Mục lục
Quan Sách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở thành Đông Thành Minh Châu, nhà của Trần Kinh.

Đảo mắt đã là mùa thu rồi, Trần Kinh và Phương Uyển Kỳ gần đây đều đi làm khá bình thường, nhất là Trần Kinh, gần đây không có đi công tác cũng không tăng ca, sáng 9h đi làm, chiều 5h về nhà, điều cực kỳ hiếm thấy với hắn.

Mà Phương Uyển Kỳ trên phương diện sự nghiệp gần đây cũng có đột phá mới, truyền thông Sở Giang của cô chính thức tham gia ngành sản xuất điện ảnh và truyền hình và ngành sản xuất giải trí, ý tưởng này là dựa vào dàn giáo công ty hiện có, tạo ra một truyền thông tụ tập, làm ra điện ảnh và truyền hình, quản lý vui chơi vvv… tập đoàn giải trí văn hóa toàn thể.

Phương Uyển Kỳ có đột phá này, vốn là gia đình đã có cách nhìn đổi mới với cô ấy, nhất là Từ Liên mẹ của cô, lần này rót một số vốn lớn cho cô, hơn nữa dựa vào quan hệ của Phương gia ở thủ đô, Phương Uyển Kỳ ở phương diện đầu tư ắt sẽ ít đi đường vòng.

Mấy ngày trước, Phương Uyển Kỳ mở tiệc chiêu đãi mời người từ Bắc Kinh đến, trước mắt Ô Nhã nữ đạo diễn nổi tiếng nhất cả nước, để bày tỏ sự long trọng, Phương Uyển Kỳ lần này còn kéo theo cả Trần Kinh.

Ô Nhã là nhà đạo diễn đạt huy chương chương vàng thứ nhất mà Phương Uyển Kỳ chiêu nạp, trước mắt Ô Nhã sẽ cho ra kế hoạch quay hai bộ phim, Phương Uyển Kỳ chuẩn bị toàn bộ đầu tư.

Đối với sự sắp xếp này của Phương Uyển Kỳ, Trần Kinh cũng tán thành.

Là người mới gia nhập vào điện ảnh và truyền hình chế tác truyền thông, cô ta hẳn không mù quáng đấu đầu, đấu danh khí đấu tài chính cùng người khác. Mà là mạnh mẽ chiêu nạp một số nghiệp giới có thực lực, đạo diễn và diễn viên có tiềm lực dưới trướng của chính mình.

Sau đó sẽ đầu tư thiết thực, đầu tư những gì vững chắc tin cậy, mắt có thể thấy đề tài của lợi nhuận và danh tiếng, trước tiên phải đứng vững gót chân ở giới nghề nghiệp, đây mới là kế sách vẹn toàn.

Phương Uyển Kỳ có chút sùng bái Trần Kinh, nhất là ở phương diện bản lĩnh nhãn lực và văn hóa, cô thế nào cũng phải kéo Trần Kinh tham dự một số thẩm tra kịch bao gồm thẩm tra các phương diện chế tác của công ty, theo như lời của cô nói, Trần Kinh hiện tại đi làm không bao nhiêu tiền.

Mà Trần Kinh nếu làm tham mưu cùng cô, anh ta không phải mất quá nhiều thời gian và tinh lực, hơn nữa còn có thể đạt được thu nhập xa xỉ, đây hà tất gì không làm?

Đối với yêu cầu này của Phương Uyển Kỳ, hai vợ chồng Chung Tú Quyên cũng ủng hộ.

Trần Chi Đống, nhất là Chung Tú Quyên, vẫn lo lắng con của mình không đủ năng lực, không xứng với Phương Uyển Kỳ, hiện tại Phương Uyển Kỳ có thể chủ động kéo Trần Kinh tham dự sự vụ của cô, theo Chung Tú Quyên mà nói, có tiền hay không cũng thế mà thôi.

Nhưng vợ chồng son cùng làm việc, điều này đối với vợ chồng son mà nói, là một cơ hội chung đụng lẫn nhau. Việc này mới là quan trọng nhất.

Hiện tại Phương Uyển Kỳ trở thành một thành viên trong nhà của Trần Kinh.

