Ủy viên thường trực Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực Phùng Vệ Quốc đứng trước cửa đón Bí thư Thành ủy Hoàng Hoành Viễn, ông ta đang hỏi thăm, Hoàng Hoành Viễn bắt tay nói:
-Lão Phùng, hội nghị hôm nay có rất nhiều điểm sáng, Lân Giác đã có những thành tích nổi trội, những lời Trần Kinh nói tràn đầy khí thế, xem ra năm tới, Lân Giác sẽ đem lại cho chúng ta những ngạc nhiên lớn!
Phùng Nhân Quốc cười nói:
-Bí thư, Trần Kinh ở Hải Sơn chúng ta có thể nói là không ai sánh bằng, cậu ấy là một cán bộ có năng lực, cũng là một cán bộ dám nghĩ dám làm, làm việc quyết đoán, một cán bộ như vậy, thành phố chúng ta cần phải khích lệ đồng thời phải tăng cường thêm sự chỉ đạo, nếu có thể làm được việc này, những ngạc nhiên mà cậu ta mang lại cho chúng ta sẽ không khiến cho người khác bất ngờ!
Phùng Nhân Quốc cười có chút miễn cưỡng, vì hội nghị hôm nay xuất hiện một số việc nằm ngoài mong đợi của ông ta.
Những cái mà Hoàng Hoành Viễn nói là điểm sáng, thực sự ông ta không ngờ tới.
Những lời Trần Kinh nói hôm nay không dựa theo những gì mà tất cả mọi người trong thành phố đã bàn với nhau, hắn hôm nay nói về chuyện hợp tác liên khu vực, hơn nữa vì thu hút sự chú ý phía Nam Cảng, Trần Kinh đã bỏ qua rất nhiều ưu thế và đặc điểm nổi trội của Lân Giác, hơn nữa lại đặt ra rất nhiều lời hứa hẹn.
Những lời Trần Kinh nói khiến cho phái bảo thủ không vừa ý, trong đó có rất nhiều cán bộ có mẫu thuẫn với khu vực Nam Cảng, những lời Trần Kinh nói họ phản đối rất mạnh mẽ.
Hội nghị công tác kinh tế là sàn biểu diễn, những gì xảy ra ở đây đều đã được định sẵn.
Nhưng Trần Kinh là người từ nơi khác đến, hắn cứ cố tình không làm theo những quy tắc đó. Trong hội nghị hôm nay, hắn lại nói ra những lời nói khiến cho người khác phải ngạc nhiên.
Hội nghị hôm nay vẫn chưa kết thúc, Phùng Nhân Quốc đã nhận được rất nhiều phản hồi, tất cả mũi nhọn đều chĩa về Trần Kinh.
Trần Kinh vốn đã khiến cho người khác ghen ghét đố kị, có rất nhiều người muốn túm điểm yếu của Trần Kinh nhưng không túm được, hiện giờ trong hội nghị công tác kinh tế Trần Kinh lại nói ra những lời như vậy, những người đó làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được?
Vào buổi trưa, Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố Hàn Khải gọi điện thoại cho Phùng Nhân Quốc, ông ta nói ở dưới có những phản ứng rất quyết liệt đối với Trần Kinh, cho rằng đang có những hành động làm tổn hại tới lợi ích của Hải Sơn.
Phùng Nhân Quốc lúc đó cảm thấy sự việc quá phức tạp.
Điện thoại của Hàn Khải, có thể nói là đại diện cho thái độ của Chủ tịch thành phố Thanh Hương.
Chủ tịch thành phố Thanh Hương trước giờ không bao giờ lộ mặt làm việc cả, cô ta đặc biệt nhấn mạnh là những người ở dưới phải hiểu, Hàn Khải gọi điện cho Phùng Nhân Quốc. Hơn nữa giọng điệu lại nghiêm túc như vậy, điều này có thể nói rõ Chủ tịch thành phố Thanh Hương không vừa ý với Trần Kinh, đang rất tức giận!
Hải Sơn bây giờ, trong mắt của tất cả mọi người là Trần Kinh đang dựa vào Phùng Nhân Quốc, Trần Kinh và Phùng Nhân Quốc bây giờ rất hợp nhau.
