Và giống như mọi ngày, Trần Kinh nhận được điện thoại của Chu Thanh, bảo hắn qua đó lấy tài liệu cho bí thư phê duyệt.
Trần Kinh vừa mới bước đến đầu cầu thang lầu ba, nghe thấy ở hàng lang cầu thang lầu ba giọng của Phương Khắc Ba:
- Vấn đề phân công cán bộ, qua loa không thể được, đối với những cán bố tố chất không được cứng rắn, tư tưởng không được kiên định, chúng ta không thể đặt vào vị trí quan trọng này, hành động như vậy là không có trách nhiệm với Đảng và mọi người!
Giọng nói của Chu Thanh:
- Đúng vậy, Phó bí thư Phương, tôi nhất định tuân theo chỉ thị của ngài, để chúng ta đề bạt những vị trí vững chắc trong văn phòng Thành ủy chúng ta.
- Cái gì là văn phòng Thành ủy? Vấn đề về cán bộ trong toàn bộ thành phố chúng ta, cần phụ trách nghiêm túc hơn nữa, cậu cũng là lãnh đạo Thành phố, đối những hiện tượng nhìn chướng mắt cần dũng cảm vạch ra, không được vì nể mặt, làm người ba phải!
Giọng nói của Phương Khắc Ba không vui.
Y dừng lại, nói:
- Ví dụ như nói, lần này Phòng công an Đức Thủy chúng tôi truy quét văn hóa phẩm đồ trụy, chống phi pháp, còn liên quan đến các cán bộ? Nhìn thấy mà giật mình! Đối với một số cán bộ, chúng tôi nên xử lý như thế nào? Sau khi phê bình giáo dục lại tiếp tục sử dụng, hay là cần phải suy nghĩ giành vài cái điển hình, vẫn còn chỉnh đốn chút khí phách?
Giọng của Chu Thanh thấp dần, nói:
- Cần chỉnh đốn chút khí phách, chỉnh đốn chút khí phách.
- Không cần chỉ dừng lại ở câu nói cửa miệng, nếu cậu thật sự cho rằng như vậy, tại sao bản báo cáo đó vẫn chưa trình cho bí thư phê chuẩn? Một bản báo cáo vẫn còn giữ lại ba ngày, còn dựa vào cái gì mà phải suy nghĩ?
Phương Khắc Ba cất cao giọng nói.
Trần Kinh nghe đến đây thì đã hiểu ra, Chu Thanh tự mình lấy tài liệu, đó là hành động chuyên nghiệp lần này của Phòng công an Đức Thủy, báo cáo liên quan đến một số vấn đề cán bộ bị điều tra. Báo cáo này làm chấn động toàn bộ Đức Cao, nghe nói về chuyện của Đức Thủy cần ba bản báo cáo.
Một bản báo cáo trình lên Phòng công an thành phố, một báo cáo trình Ủy ban nhân dân thành phố, còn có một bản trình cho Thành ủy.
Nội dung của ba bản báo cáo đều không giống nhau, bên ngoài rất hùng hồn, bản báo cáo trình gửi cho Thành ủy, chủ yếu là báo cáo với Thành ủy hành động đột kích lần này của Đức Thủy, toàn bộ danh sách các cán bộ bị bắt ở hiện trường về việc chơi gái, đánh bạc, còn có khẩu cung của bọn họ nữa!
Tin tức này ở Đức Cao thậm chí là toàn bộ dư luận của tỉnh đều tạo ra ảnh hưởng rất lớn, trong toàn bộ quận huyện đều bắt đầu tự kiểm tra, tự xem xét, quy phạm hành vi của cán bộ.
Và liên quan đến Chính Đảng ở bảy huyện lần này đề xuất sớm vấn đề về các nhân vật nhiệm kỳ mới, bởi vì nguyên nhân này lại là biến số gia tăng, rất nhiều người trước đây cảm thấy chính mình không có hi vọng, bởi vì sự việc này nổ ra, họ đã nhìn thấy hi vọng, lại bắt đầu trở nên sôi nổi.