Bình thường đi làm, Phương Uyển Kỳ đều là đúng giờ trở về Đông Thành Minh Châu, giúp đỡ Chung Tú Quyên chăm sóc Linh nhi và Tảo Tảo, thay Trần kinh chuẩn bị cơm chiều cùng lão nhân, sau đó buổi tối cả nhà đoàn tụ ăn cơm, vui vẻ hòa thuận.

Mà Trần Kinh thì lại lo lắng người trong nhà ngày càng nhiều, có đôi khi thật sự là bất tiện, quấy rầy cuộc sống về hưu cần sự thanh tĩnh của người già, trải qua suy nghĩ thận trọng.

Hắn và Phương Uyển Kỳ quyết định dọn ra ngoài ở.

Nhà cũng gần Đông Thành Minh Châu trước mắt mà nói. Trần Kinh hai người chỉ ở bên kia, còn ăn cơm gì đó vv… vẫn còn về nhà cha mẹ bên này.

Do là như vậy, cô bé Linh nhi và Tảo Tảo có chút không vui.

Nhất là Linh nhi.

Trước kia khi cậu còn ở trong nhà, buổi sáng Linh nhi trýớc khi ðến trýờng, thýờng xuyên chạy ðến phòng của Trần Kinh hà hơi vào lỗ tai của cậu, tìm đủ các trò đùa làm náo loạn phòng của cậu, nhưng hiện tại. Phòng của cậu biến thành phòng khách, người cũng đi theo mợ, điều này làm cho cô bé có chút căm tức.

Mà Tảo Tảo là bé trai. Không có nhiều mẫn cảm đối với chuyện này, tiểu tử này không biết từ nơi nào nghe được điển tích “Lập gia đình", ở nhà thường xuyên cãi nhau với Linh nhi, nói cậu là người đã "Lập gia đình" rồi, giống như mẹ của cậu, sau khi lập gia đình không thể sống chung.

Cậu ta vừa nói ra câu này, khiến cho cả phòng vui cười, Trần Kinh lại dở khóc dở cười, không biết nên khóc hay cười.

Trần Kinh dọn nhà mới, nhà này là do Phương Uyển Kỳ tỉ mỉ chọn lựa.

Phòng này không lớn, bố cục ba phòng hai sảnh, nhưng có một khuôn viên rộng rãi, trong hoa viên ngoại trừ trồng đầy các loại hoa cỏ ra, còn có hòn non bộ, ở vị trí chính giữa còn có dù che nắng, phía dưới có bộ bàn ghế, vào những ngày mùa xuân hoặc là cuối thu không khí dễ chịu, ngồi ở dưới dù che nắng thưởng thức trà, cà phê, hương vị kia quả là không thể tả.

Mà gần đây, ở dưới không biết là ai phao ra tin đồn, nói Trần Kinh thích hoa cỏ, thích đồ vật văn hóa có tính chất tu dưỡng.

Tin đồn này, khiến cho gần đây thường có người tặng bồn hoa, tặng thi họa, tặng đồ uống trà cho Trần Kinh, nhất là bồn hoa, Trần Kinh hiện tại có một khuôn viên trống, tặng cho hắn hắn cũng có chỗ để đặt, hắn không ngờ liên tục nhận được hơn mười bồn hoa có kiểu dáng khác nhau.

Mà trong chuyện này, Đường Chiêu Chiêu và Vương Thanh cùng nhau mang đến một chậu hoa lan Phúc Kiến rất lịch sự tao nhã quý báu, nhìn loại cây này có thể thấy, loại hoa Lan Diệp, Lan Diệp xanh ngắt nồng đậm, nhất là mùa hoa nở, có màu xanh lá cây, rất có khí khái, rất đẹp.

Trần Kinh vì thế còn độc phê nói với:
- Lão Đường, về sau ông nên ít học một chút những thứ này. Ông xem loại hoa lan như vậy, phải mất bao nhiêu tinh lực và tiền bạc? Nếu như là tốn tinh lực, ông hãy đem những tinh lực của hoa này dành vào sự vụ của Đức Thủy, có phải hợp lý hơn không?

