Lấy tin tức này làm đòn bẩy, cục công an, hải quan, chi đội vũ trang lại một lần nữa hợp sức hành động, triển khai thành lập một chuyên mục chống buôn lậu mới.
Toàn bộ hành động bên trong cục công an do Phó cục trưởng hiện đang đương nhiệm Đinh Đắc Quân chủ trì.
Đinh Đắc Quân năng lực nghiệp vụ tốt, làm việc đáng tin cậy, nhiều năm công tác kinh nghiệm trong nhiều năm lần này cũng được phát huy toàn bộ, toàn thành phố trên dưới nhanh chóng liền xuất hiện một phong trào buôn lậu.
Mà cùng lúc đó, Khương Thiếu Khôn rốt cuộc cũng phát lực, ông ta đưa ra một đề xuất là rắn không thể một ngày mất đầu.
Dưới sự cố gắng của ông ta, SởTỉnh thông qua bổ nhiệm lâm thời với Đinh Đắc Quân, bổ nhiệm Đinh Đắc Quân tạm nhận chức Cục trưởng cục Công an, chủ trì hoàn toàn các công tác của cục Công an Hoàn Thành, có một khoảng cách ngắn với chức Cục trưởng, bước sau chỉ cần hội nghị thường vụ phê chuẩn, Đinh Đắc Quân liền có thể xóa đi chữ “ Đại diện”, chính thức trở thành người chỉ huy của bên công an.
Hội nghị thường vụ Đảng ủy, Trần Kinh bưng tách trà, thần sắc bình tĩnh, bình tĩnh cân nhắc cục diện bây giờ.
Hắn cẩn thận xem xét cách nhìn của Nhạc Vân Tùng với bản thân, hàm ý trong mấy ánh mắt ấy rất phức tạp.
Rõ ràng, Đinh Đắc Quân góp ít thành nhiều, lần này lại nắm chắc lấy cơ hội này, hơn nữa còn thuận lợi đem Trần Kinh lợi dụng một phen, nâng cao Trần Kinh để đề cao chính mình, đem chuyến đi của hai người ở HongKong chỉ huy từ xa vẽ nên một sắc thái cực kỳ anh hùng, bất khuất.
Mặt khác, tốc độ vun đắp quan hệ giữa Đinh Đắc Quân và Khương Thiếu Khôn cũng rất nhanh, Khương Thiếu Khôn luôn coi mình là người phát ngôn trong hệ thống công an, mà Đinh Đắc Quân lại khát khao có được vị trí cao này, hai người kết hợp nhịp nhàng với nhau, nhanh chóng liền tìm được lợi ích chung, sau đó hai người cùng nhau phát lực, đánh Nhạc Vân Tùng một đòn làm không kịp trở tay.
Mà Trần Kinh ở trong đó cũng bị động đóng một vai là người ủng hộ Đinh Đắc Quân, đây có thể là điểm mà Nhạc Vân Tùng không bằng lòng với hắn.
Vừa nghĩ đến cái này, trong lòng Trần Kinh liền cuời lạnh.
Không thể không nói Đinh Đắc Quân đã cho hắn một bài học, vị Phó cục trưởng cục công an nằm yên lặng trong hệ thống công an tám năm rồi này thật không đơn giản, tám năm nhẫn nhịn, một khi hành động, hoàn toàn đan xen, vô tình còn đem Trần Kinh vào trong tính toán của ông ta.
Hơn nữa ông ta tính toán rất vang dội.
Bởi vì chuyện này, Trần Kinh đương nhiên là không vui mừng.
Nhưng chỉ cần vị trí cục trưởng cục công an sắp đặt yên ổn rồi, sự việc như ván đã đóng thuyền, Trần Kinh ở Hoàn Thành không có chút căn cơ nào có thể nói, cân nhắc thiệt hơn xong hắn sẽ vạch mặt Đinh Đắc Quân?
Thay vì vạch mặt, chi bằng thuận nước đẩy thuyền, thanh thản ổn định hưởng thụ sự vẻ vang Đinh Đắc Quân dành cho hắn.
Không thể không nói, Đinh Đắc Quân thật sự có khí phách của lão Chính khách, đem tính cách của mọi người cân nhắc thật thông suốt, phán đoán thế cục rất chính xác, điểm sai lầm lớn nhất của ông ta là không hiểu rõ về Trần Kinh, không nắm được tính cách của hắn.