Nhưng thực tế chuyện như thế nào, thì chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ được.
Phùng Nhân Quốc cần Trần Kinh thì không còn nghi ngờ gì nữa, Trần Kinh dựa vào ông ta, giúp cho vị trí của ông ta ở Hải Sơn vững chắc hơn rất nhiều, giúp cho tiếng nói của ông ta cũng trở nên có trọng lượng hơn.
Nhưng, Phùng Nhân Quốc không khống chế được Trần Kinh. Rất nhiều vấn đề, Phùng Nhân Quốc không thể giúp được Trần Kinh, Trần Kinh tự mình có cách giải quyết vấn đề của hắn.
Ở Hải Sơn, mọi người đều rất bài ngoại, đối với Trần Kinh rất cảnh giác. Trong đó một vài lãnh đạo trong thành phố, rất có thành kiến với Lân Giác.
Nhưng trong thành phố thậm chí ở cấp cao hơn nữa Trần Kinh còn có những mối quan hệ mọi người khó thể ngờ tới, có rất nhiều việc hắn làm rất thành công, Trần Kinh cần vị trí của Phùng Nhân Quốc chỉ là ở vùng Hải Sơn.
Điểm này hai người đều hiểu rõ, đồng thời đây cũng là điểu khiến cho Phùng Nhân Quốc rất khó xử và cũng là điểm khó nói của ông ta.
Hôm nay trong hội nghị Trần Kinh lại một lần nữa “vượt quyền hạn”. Chủ tịch thành phố Thanh Hương rất tức giận, Phùng Nhân Quốc ông ta có thể có cách nào chứ?
Mấy ngày nay những việc đau đầu của Phùng Nhân Quốc không chỉ như vậy, trong hoạt động cải cách hệ thống chính trị pháp luật, Trần Kinh có ý muốn chiếm mất quyền lực của Đồng Tiểu Ly ở Lân Giác.
Đồng Tiểu Ly là tên gọi thân mật của Bí thư Liêu của Ủy ban chính trị pháp luật, Liêu Tổ Huy gần đây gây áp lực cho Phùng Nhân Quốc rất nhiều.
Nhưng Phùng Nhân Quốc căn bản là không thể khuyên được Trần Kinh, mục đích làm việc của Trần Kinh đều rất rõ ràng, những việc mà hắn đã quyết định thì không bao giờ thay đổi.
Trần Kinh đã bắt đầu có những hành động ở Tỉnh, giống như là hắn đã có thượng phương bảo kiếm trong tay vậy, Trần Kinh đang mở rộng quan hệ, rất có thể một cuộc tranh đấu giữa Trần Kinh và Đồng Tiểu Ly sẽ sớm có kết quả thôi.
Nói không chừng Đồng Tiểu Ly sẽ mất quyền lực của ông ta, hơn nữa hệ thống chính trị pháp luật và hệ thống công an của Lân Giác chắc chắn tách nhau ra phân thành phái riêng biệt, không biết là sẽ có bao nhiêu chuyện sẽ xảy ra.
Sóng cũ chưa qua sóng mới lại tới, Phùng Nhân Quốc gồng mình lên ứng phó, nhưng ông ta lại không thể không ứng phó được.
Trần Kinh hắn ta chắc chắn sẽ quyết bảo vệ ý kiến của hắn, không tới lúc bất đắc dĩ, hắn sẽ không bao giờ từ bỏ.
Hôm nay tổ chức hội nghị Ủy ban thường trực, Phùng Nhân Quốc nghĩ rằng trong hội nghị chắc chắn ông ta sẽ trở thành tâm điểm, ông ta không ngờ tới Hoàng Hoành Viễn lại nói tới điểm sáng của Trần Kinh.
Điểm sáng tất nhiên là một từ có nghĩa tốt.
Hoàng Hoành Viễn nói những lời Trần Kinh nói là điểm sáng, đây chính là thái độ của ông ấy.
Hai người đều là cáo già rồi, chỉ cần một câu nói ngắn ngủi, hai bên đã hiểu được cách nghĩ của nhau, Hoàng Hoành Viễn đang lôi kéo Phùng Nhân Quốc sao!
Hội nghị Ủy ban thường trực quả nhiên mọi người đều tập trung vào những lời mà Trần Kinh đã nói khi trước, Phó chủ tịch Ủy ban thường trực Giải Tuấn lần đầu tiên phê bình những lời Trần Kinh đã nói, ông ta nói những gì mà Trần Kinh nói hoàn toàn vượt quyền hạn của hắn.
Hợp tác liên khu vực không chỉ một Bí thư Quận ủy như hắn có thể định đoạt được, mà là do kế hoạch của thành phố, do việc thống nhất của thành phố, hợp tác liên khu vực ở những cấp ngành như vậy thì mới có thể hợp tác lâu dài và hợp pháp.
Giải Tuấn thể hiện thái độ của mình trước những phát biểu cuồng loạn của Trần Kinh, nghiêm khắc cảnh cáo và phải tổ chức một cuộc họp báo để đính chính lập trường của thành phố.
Sau khi Giải Tuấn nói xong, liền có một số người đồng tình theo, thậm chí Ủy ban thường trực liên hệ của Lân Giác, Chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc Đinh Quốc Sư cũng cảm thấy những lời Trần Kinh nói “không có trách nhiệm”, không đặt lợi ích của Hải Sơn và Lân Giác lên đầu, thái độ như vậy của Trần Kinh, toàn bộ nhân dân Hải Sơn không thể chấp nhận được.
Thái độ của Đinh Quốc Sư, khiến cho cả hội trường trở lên căng thẳng, Chủ tịch thành phố Thanh Hương bỏ kính xuống nói:
-Chủ tịch Đinh, anh là lãnh đạo liện hệ với Lân Giác, những lời Trần Kinh nói hôm nay có lẽ anh phải là người biết đầu tiên chứ?
Sắc mặt của Đinh Quốc Sư liền thay đổi, ông ta nói:
-Chủ tịch, tôi tuy là cán bộ liên hệ, nhưng trên thực tế đều không thể liên hệ với Đảng ủy và Ủy ban nhân dân Lân Giác, họ làm ra được những thành tích như vậy, nhưng những khuyết điểm của người trẻ tuổi thì vẫn thường xuyên xuất hiện. Không thể không nói, đây chính là con dao hai lưỡi!
Chủ tịch thành phố Thanh Hương ho nhẹ một cái, không nói gì nữa, rất tự nhiên, tất cả ánh mắt của mọi người dồn hết về phía Hoàng Hoành Viễn.
Hội nghị Ủy ban thường trực mọi người đều ngầm hiểu, trong hội nghị mọi người phát biểu ý kiến của mình, Chủ tịch thành phố Thanh Hương sẽ đề ra một số vấn đề, mục đích để cho mọi việc trở lên rõ ràng hơn.
Mà tổng kết cuối cùng là do Bí thư làm, đây là quyền lực của Bí thư, Hoàng Hoành Viễn phải thể hiện thái độ của mình trước rất nhiều việc.
Đương nhiên, những việc này đều là trên giấy tờ, những tranh luận thực sự trong Hội nghị Ủy ban thường trực đều rất tinh tế.
Hoàng Hoành Viễn là Bí thư, ông ta không thể tùy tiện thể hiện thái độ, cũng không thể dựa vào thái độ riêng của mình.
Dựa vào nguyên tắc làm việc của Đảng, thiểu số phục tùng đa số, ý kiến mà đa số người trong Hội nghị Ủy ban thường trực đồng ý, mới là quyết định cuối cùng của hội nghị.
Đương nhiên, là Bí thư cũng có thể độc đoán, nhưng bất kì Bí thư nào nếu chuyên quyền trên hội nghị Ủy ban thường trực, sự tín nhiệm trong lời nói của ông ta sẽ bị tụt giảm, như vậy chức Bí thư của ông ta sớm muộn gì cũng không thể giữ được.
Cục diện hội nghị Ủy ban thường trực hôm nay rất rõ ràng, Chủ tịch thành phố Thanh Hương không vừa ý với Trần Kinh, muốn mượn cơ hội hôm nay đưa ra ý kiến, phê bình nghiêm khắc Trần Kinh.
Hoàng Hoành Viễn sẽ có thái độ thế nào?
