại chế độ tập trung dân chủ, tài liệu còn được nhiều vị cán bộ cấp phó phòng cùng nhau ký tên, trong đó Trần Kinh thấy rõ ràng có chữ ký của Phó chủ tịch quận Âu Hào.
Mặt khác, Trần Kinh trong quá trình đầu tư xây dựng đô thị đã vi phạm quy định giải phóng mặt bằng, ép các hộ giải phóng mặt bằng ký hợp đồng bất bình đẳng, phía dưới còn kèm theo chữ ký của hơn hai mươi hộ giải phóng mặt bằng.
Ngoài ra, Trần Kinh nhiễu loạn tư pháp, pháp chế…, tài liệu tổng cộng dày đến mấy tấc.
Trần Kinh xem qua loa một lần, đem tài liệu cất vào túi đưa cho Trịnh Liêu Đăng nói:
- Hay đấy, sau khi xem qua tôi cũng có cảm xúc rất sâu, như vậy đi! Đã có người làm ra chỗ tài liệu như vậy thì tôi thấy chắc họ muốn gửi cho các đồng chí ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh xem, nhiệm vụ này giao cho anh Hoàn Thành thì sao nhỉ?
Trịnh Liêu Đăng ngẩn người, kinh ngạc nói không ra lời.
Trần Kinh thì thầm cười lạnh liên tục trong bụng, Trịnh Liêu Đăng người này quả nhiên là kẻ hai mặt.
Y vừa cùng Vương Kỳ Hoa tổng hợp tài liệu về Trần Kinh, lại quay sang đem tài liệu đến chỗ hắn làm hòa, thủ đoạn cương nhu kết hợp, một mặt là quyết bảo vệ Vạn Hân, mặt khác cũng chẳng khác một cách để uy hiếp?
Vương Kỳ Hoa tổng hợp những tài liệu này, mục đích là muốn dồn hắn vào chỗ chết, còn Trịnh Liêu Đăng lại lấy những tài liệu này làm quân bài chơi với hắn, Vương Kỳ Hoa đụng phải người như vậy cũng là không có mắt nhìn người.
Nhìn chằm chằm vẻ mặt khó đoán của Trịnh Liêu Đăng, Trần Kinh thản nhiên nói:
- Phó chủ tịch Liêu, anh hẳn là hiểu rõ con người Trần Kinh tôi. Chuyện tôi đã dám làm thì chẳng sợ kẻ khác nói này nói kia. Mấy năm nay số kẻ chơi tôi bằng tài liệu đen phải nói là quá nhiều. Thường thì lúc những người này gây sự với tôi chính là cơ hội, bởi vì gặp phải tình huống này thì tôi mới rõ người ta vì sao lại hận tôi như vậy?
Xét về phương diện này, đại đa số tình huống đều rất đơn giản, đơn giản cũng là do tôi quấy nhiễu tới lợi ích, chặn đường tài lộc của người ta, đối với những người như vậy, nếu như đối phương là doanh nghiệp chấp pháp nghiêm chỉnh thì tôi sẽ rất chân thành mà xin lỗi.
Nếu họ là cán bộ thì cách xử lý của tôi chính là nghiêm trị không tha, cán bộ là công bộc của dân, điểm này tôi luôn ghi nhớ kỹ!
Trần Kinh nhìn thẳng mặt Trịnh Liêu Đăng chằm chằm thật lâu rồi mới quay đi, không hề quay đầu lại.
...
Tin tức từ đài truyền hình Hoàn Thành thông báo.
Phó bí thư Hoàn Thành cho điều tra 3 quận là Vĩnh Hòa, Kiến Thủy và Bối Thủy, trong quá trình điều tra, Bí thư Trần nhấn mạnh hiện tại Hoàn Thành đang đứng trước cơ hội chưa từng có, bộ máy các quận phải đi tắt đón đầu, cố gắng nắm bắt lấy thời cơ chiến lược quan trọng hiện tại, dồn trọng điểm công tác vào nắm bắt hình thành và phát triển kinh tế đi lên.
Trần Kinh vừa điều tra nghiên cứu các quận, đồng thời cũng xâm nhập đến các xí nghiệp chế tạo ở tuyến đầu để khảo sát các tình hình sản xuất trước mắt cũng như tình hình kinh doanh.
Trong quá trình khảo sát, Trần Kinh đã có trao đổi thân tình với người phụ trách xí nghiệp, tỏ rõ sự ủng hộ của chính quyền dành cho doanh nghiệp chế tạo có thực lực nhằm tăng tốc nâng cấp dây chuyền sản xuất, trước mắt thì thị ủy và chính quyền Hoàn Thành đã có sự trợ giúp rõ ràng chi tiết về mặt chính sách, những chính sách này sẽ được thực thi nhanh chóng, sẽ được chứng thực trên bản thân mỗi xí nghiệp.