Cuộc hội ý thảo luận hôm nay chủ yếu là thảo luận về công tác sắp xếp bố trí khai mạc triển lãm hội máy móc công nghiệp sắp tới.
Triển lãm máy móc công nghiệp lần này được Nhạc Vân Tùng rất coi trọng, ông ta tự mình dẫn đầu thành lập công tác tổ nhỏ, anh ta đảm nhiệm chức tổ trưởng.
Trần Kinh có thể nhận ra được, Nhạc Vân Tùng là muốn mượn cơ hội này một mặt là muốn cho thấy chỉnh phủ ủng hộ ngành nghề truyền thống, quyết tâm phát triển kinh tế, mặt khác là Nhạc Vân Tùng muốn củng cố hình tượng ở Hoàn Thành.
Đương nhiên, trong này còn có cân nhắc chính trị ở bên trong.
Khương Thiếu Khôn gần đây trong chính quyền làm rất nhiều cải cách lớn, thông qua cải cách để thay đổi giới quan trường hiện có ở Hoàn Thành.
Thông qua cải cách, Khương Thiếu Khôn đem lực ảnh hưởng của chính mình nhanh chóng đi vào các phương diện trong xã hội của Hoàn Thành.
Không thể không nói, động tác nhanh gọn dứt khoát, quyết đoán của Khương Thiếu Khôn khiến Nhạc Vân Tùng cảm nhận được sự uy hiếp.
Làm Bí thư Thành ủy, ông ta bắt buộc phải đảm bảo trách nhiệm về phương hướng phát triển chính xác Hoàn Thành nhận được thách thức, mà thông qua cuộc triển lãm máy móc cấp quốc tế lấn này, ông ta phải nhắc nhở toàn thể các đơn vị trong thành phố, toàn bộ cục diện của Hoàn Thành vẫn nằm trong tay của ông ta, nhắc nhở mọi người không đi lệch đường.
Hội nghĩ diễn ra rất nhanh, sau khi tan họp, Trần Kinh ở lại sau cùng Nhạc Vân Tùng vỗ vỗ cánh tay hắn nói:
- Bí thư Trần, về vấn đề về kinh tế, anh cần phải chú ý hơn nhiều, cẩn thận cân nhắc! Kinh tế của chúng ta hiện tại không phải là mùa xuân, cũng không phải là mùa hạ, càng không phài là mùa thu hay mùa đông, mà là đang bị lạc mất thời vụ.
Ở trong thời điểm như vậy, tư duy của các lãnh đạo trẻ tuổi cởi mở, cần phải suy nghĩ nhiều hơn, nghĩ nhiều cách hơn!
Trần Kinh gật gật đầu nói:
- Bí thư, tôi nhất định sẽ nỗ lực! Tôi bảo đảm với anh, công tác của tôi sẽ không bao giờ lệch khỏi quỹ đạo!
Nhạc Vân Tùng nhăn mặt, ánh mắt nhìn Trần Kinh có chút suy nghĩ.
Trần Kinh thản nhiên cười cười, hắn rất rõ, lúc nào hành động là quan trọng nhất, có một số chuyện không phải là nói gì mà là làm như thế nào.
Trở lại phòng làm việc, Trần Kinh liền nhận được điện thoại của Đinh Đắc Quân.
Trong điện thoại, Đinh Đắc Quân kiên quyết muốn mời Trần Kinh ăn cơm, muốn Trần Kinh trong lúc bận trăm công ngàn việc bớt ra chút thời gian. Nhất định phải bớt ra chút thời gian.
Trần Kinh nói:
- Lão Đinh, bây giờ chúng ta đều bận, anh cũng là người bận rộn, áp lực trên vai tôi cũng rất lớn, việc ăn uống để lúc khác.
Đinh Đắc Quân nói:
- Bí thư Trần, có phải anh có ý kiến gì đối với tôi? Nói câu thật lòng, lão Đinh tôi chưa bao giờ phục ai, nhưng đối với anh tôi rất trân trọng, trình độ của anh, năng lực của anh, ở trước mặt sau lưng đều không có hậu thuẫn, làm việc cùng với anh, tôi cảm thấy rất phẩn khởi.