Hoàng Hoành Viễn uống một ngụm trà, liếc mắt nhìn một lượt, nhìn Phùng Nhân Quốc nói:
-Nhân Quốc, tại sao anh không nói chuyện? Việc ở Lân Giác anh không thể không có liên quan được.
Hoàng Hoành Viễn nói như vậy, tất cả mọi người trong hội trường đều thở phào nhẹ nhõm.
Ông ta đã đá quả bóng sang phía của Phùng Nhân Quốc, đơn giản hi vọng việc này trong nội bộ Ủy ban sẽ có sự đồng nhất cao độ.
Mà Phùng Nhân Quốc và Chủ tịch Thanh Hương đã có sự đồng nhất với nhau.
Hai người có mâu thuẫn, đồng thời cũng có những lợi ích chung, vấn đề của Trần Kinh, chỉ là việc nhỏ.
Trần Kinh hiện giờ rất nổi, tìm một lí do để gây áp lực cho tên tiểu tử đó, gìm hắn lại, cũng không phải là một chuyện gì lớn.
Trong việc này Phùng Nhân Quốc không có lý do gì đối đầu với Chủ tịch thành phố Thanh Hương, vì vậy sự việc gần như đã được định trước rồi.
Nhưng trong lúc mà mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, thì những lời Phùng Nhân Quốc nói lại khiến cho cả hội trường lại một lần nữa xôn xao.
Phùng Nhân Quốc nói:
-Về những phát ngôn của Trần Kinh, tôi thấy cũng không có gì là vượt quyền hạn! Hợp tác liên khu vực là xu thế lớn, trong Tỉnh đã lên kế hoạch cho việc hợp tác liên khu vực ở Hải Sơn chúng ta, vì vậy việc hợp tác liên khu vực cùng không phải là vấn đề gì xa lạ, cũng không liên quan đến những vấn đề chính trị quan trọng.
Trần Kinh là Bí thư Quận ủy của Lân Giác, hắn có quyền phát biểu quan trọng về vấn đề hợp tác liên khu vực, những lời của hắn ngày hôm nay tôi cảm thấy rất xát thực, đồng thời thái độ thì rất ôn hòa, tôi thấy thái độ đó rất được!
Nếu mà phải hợp tác, chúng ta không thể lấy thái độ của phe đối lập để bình xét quan hệ giữa hai vùng chúng ta, đã tới lúc chúng ta phải thay đổi suy nghĩ!
Phùng Nhân Quốc vừa nói ra những lời đó, không khí trong hội trường bỗng trở lên căng thẳng, mọi người lúc đó mới cảm nhận được, hội nghị hôm nay phức tạp hơn họ tưởng tượng rất nhiều.
Chủ tịch thành phố Thanh Hương nhíu mày, mặt lạnh như tiền.
Mà trong lúc đó, Trưởng ban thư ký Thành ủy Chu Quốc Hoa, Trưởng ban tuyên truyền Thành ủy cũng nói lên lập trường của mình, ý kiến của họ và Phùng Nhân Quốc cơ bản là giống nhau, đều ủng hộ Trần Kinh.
Cứ như vậy, trong hội nghị nổi lên cuộc tranh luận, chia làm hai phe, ý kiến của hai phe hoàn toàn khác nhau, không khí của hội trường bỗng trở lên rất căng thẳng.
Lúc đó mọi người mới chợt nhận ra, hội nghị hôm nay là cuộc đối đầu giữa Hoàng Hoành Viễn và Chủ Tịch thành phố Thanh Hương.
Cuộc đối đầu ngày hôm nay, cũng là một năm lại đây, giữa Bí thư và Chủ tịch lại xảy ra cuộc tranh luận kịch liệt vậy.
Trước đó thì có rất nhiều, nhưng hai bên chỉ âm thầm đối đầu với nhau, họ luôn có sự thỏa hiệp và nhượng bộ nhau, đợi đến khi thảo luận trong hội nghị, cơ bản đã chuẩn bị tốt hết mọi việc, hai bên đối đầu nhau thì cũng chỉ mang tính tượng trưng, sự việc liền được quyết định.
Nhưng hôm nay…
Tất cả mọi người trong hội trường đều cáo già rồi, tất cả mọi người đều cảm nhận được xung đột gay gắt, việc này khó có thể bỏ qua được…