Ngoài ra, nếu mà tốn tiền, vậy vấn đề này càng nghiêm trọng hơn, về phần nghiêm trọng bao nhiêu, trong lòng ông là rõ ràng nhất…

Đường Chiêu Chiêu đỏ mặt nói:
- Bí thư Trần, hoa này là vợ của tôi trồng đấy, vợ tôi cũng giống anh, cũng là người thích chăm sóc hoa cỏ, bồn lan này đã được nuôi trồng mười mấy năm rồi, lai lịch tuyệt đối sạch sẽ.

Làm việc với anh lâu như vậy, tôi không dám hồ đồ đâu, chuyện vi pháp loạn kỷ là tuyệt đối sẽ không làm.

Trần Kinh nói:
- Ông cũng là, quân tử không đoạt đồ yêu thích của người khác, chị dâu chăm sóc hoa cỏ này mười mấy năm, ông lấy đưa cho tôi, ông đây chẳng phải bức ép trong lòng của tôi sinh ra một số phiền phức khó chịu sao?

Đường Chiêu Chiêu vội hỏi:
- Bí thư Trần, anh hà tất nghĩ như vậy, đây là chính miệng bà xã của tôi chủ động nói ra. Tôi đến tỉnh thành, không có đồ gì mới lạ, bà xã trong nhà nói, Bí thư Trần anh là người phong nhã, bồn hoa lan mà bà chăm sóc thích hợp nhất với tính cách của anh...

Đường Chiêu Chiêu giỏi về xu nịnh, lời nói nịnh nọt rất dễ nghe, ông ta vốn có sở trường này, gần như là không cần nghĩ sẵn trong đầu, hạ bút thành văn.

Mà Trần Kinh thì lại không thích điểm này của ông ta, lúc đầu khi ở Đức Thủy, Trần Kinh và Vương Học Bình rất gần gũi, điều này chủ yếu là do nhân cách của ông ta.

Đương nhiên, tiếp xúc nhiều, cách nhìn của Trần Kinh đối với Đường Chiêu Chiêu đỡ hơn một chút.

Hắn biết rõ, rất nhiều hành vi của Đường Chiêu Chiêu, tính cách này hoàn toàn là có thể, không tính bộ dạng miệng này, nhưng trong lòng của ông ta là một người khác.

Tựa như lúc này đây, Đường Chiêu Chiêu từ sâu trong lòng vẫn cảm tạ Trần Kinh, nếu không phải Trần Kinh tạo điều kiện cho ông ta sáng tạo, ông ta sẽ không có cơ hội giành thắng lợi trước Cao Bá Khang ở Đức Thủy.

Hiện tại, Đường Chiêu Chiêu có thể nhảy nhanh và trở thành nhân vật số một của Đức Thủy, ông ta vội vã đến tỉnh thành, nói là đàm phán hạng mục, kỳ thật chính là muốn đến chỗ Trần Kinh trước tiên.

Vương Thanh tay không đi cùng với ông ta, đây cũng là tính cách của anh ta.

Vương Thanh trước kia phần lớn là gọi điện thoại cho Trần Kinh, cấp bậc của ông ta hơi thấp, bình thường rất hiếm có cơ hội đến tỉnh thành, tình cờ có cơ hội đi đến tỉnh thành, muốn gặp Trần Kinh cũng không dễ dàng.

Nhưng nhắc tới mối quan hệ giữa ông ta và Trần Kinh, tương đối vẫn là rất vững chắc.

Dù sao, ông ta là cán bộ mà do chính tay Trần Kinh đề bạt lên ở Đức Thủy, Vương Thanh người này có năng lực ở các phương diện, Trần Kinh có chút khen ngợi.

Lần này, Đường Chiêu Chiêu đề bạt Vương Thanh, một mặt là quan hệ của ông ta và Vương Thanh đã dịu đi, nhưng trong đó cũng có nguyên nhân là quan hệ của Vương Thanh và Trần Kinh gần.

Dù sao, Đường Chiêu Chiêu có thể làm gì cho Đức Thủy hay không, nhưng đầu tiên có thể thấy ông ta biết dùng người.