Mà các hoạt động và thái độ trong thời gian gần đây cũng bị chú ý cao độ, không chỉ là bên trong thể chế có sự lý giải đối với các hoạt động và thái độ này, bao gồm cả giới truyền thông, họ cũng có cách lý giải riêng của mình đối với thái độ như vậy.
Trần Kinh lấy lại bình tĩnh, cố ý tạo ra tiếng bước chân to hơn, từng bước từng bước xuống lầu, phía dưới hành lang Chu Thanh và Phương Khắc Ba đang nói chuyện.
Cả hai người liền không nói gì nữa.
Trần Kinh bước đến gần, chào hỏi trước với Phương Khắc Ba.
Đôi mắt của Phương Khắc Ba nhìn đảo qua nét mặt nghiêm túc không hề giảm của Trần Kinh, chỉ khẽ gật đầu.
Chu Thanh nhìn thấy Trần Kinh, vội ngoắc tay nói:
- Tiểu Trần, cậu đến đây thật đúng lúc, cậu hãy cầm tài liệu này cho bí thư phê chuẩn!
Chu Thanh đưa cho Trần Kinh bản tài liệu, Trần Kinh vừa thấy đã ngẩng đầu, đúng là tài liệu của Đức Thủy trình lên trên về hành động chuyên nghiệp nghiêm túc chống văn hóa đồ trụy, đánh bạc và nghiện hút.
Trần Kinh nhận lấy tài liệu, nói:
- Trưởng ban thư ký, ngài còn có chỉ thị gì không?
Chu Thanh vẫy vẫy tay nói:
- Cậu đi làm việc đi! Cần nhở nhắc nhở bí thư, tài liệu này rất quan trọng, cần nhanh chóng phê chuẩn!
Trần Kinh khẽ gật đầu, đang chuẩn bị xoay người.
Phương Khắc Ba vội gọi:
- Cậu chờ một lát!
Trần Kinh đứng lại, ngẩng đầu nhìn Phương Khắc Ba.
Hắn nói:
- Phó Bí thư Phương…
Phương Khắc Ba đột nhiên quay đầu nhìn Chu Thanh, nói:
- Tôi nghe nói trong thành ủy có nhiều lời đồn đại, nói Tiểu Trần đảm nhiệm thư ký bí thư nhiều nhất chỉ giữ được một tháng. Tôi nghĩ cách nói này sai hoàn toàn, một số người đã nhìn sai phương hướng!
Y mỉm cười nhẹ nhàng lộ ra chiếc răng bị khói thuốc làm hơi đen lại:
- Tôi nghe nói, tước đây phó thư ký Mãn đã điều tra về Trần Kinh, kết quả điều tra năng lực của Trần Kinh không được, không thể vào Thành ủy, không thể đảm nhiệm được công việc của thư ký Thành ủy!
- Ha ha, thật sự là sự châm chọc lớn, tiểu Trần bây giờ chẳng phải là làm rất tốt sao? Không chỉ làm tốt, hơn nữa còn đảm nhận vị trí quan trọng nhất của phòng thư ký!
- Vì vậy, có một số cán bộ chúng ta nhìn người căn bản không có khoa học, toàn dựa vào việc yêu ghét cá nhân, dựa vào việc yêu ghét cá nhân đề bạt cán bộ, đây đâu phải là thái độ nghiêm túc? Đó là thái độ không có trách nhiệm!
Phương Khắc Ba ca ngợi rất nhiều Trần Kinh, nhưng lại ngầm làm tổn hại Mãn Diên Ba một phen.
Trong mấy người phó thư ký của Thành ủy, uy tín trước đây của Mãn Diên Ba rất cao.
Nhưng từ khi Trần Kinh vào Thành ủy, không biết ai đã đem câu chuyện của Trần Kinh và Mãn Diên Ba truyền đi, điều này đối với uy tín của Mãn Diên Ba là một sự tổn hại rất lớn.
Bởi vì, thông qua tin đồn này, người khác có thể tưởng tượng ra cái cảnh tượng đó.
Mãn Diên Ba giả vờ hỏi Trần Kinh vài câu hỏi, cuối cùng khẳng định đúng là tìm mọi cách làm khó dễ với Trần Kinh.