Trần Kinh cười ha ha nói:
- Lão Đinh, anh nghĩ nhiều rồi! Không phải chỉ là ăn một bữa cơm sao? Anh nói địa điểm đi! Buổi tối tôi đến!
Đinh Đắc Quân hôm nay là rất phóng khoáng, đem địa điểm ăn cơm đặt tại nhà ăn ở khách sạn quốc tế.
Lúc Trần Kinh đến, ông ta nhiệt tình tiếp đón, xem khí sắc và hòa khí của ông ta so với lúc trước là không giống nhau.
Đầu tóc của ông ta để rất chỉnh tề, ưỡn cái bụng to, giơ tay nhấc chân đều giống cử chỉ của một vị lãnh đạo.
Nắm chặt tay của Trần Kinh, Đinh Đắc Quân nói:
- Bí thư Trần, ngóng trăng ngóng sao, rốt cuộc anh cũng đợi được anh đến rồi, mời ngồi, mời ngồi, tôi biết anh thích ăn đồ tây, hôm nay chúng ta đều là tây hóa, về phần uống rượu, rượu nho thật sự là có vị khó chịu…
Trần Kinh khoát tay nói:
- Rượu thì không uống nữa, chúng ta tùy tiện ăn cơm là được rồi!
Đinh Đắc Quân vội nói:
- Như vậy sao được? Có cơm mà không có rượu thì làm sao có thể tiếp lãnh đạo được? Không được, không được!
Ông ta hướng về phía nhân viên phục vụ nói:
- Cho hai bình rượu Mao Đài đến đây, hôm nay tôi và Bí thư phải uống tận hứng!
Cơm tây kết hợp với rượu Mao Đài, Trần Kinh uống đến khó chịu, trong lòng không được thoải mái.
Đinh Đắc Quân thì hứng trí bừng bừng, rượu quá ba tuần, ông ta dắt cổ họng nói:
- Bí thư Trần, sự quan tâm của anh với tôi tôi có thể nhận thấy, nói câu thật lòng, là do bản thân tôi không hăng hái tranh giành, không nắm chắc cơ hội, người phụ nữ tốt như Cao Hà? Nhưng cứ khăng khăng…
Ông ta lắc lắc đầu, giọng nói hơi thay đổi nói:
- Bí thư Trần, tôi có một yêu cầu hơi quá đáng một chút, tôi nhận ra, con của Cao Hà rất thân với anh, anh có thể hay không tìm cơ hội làm công tác với Cao Hà, lão Đinh tôi sẽ vô cùng cảm kích!
Ông ta rót một chén rượu nói:
- Nếu như anh có thể ra mặt giúp đỡ tôi việc này, tôi Đinh Đắc Quân xin cam đoan vì anh mà vượt qua núi đao biển lửa, muôn lần chết không từ…
Trần Kinh cười cười, nụ cười rất dịu dàng, mắt híp lại thành một đường.
- Lão Đinh, ở thời đại hiện nay tự do yêu đương, ở trên phương diện này không ai có thể giúp được ai, đều phải dựa vào chính bản thân mình. Tôi chẳng lẽ có thể hạ lệnh cho nguời ta? Dưa hái xanh không ngọt, chuyện này anh hãy tự mình cân nhắc đi!
Trần Kinh nói.
Đinh Đắc Quân ngẩn người, nhìn Trần Kinh một lúc, thần sắc trở lên có chút uể oải.
Trong lòng Trần Kinh thầm cười lạnh, tên Đinh Đắc Quân này thật sự có chút ý tứ, một khi đắc chí, liền trở lên không có trật tự gì.
Bản thân bị ông ta biến thành nguyệt lão, ông ta liền vì mình mà vượt núi đao biển lửa, nếu như mình mà cự tuyệt, có phải hay không sự việc sẽ đi đến một phương hướng khác?
Nhận lời ăn cơm là không có gì hay rồi.
Ăn cơm xong Đinh Đắc Quân định đưa Trần Kinh xuống lầu nhưng bị Trần Kinh ngăn lại, ông ta liền thu lại bước chân.
Trần Kinh xoay người rời khỏi, Đinh Đắc Quân thở dài một hơi, ông ta khả năng là không ngờ đến, trong lòng Trần Kinh, ông ta đã bị treo lên rồi, nhưng kết quả như thế này, có thể là ông ta không thể thừa nhận!
…
Việt Châu, Trần Kinh lần đầu tiên trở lại đây sau mấy tháng, việc này hắn trước mắt vẫn chưa thông báo cho ai được biết.
Nhưng hắn đi đến đâu đều được người khác chú ý đến, điện thoại của Tương Hằng Vân rất nhanh liền đến, sau đó là Đường Ngọc, điện thoại nhận mãi không hết.
Mà trong những cuộc điện thoại này, có một cuộc điện thoại khiến hắn bất ngờ nhất, đấy chính là điện thoại của Trưởng ban thư ký của Tỉnh ủy Tương Minh Nhân.
Giọng nói của Tương Minh Nhân rất ôn hòa, nói:
- Tiểu Trần, tôi nghe Chung Quân nói cậu đã đến tỉnh thành, cậu công tác ở Hoàn Thành, công việc rất bận rộn, trở về một chuyến thật không dễ dàng a! Con tôi cứ nhắc đến cậu suốt, như thế này đi, tôi ở nhà chuẩn bị chút cơm rau, cậu bớt chút thời gian đến ăn một bữa cơm, chúng ta cùng nhau bàn bạc công việc gần đây ở Hoàn Thành?
Trần Kinh cả kinh, không rõ Tương Minh Nhân đột nhiên mời mình ăn cơm là có chuyện gì?
Hắn và Tương Minh Nhân thật ra cũng không có giao tình gì.
Nếu nói thật ra cũng chỉ là có chút quan hệ, chính là con của ông ta Chung Quân có cùng làm việc với hắn một thời gian ngắn.
Nhưng trong khoảng thời gian đấy, Trần Kinh cũng rất ít hi có tiếp xúc với Tương Minh Nhân, hôm nay ông ta tự nhiên mượn danh của Chung Quân hẹn mình ăn cơm, không biết có chuyện gì?
Trần Kinh hơi trầm ngâm một chút, nói;
- Trưởng ban thư ký, ông quá khách sáo rồi! Công việc của Chung Quân cũng không tệ lắm, hôm nay tôi còn nói chuyện điện thoại với cậu ấy, cậu ấy rất nhiệt tình.
Tương Minh Nhân cười nói:
- Tiểu Trần, tình tình của nó ngang bướng, cũng chỉ có cậu mới có thể quản giáo được nó, vị Trưởng ban thư ký như tôi ở trong nhà khó quản được nó! Có thể quen biết cậu cũng là vận mệnh của nó, theo người tốt thì học được điều hay, bây giờ nó có thể đi trên con đường chân chính, tôi thấy rất vui mừng!
Trần Kinh nói:
- Vậy thì được, Trưởng ban thư ký, ông khách khí như vậy thì tôi sẽ không khách khí nữa! Buổi tối tôi đến ngồi một lúc, cũng là đến thăm Chung Quân, lần trước tôi để cậu ấy học uống rượu, cũng không biết cậu ấy học đến đâu rồi, hôm nay tôi đến để kiểm tra xem thế nào!
- Ha ha
Tương Minh Nhân cười ha ha nói:
- Vậy thì cứ định như vậy đi!
Sau khi nhận xong điện thoại của Tương Minh Nhân, Trần Kinh liền bảo Tam Ca lập tức chuẩn bị quà.
Đi đến nhà Trưởng ban thư ký không thể đi tay không, mang quà quá nặng cũng không thỏa đáng, đây chính là một vấn đề khá đau đầu.
Trưởng ban thư ký Tương Minh Nhân gần đây uy tín đang được tăng lên, đây đều là nhờ sự tín nhiệm của Bí thư Mạt với ông ta, hiên tại đa số mọi người trong chính đàn Lĩnh Nam đều cho rằng, Tương Minh Nhân là lãnh đạo Tỉnh ủy có thể lĩnh ngộ được ý đồ của Bí thư nhất, một chút nữa liền có thể khiến tên tuổi của ông ta vang xa.
Mà tác phong làm việc trong công việc của ông ta lại rất cẩn thận nghiêm túc, rất có tiếng nói với cấp dưới, đây cũng là điểm mà ông ta cực kỳ có lợi.