Trần Kinh khích lệ người phụ trách các xí nghiệp, bày tỏ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ luôn bắt tay cùng các xí nghiệp, cùng cố gắng tập hợp nguồn lực để có thể vượt qua những khó khăn trước mắt, cùng chờ đón tương lai tươi sáng.
Là Phó bí thư Thành ủy, gần đây Trần Kinh liên tục thị sát cơ sở, đặt trọng điểm công tác vào xây dựng phát triển kinh tế đi lên, khá là nổi bật gây chú ý ở Hoàn Thành.
Bởi vì Trần Kinh tuy rằng đã từng được phân công quản lý quy hoạch kinh tế vĩ mô, nhưng từ sau khi hắn đảm nhiệm chức Bí thư Quận ủy Tẩu Mã hà thì rất ít đến những quận khác thị sát.
Mà giờ hắn lại lên giọng đi nước cờ này, lại đã bước đầu có thành quả ở Tẩu Mã Hà sau khi làm vậy, chuyện này khiến cho không ít người phải võ đoán.
Liệu đây có phải là hình thức sẽ mở rộng ra toàn thành phố ở Tẩu Mã Hà?
Mặt khác, đây có phải là bàn đạp cho công tác về sau của Trần Kinh hay không?
Hiện tại giới chức Hoàn Thành đều biết rằng, Khương Thiếu Khôn và Nhạc Vân Tùng hiện đang lâm vào thế sống dở chết dở, hai người bọn họ ít nhất có một người không lâu nữa sẽ “bán sới”.
Trong tình hình như thế, Trần Kinh dũng cảm động thân ra mặt nói về kiến thiết kinh tế, liệu có phải là Trần Kinh sẽ ngồi lên cương vị lãnh đạo Hoàn Thành?
Thị ủy Hoàn Thành, tại văn phòng của Nhạc Vân Tùng, Vương Kỳ Hoa đang thông báo từng tin một trong số đó cho Nhạc Vân Tùng, Nhạc Vân Tùng thần sắc không thay đổi, mày lại hơi khẽ nhíu lại.
Vài ngày trước, Nhạc Vân Tùng và Trần Kinh từng tiếp chuyện nhau một lần.
Lần đó, Nhạc Vân Tùng nhẹ nhàng khuyên nhủ Trần Kinh rằng vụ Tẩu Mã Hà mà làm lớn chuyện thì có thể sẽ rất phiêu lưu, bất lợi cho sự ổn định của Hoàn Thành. Trước mắt với Hoàn Thành mà nói, việc cấp bách là phải thay đổi trạng thái án binh bất động của chính quyền, phải nhanh chóng thống nhất tư tưởng các quận, khiến công tác các quận tập trung toàn bộ vào cải cách và phát triển đưa kinh tế đi lên.
Trần Kinh lúc đó tỏ vẻ hoàn toàn đồng ý với Nhạc Vân Tùng, nhưng đồng thời hắn cũng có đề xuất, trước mắt bên thanh tra cũng đã nắm được một số tin tức, tóm lại là nên xử lý như thế nào cho thích hợp.
Nhạc Vân Tùng đã trầm tư thật lâu mà không bày tỏ thái độ trong chuyện này.
Bởi vì câu hỏi này của Trần Kinh ông ta không thể trả lời, bên thanh tra đã nắm giữ chứng cớ, nếu ông ta cứ cậy là bí thư mà cưỡng ép ỉm đi chứng cớ thì về sau nếu gặp chuyện không may, ông ta phải giải thích chuyện này như thế nào?
Không thể không nói, câu trả lời này của Trần Kinh đã cắm một cái gai trong lòng Nhạc Vân Tùng.
Bởi vì đối với Nhạc Vân Tùng mà nói, ông ta không biết đoàn thanh tra do Trần Kinh chủ trì đã nắm giữ bao nhiêu chứng cớ, nắm giữ chứng cứ về ai.
Mà ở vị trí của ông ta cũng không thể bắt đoàn thanh tra phải đem những chứng cớ này lên bàn làm việc cho mình, bởi vì nếu như vậy thì rõ mười mươi là Bí thư Thành ủy đang quấy nhiễu công tác tư pháp, Trần Kinh làm tư pháp ầm lên trên toàn thành phố nên có thần thánh cũng không thể xâm phạm, Nhạc Vân Tùng nếu không chú ý điểm này thì chẳng khác gì tự đào hố nhảy xuống dâng mình cho Trần Kinh hay sao?
Cho nên, lần nói chuyện đó cũng không lấy gì làm khoái trá, nhưng Nhạc Vân Tùng tuyệt đối không ngờ rằng, Trần Kinh lúc này lại không có bất kỳ động thái nào về mặt này, ngược lại đã thật sự bắt đầu quán triệt yêu cầu của Nhạc Vân Tùng, chuyển trọng tâm công tác của toàn thành phố sang xây dựng kinh tế, điều này làm cho ông ta không ngờ, khiến ông ta trở tay không kịp!
----------oOo----------