Có ý châm chọc đó là, Trần Kinh vàng đi đến đâu cũng tỏa ra ánh sáng, thế mà lại được chính bí thư phát hiện ra khai thác, Mãn Diên Ba không chỉ không có cách nào ngăn cản bước tiến của Trần Kinh.
Ngược lại trong quá trình tiến lên của Trần Kinh đóng một nhân vật tiêu cực, đó không phải là châm biếm còn là cái gì?
Đối với hành động đột kích của Phòng công an Đức Thủy, phản hồi đến Thành ủy liền tạo thành một bản báo cáo, nội dung cụ thể trình lên bí thư Thành phố Ngũ Đại Minh chính danh sách các cán bộ có dính líu đến tác phong, còn về hành động chuyên nghiệp của công an v..v. Trong báo cáo thể hiện rất mơ hồ.
Cuối cùng Ngũ Đại Minh phê chín chữ ở trong báo cáo:
- Đồng ý với ý kiến đó, chuyển cho chủ tịch Thành phố duyệt!
Chỉ có chín chữ như vậy, tài liệu từ Thành ủy chuyển đến chính phủ, thư ký Vương Dương của Thanh Phi Hoa đến để lấy tài liệu, y vừa bước lên liền bắt tay Trần Kinh nói:
- Chủ nhiệm Trần! Đã lâu không được uống rượu cùng cậu, muốn nhân cơ hội này uống hai chén với cậu, không biết cậu có nể mặt?
Vương Dương lớn hơn Trần Kinh mười tuổi, nhưng một mực gọi chủ nhiệm Trần, gọi rất thân thiết!
Trong vòng tròn của thư ký Thành ủy, có người hiểu Vương Dương đến chi tiết, nói rằng bức tượng đài đằng sau Vương Dương rất chắc, nghe nói, y là con rể của một người cháu ngoại một vị lão đại nào đó ở trong tỉnh, y đã từng phạm phải tác phong, đã từng bị kỷ luật.
Sau đó, Thanh Phi Hoa sau khi vào Đức Cao, một lần nữa lại dùng y, Vương Dương rất nhanh trở thành phụ tá đắc lực của Thanh Phi Hoa, mà con đường làm quan của y, cũng được giới bên ngoài xem trọng, cho rằng lần này kết quả ở Thanh Phi Hoa vẫn tiếp tục đảm nhiệm, y có khả năng điều động xuống phía dưới.
Trần Kinh có ấn tượng không tồi đối với Vương Dương, đối với lời mời của Vương Dương, hắn tất nhiên không thể từ chối, bèn nói:
- Anh Vương, anh và tôi, có những lúc tự mình không thể xác định được! Có thời gian rỗi, anh mời tôi, tôi nhất định lấy làm hãnh diện!
Trần Kinh vừa nói vừa trao tài liệu cho Vương Dương, mắt của Vương Dương không chú ý gì đến tài liệu đó!
Trần Kinh nghe qua một số tin đồn, bên ngoài tin đồn mạnh nhất là đằng sau hậu trường của Đức Cao Lâm Giang Các là Thanh Phi Hoa, mà lần này Phòng công an Đức Thủy kiểm tra Lâm Giang Các, đó là mưu kế của Phương Khắc Ba!
Phương Khắc Ba sở dĩ làm như vậy, bên ngoài nói đến vấn đề đấu thầu hạng mục đường cao tốc Đức Dung, Thanh Phi Hoa và Phương Khắc Ba thi nhau gây náo loạn.
Mâu thuẫn rất mãnh mẽ, Phương Khắc Ba lần này muốn báo thù Thanh Phi Hoa.
Đồng thời nhân cơ hội này trộn lẫn việc điều chỉnh bộ máy của bảy huyện, y muốn thừa lúc nhốn nháo cài người của mình vào trong đó.
Trần Kinh từ trước đến nay vẫn không coi nhẹ những tin đồn này, nhưng hôm nay nhìn vẻ mặt của Vương Dương, dường như rất bình tĩnh, hầu như không nhận ra chút cảm xúc của y.
Trần Kinh và Vương Dương đang nói chuyện, cửa văn phòng của Ngũ Đại Minh đột nhiên mở ra, Ngũ Đại Minh từ bên trong bước ra:
- Tiểu Trần, cậu hãy chuẩn bị đi, chút nữa bí thư Mã của huyện Tu Mai đến báo cáo công việc, cậu tham gia đảm nhận việc ghi chép đơn giản!
Trần Kinh đồng ý một tiếng
- Vâng!
Vương Dương đã bước lên trước, gọi một tiếng:
- Bí thư, chào ngài!
Ngũ Đại Minh nhìn thấy Vương Dương, y mỉm cười nói:
- Tiểu Vương à! Bụng của cậu càng ngày càng to, thế đâu có được, cậu bên cạnh Chủ tịch thành phố, người khác còn tưởng rằng cậu là chủ tịch Thành phố đó!
Mặt Vương Dương ửng hồng, nói:
- Báo cáo bí thư, tôi đang cố gắng giảm béo, tranh thủ giảm béo, giảm đến trọng lượng thích hợp!
Ngũ Đại Minh vẫy vẫy tay nói:
- Nói đùa, chỉ là nói đùa thôi! Bây giờ các cậu còn trẻ, làm sao cười có thể dọa được người! Cả ngày có cần nghiêm túc như vậy sao?
Vương Dương nghe Ngũ Đại Minh nói như vậy, trong lòng y lại càng sợ hãi, Trần Kinh chỉ đứng bên cạnh cười, không hề có chút gì xấu hổ.
Vương Dương không khỏi có chút hâm mộ Trần Kinh, ít nhất mối quan hệ giữa Trần Kinh và Ngũ Đại Minh, còn tự nhiên hơn nhiều so với mối quan hệ giữa hắn và chủ tịch Thành phố Thanh, chủ tịch Thành phố Thanh từ trước đến giờ đều nói năng thận trọng, làm gì giống với bí thư, còn có tâm trí để đùa giỡn?
Y đột nhiên nghĩ đến, Thanh Phi Hoa ám chỉ cho y, để y hiểu hơn về cách nhìn và thái độ của Ngũ Đại Minh đối với việc điều tra Lâm Giang Các.
Hiện tại, thái độ này của Ngũ Đại Minh, y làm sao có thể đủ để nhìn ra một tia manh mối nào? Y vừa rồi đến để lấy tài liệu, đã từng liếc qua nội dung tài liệu, phía trên Ngũ Đại Minh phê chuẩn rất ngắn gọn sáng tỏ.
Ngũ Đại Minh ủng hộ sự phê chuẩn của Phương Khắc Ba.
Yêu cầu Thanh Phi Hoa cũng xem qua tài liệu.
Đây chính là ý gì?
Y ủng hộ kỷ luật tổ chức nghiêm túc của Phương Khắc Ba.
Lấy mấy cái vụ án điển hình để xử lý sao?
Vương Dương có chút khó hiểu, và ở lúc này, Trần Kinh ở đây làm khách mời!
Bí thư Mã Bộ Bình của huyện Tu Mai đã đến rồi!
Mã Bộ Bình đi vào nhìn thấy Ngũ Đại Minh vẫn còn, y nhanh chân bước tới, từ xa đã nở nụ cười, nói:
- Bí thư….
Hai người nắm chặt tay, Ngũ Đại Minh giơ tay nói:
- Chúng ta hãy vào trong, vào trong đi! Tôi để tiểu Trần đến đây pha trà công phu cho chúng ta, chúng ta vừa uống trà vừa nói chuyện, tiểu Trần pha trà thật là giỏi giang!
Mã Bộ Bình cùng Ngũ Đại Minh bước vào văn phòng, Trần Kinh và Vương Dương đều không có cơ hội chào hỏi y.
Vương Dương rốt cuộc không thể trơ ra đó nữa, y lập tức cáo từ, trước khi y đi vẫn không quên chào hỏi Trần Kinh, nói nhất định sẽ mời Trần Kinh ăn cơm ..v.v..!
Trần Kinh tiễn Vương Dương ra cửa, khi quay người lại, hắn có chút giật mình.
Mã Bộ Bình vào Đức Cao lúc này có việc gì? Nhật trình hôm nay căn bản không có chuyện tiếp Mã Bộ Bình, chuyện này là thế nào?!