Ông ta có gan dùng Vương Thanh, điều này nói lên thái độ của ông ta.

Ngoại trừ người đến từ Đức Thủy, Lễ Hà, Dịch Minh Hoa cũng đến tỉnh thành viếng thăm Trần Kinh.

Lần này công tuyển cán bộ của Lễ Hà đạt được thành công, lộ diện một lần ở toàn tỉnh, Dịch Minh Hoa là Bí thư huyện ủy Lễ Hà, danh vọng cũng nhanh chóng được lên cao.

Ông ta đảm nhiệm Bí thư huyện ủy Lễ Hà cũng mấy năm, trước đó, phía trên vẫn có chút hoài nghi với năng lực của ông ta.

Mà dân chúng bản thổ của Lễ Hà cho rằng Dịch Minh Hoa không có triển vọng.

Nhưng một năm gần đây, Dịch Minh Hoa thường xuyên chạy đến tỉnh thành, thường xuyên giao lưu với Trần Kinh, đã thay đổi nhiều quan niệm bảo thủ ở các phương diện công việc ở Lễ Hà, do đó mọi chuyện cũng dần trở nên tích cực. Hàng loạt chính sách tích cực của ông ta, đã thay đổi rất lớn bầu không khí của Lễ Hà, mà ông ta cũng bắt đầu được người tán thưởng.

Nhất là trong việc công tuyển cán bộ lần này, ông ta nắm đúng mâu thuẫn giữa Trần Kinh và Cao Bá Khang, Trần Kinh miễn đi tư cách của Đức Thủy, ông ta ngay lập tức nắm cơ hợi, chủ động chạy đến Thành ủy yêu cầu làm cải cách.

Sự thật chứng minh ông ta đã nắm chặt cơ hội lần này, mặc dù chỉ là công tuyển một lần, nhưng hoạt động lần này có phạm vi ảnh hưởng rộng, lực ảnh hưởng hơn ý nghĩ ban đầu.

Dịch Minh Hoa thật cao hứng, báo cáo tình hình của Lễ Hà nói:
- Trưởng phòng Trần, ngài mấy rồi năm chưa đi qua Lễ Hà, tôi hiện tại chỉ hy vọng ngài có cơ hội hãy đi xem một chút. Hiện tại huyện Bắc Tam của chúng tôi có biến hóa thay đổi hơn so với trước kia.

Tu Mai thì không cần nói, một tay Mã Huyện tạo ra đặc sắc cho Tu Mai, sự phát triển của Tu Mai là cọc tiêu của toàn thành phố.

Đàm Dương Thư ở huyện Lễ Hà cũng dốc lòng xây dựng đất nước, khiến cho Lễ Hà rất đặc sắc, ngành chăn nuôi của Lễ Hà hiện tại căn bản là đã được tái lập và cải chính, hiện đang bừng bừng sức sống...

Trần Kinh cười nói:
- Bí thư Dịch, lời này của ông đã khơi gợi tôi muốn đi đến huyện Bắc Tam, nhưng có thể nói sự phát triển của Tu Mai và Lễ Hà hiện tại đang chạy song song, xem ra thành tích của các ông quả là không nhỏ
Trần Kinh dừng một chút, nói:

- Tôi sẽ đi xem. Như vậy đi, chọn ngày không bằng nhằm đại một ngày, đầu tháng sau, tôi sẽ sắp xếp đi xem đi huyện Bắc Tam của Đức Cao, thứ nhất là muốn xem sự biến hóa của huyện Bắc Tam của chúng ta, thứ hai là muốn hội ngộ gặp gỡ các bạn già.

Dịch Minh Hoa vừa nghe Trần Kinh thực đi, ông ta vui mừng quá đỗi, vội hỏi:
- Vậy trưởng phòng Trần, bất luận như thế nào anh cũng phải tới Lễ Hà trước, sự phát triển của Lễ Hà không thể thiếu sự chỉ đạo của anh. Đến lúc đó, rất nhiều kế hoạch phát triển của Lễ Hà của chúng tôi, tôi sẽ sắp xếp người báo cáo cho anh, hy vọng có thể nhận được chỉ thị chỉ điểm của anh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK