Mặc dù trường Đảng có thông báo trước, nói trong hội nghị sẽ có lãnh đạo trung ương đến tham dự.
Nhưng mọi người đều không thể ngờ đến, trong những lãnh đạo trung ương đến hội trường tự nhiên lại có thân ảnh của quan Phó chủ tịch, Phó chủ tịch bận trăm công ngàn việc, tự nhiên lại đến trường Đảng để nghe cuộc tranh luận, điều này khiến cho người ta thật bất ngờ.
Đi cùng với Phó chủ tịch bao gồm lãnh đạo ban kỷ luật, lãnh đạo trong quốc vụ, lãnh đạo trong các tổ bộ phận, trong những người khách quý đến tham dự Trần Kinh nhìn thấy một gương mặt quen thuộc - Mễ Tiềm.
Danh tiếng của Mễ Tiềm bây giờ rất cao, thân làm Phó trưởng ban ban tổ chức Trung ương, Mễ Tiềm nổi tiếng là yêu cầu nghiêm khắc đối với cán bộ.
Trong những đợt kiểm tra khảo sát cán bộ bình thường, Mễ Tiềm khảo sát vô cùng cẩn thận. Bất kể vấn đề nào, đều có khả năng bị ông ta bới móc ra, cho nên trong chính đàn của nước cộng hòa, Mễ Tiềm lại có đại danh là “Mễ mặt sắt”.
Mễ Tiềm xuất hiện ở hội trường cuộc tranh luận tại trường Đảng, Trần Kinh cảm thấy rất bất ngờ.
Đương nhiên, trong trường hợp như thế này, Trần Kinh cũng không thể đến chào hỏi ông ta được.
Chủ trì của cuộc tranh luận ở trường đảng ngày hôm nay là Phó hiệu trưởng trường đảng giáo sư Kim Dịch, ông ta phát biểu khai mạc hội nghị, sau đó người biện luận của hai đi vào hội trường.
Trần Kinh đặc biệt chú ý đến Vạn Ái Dân, hắn ngạc nhiên phát hiện ra, Vạn Ái Dân cũng đang đặc biệt chú ý đến mình.
Hai người cùng đến Lĩnh Nam, vỗn dĩ theo sự khác biệt cấp bậc giữa hai người, sẽ không có chuyện cùng xuất hiện, nhưng vì hội nghị tranh luận đặc biệt này, không ngờ lại khiến cho hai người lại trực tiếp đối đầu nhau.
Đối với hướng đi của Vạn Ái Dân, bây giờ có rất nhiều phán đoán.
Bộ máy của Lĩnh Nam lần này điều chỉnh, Hạ Quân không phụ sự trọng vọng, thăng chức lên chức Chủ tịch Tỉnh Lĩnh Nam, mà vị trí Phó chủ tịch thường vụ Tỉnh bị Kiều Chính Thanh chiếm giữ.
Mà Vạn Ái Dân và Trần Kinh đều giống nhau, hiện tại không có chức vụ gì bên người, được yên tâm ở trường Đảng để học tập.
Theo như sắp xếp từ trung ương cho thấy, Vạn Ái Dân có lẽ cũng là được cất nhắc.
Mà hiện tại Lĩnh Nam hiển nhiên không có vị trí của Vạn Ái Dân, không ở lại Lĩnh Nam, vị trí mới của Vạn Ái Dân sẽ là chỗ nào?
Đúng trong lúc Trần Kinh đang nghĩ ngợi lung tung, giáo sư Kim tuyên bố bắt đầu buổi diễn thuyết, bên phía tán thành bắt đầu đưa ra lập luận.
Danh tiếng của Chu Lâm không phải chỉ là để trưng bày, lời phát biểu của ông ta rất êm tai, không giống như cuộc tranh luận bình thường cảm xúc mạnh mẽ dâng trào. Nhưng từng câu nói của ông ta, đều logic chặt chẽ, rất tự tin, cảm giác này không giống như đang tranh luận mà là đang diễn thuyết.
Bài lập luận phát biểu ý kiến của ông ta không dài, có thể nói là lời ít mà ý nhiều, nhưng từng điểm mấu chốt để tranh luận, ông ta đều nhắm rất chính xác.
Xung quanh vấn đề pháp chế chống tham nhũng ông ta cũng đưa ra dẫn chứng phong phú. Từ trong nước đến ngoài nước, từ cổ chí kim, phát biểu của ông ta cho thấy, pháp chế là con đường duy nhất để cải cách chính trị.
Ở dưới lồng che pháp luật, chống tham nhũng sẽ trở thành thể lệ để làm theo, càng tăng thêm nghiêm túc và tăng cường thêm tính hiệu quả.
Chống tham nhũng truyền thống đều là ôm cây đợi thỏ, mà pháp chế chống tham nhũng phải là chủ động xuất kích, bắt giữ nghiêm ngặt và quản lý kịp thời. Như vậy chống tham nhũng không phải là Ủy ban kỷ luật đang chống tham nhũng mà là toàn xã hội đều chống tham nhũng. Dựa theo phương pháp lập pháp, để chống tham nhũng trở thành một chế độ khoa học, đây là con đường bắt buộc để đi đến chế độ xã hội mà nước cộng hòa cần phải hướng đến.
Ông ta lập luận xong, đến lượt bên phản bác lập luận. Người biện luận đầu tiên là Hồng Quân, đứng trước áp lực từ đối thủ lớn mạnh, anh ta phải dốc hết bản lĩnh của người phát ngôn của bộ ngoại giao để chống đỡ...
Lời phát biểu của anh ta mạnh mẽ hơn so với Chu Lâm rất nhiều, anh ta lấy điều lệ Đảng làm lời mở đầu, nhấn mạnh chống tham nhũng tiến công ** là lý luận đi đầu của kỷ luật đảng. Anh ta cho rằng loại bỏ tác dụng của Đảng trong việc chống tham nhũng, cái này không khác gì so với việc lãnh đạo của Đảng không kiên trì, cách làm như vậy trong thời gian dài sẽ không thể đứng vững được, sẽ làm lung lay nền móng của chế độ chính trị của xã hội chủ nghĩa.
Hồng Quân nói năng rõ ràng, từng câu từng chữ lưu loát, kinh nghiệm làm công tác ngoại giao nhiều năm, khiến cho phát ngôn của anh ta không chỉ cẩn thận lôgic, mà lời nói của anh ta còn cực kỳ trau chuốt. Lập luận của anh ta dường như không hề có một chút nhược điểm nào.
Đương nhiên, lập luận này không phải chỉ là công lao của một mình anh ta, phác thảo lập luận là do Trần Kinh cầm bút, là mọi người cùng nhau đưa ra lập luận.
Hai bên đều lập luận xong, mọi người liền vỗ tay rối rít.
Cuộc tranh luận rất sôi nổi, lập luận vừa rồi của hai bên là đối đầu gay gắt, đầy mùi thuốc súng, đương nhiên không phân trên dưới.
Sau quá trình lập luận là đến quá trình công biện, người biện luận thứ hai của bên phía tán thành là Chủ nhiệm Kim Khải Minh cũng không ra quái chiêu, anh ta trực tiếp chọn Miêu Khiết, bắt đầu đưa ra phần nghi vấn của anh ta.
Miêu Khiết bình tĩnh đối ứng, phản ứng rất nhanh, hai người lại là một trận vật lộn, không thể không nói kiến thức của Kim Khải Minh rất uyên bác, công kích sắc bén, hết thời gian công luận, Kim Khải Minh hẳn là chiếm thể thượng phong.
Bước tiếp theo, Vạn Ái Dân công biện, ông ta đương nhiên là lựa chọn Trần Kinh.
Vạn Ái Dân khẽ mỉm cười nói:
- Các bạn bên phía phản bác, trung ương đã có đề xuất rõ ràng, cần phải xây dựng pháp trị xã hội xã hội chủ nghĩa. Lẽ nào xây dựng pháp trị xã hội, thì nhất định phải xung đột với lãnh đạo của Đảng sao? Chúng ta đều biết bất kỳ nước nào đều có chính Đảng, nhưng bất luận là thực tiễn xã hội phương Tây hay phương Đông đều chứng minh, pháp trị xã hội và lãnh đạo chính Đảng không xung đột.
Pháp trị chống tham nhũng, trên thực tể chính là thể hiện cụ thể xây dựng pháp trị xã hội xã hội chủ nghĩa dưới sự lãnh đạo của Đảng. Chúng ta hay nói Đảng cần quản Đảng, chúng ta thực hiện mục tiêu này, ngoài việc đi theo đường lối pháp trị thì còn có thể đi theo tuyến đường nào nữa?
Trần Kinh cắn cắn môi nói:
- Pháp trị xã hội xã hội chủ nghĩa là pháp trị xã hội dưới sự lãnh đạo của Đảng, Thủ tướng Nam Tuần từng nói, sự thay đổi của Đảng, sự thay đổi của xã hội chúng ta giống như thử ném đá qua nước. Sự nghiệp xã hội chủ nghĩa của chúng ta từ trước đến nay chưa từng có ai làm qua, chúng ta không có kinh nghiệm để học hỏi, từng bước đi của chúng ta đều phải cẩn thận.
Cho nên theo như nhu cầu thực tế, phân tích từng vấn đề cụ thể, chính là bước đi đúng đắn nhất của chúng ta.
Tình hình trong nước của nước cộng hòa chúng ta hiện nay, chúng ta vẫn còn cách xa pháp trị xã hội, chúng ta cố gắng muốn thông qua phương pháp của pháp trị để đả kích **, đề xuất này là quá lớn. Nhưng chúng ta thực hiện cụ thể, không thể một lần là xong. Một khi đã như vậy, chúng ta có thể cho ra kết luận, pháp trị xã hội chủ nghĩa cạnh tranh như thế nào, chúng ta không biết.
Mà pháp trị chống tham nhũng cuối cùng sẽ như thế nào, chúng ta cũng không biết.
Dưới tình huống như vậy, một mực tâng bốc tác dụng của pháp trị, phủ định toàn bộ cơ chế chống tham những hiện tại, là không hợp lý, không thực tế, cũng không có khẳ năng …
Trần Kinh phản ứng mau lẹ, đối chấp lại với toàn bộ công biện của Vạn Ái Dân, hai người nhanh chóng giao hỏa.
Đã hết giờ công biện, tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên phát hiện ra, vòng tranh luận này tự nhiên hai bên ngang nhau, dưới tình huống hai người biện luận bất lực, Trần Kinh như chấn áp được cục diện, khiến cho cục diện không bị lệch quá nhiều về một phía.
Tranh luận rất nhanh bước vào giai đoạn tự do biện luận.
Mà ở giai đoạn này, yếu thế của ba vị biện luận bên phía phản bác rốt cục cũng hiện ra.
Ba người bên phía tán thành đều là nhân vật chư hầu của một nơi, bất kể là kinh nghiệm công tác hay là trình độ lý luận, ba người bên phía phản bác không thể so sánh được.
Ba người tự do phát huy, biện luận cực kỳ sắc bén, rõ ràng đề mục của cuộc tranh luận không có lợi cho bên tán thành, bọn họ vẫn có thể đưa ra những luận cứ đầy đủ, ba người bên phía phản bác đối ứng với cục diện này, rõ ràng là bất lực, lấy trứng trọi đá.
Tuy nhiên biểu hiện của Trần Kinh vẫn luôn rất thận trọng vững chắc.
Nhiều lần hội trường lạnh ngắt đều là do có hắn cứu viện, đây đều là do mấy tháng gần đây hắn dốc lòng vào nghiên cứu học hỏi, mà kỳ luật Đảng về chống tham nhũng hắn lại cũng đang nghiên cứu kỹ, hơn nữa trong công quá trình công tác, kinh nghiệm giải quyết các vụ án như vậy rất phong phú, những tích lũy ở trong lúc bình thường đó, ở thời khắc quan trọng này đã giúp hắn rất nhiều.
Mười phút tự do tranh luận. Bản lĩnh thực sự được thể hiện, Trần Kinh phát huy hết năng lực, cục diện bị chậm lại phía sau, nhưng cuối cùng không sụp đổ hoàn toàn.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, tự do tranh luận chấm dứt.
Biện luận cuối cùng cũng là Trần Kinh hoàn thành, đương nhiên, kết quả của cuộc tranh luận không còn tranh cãi gì nữa, lớp Sở cục thất bại là điều không thể tránh khỏi.
Cuộc tranh luận kết thúc, Âu Dương Tiến đến bắt tay với ba người tham gia bên Trần Kinh, cũng không hề lộ vẻ uể oải, anh ta rất nhiệt tình nói:
- Rất tốt, có thể tranh luận đến như thế này, rốt cuộc cũng không khiến cho chúng ta thua đến mức quá khó coi, học theo các vị lãnh đạo, mục đích của chúng ta coi như là đã đạt được rồi.
Mà đúng lúc này, ba vị lãnh đạo ở lớp Tỉnh bộ cũng đến chà hỏi ba người bên phía Trần Kinh.
Chủ tịch Tỉnh Chu dẫn đầu, bắt tay từng người một, lúc Chu Lâm và Trần Kinh bắt tay, anh ta híp hai mắt lại, giơ tay vỗ vỗ bả vai của Trần Kinh nói:
- Chàng trai kỹ năng cơ bản nắm rất chăc, quả là rất tốt!
Trần Kinh khiêm tốn nói:
- Cảm ơn lãnh đạo đã quá khen, chúng tôi hôm nay là học hỏi các vị lãnh đạo!
Chu Lâm cười ha ha nói:
- Chúng ta cùng nhau học tập, học tập để nâng cao năng lực, cuối cùng là để xây dựng đất nước của chúng ta ngày càng tốt, đây là mục đích theo đuổi chung của tất cả chúng ta!
Thời điểm Trần Kinh và Vạn Ái Dân bắt tay, hắn chủ động chào hỏi nói:
- Chủ tịch Tỉnh Vạn, không ngờ đến ông cũng học ở trường Đảng …
Vạn Ái Dân cười thản nhiên, gật gật đầu không nói gì. Hai người bắt tay xong liền đi qua nhau.
Cuộc tranh luận diến ra bình thường từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc, duy trì không quá một tiếng.
Nhưng sau một giờ, Trần Kinh mới phát hiện. Trường Đảng sắp xếp cuộc tranh luận này là có thâm ý ở bên trong.
Vì tài liệu tham khảo nội bộ Đảng thể hiện rất rõ ràng về rất nhiều pháp chế chống liên quan đến chống tham nhũng, Tổng bí thư trong nhiều lần phát biểu công khai cũng nhấn mạnh tính tất yếu và tính quan trọng của chống tham nhũng, đương nhiên qua một hồi phong ba chống tham nhũng trong phạm vi cả nước đang hình thành.
Ngay sau đó nhật báo Hoa Hạ đưa ra bài báo “Pháp chế đang phát huy tác dụng trong chống tham nhũng”, bài báo này nhiều lần dẫn đến rất nhiều quan niệm trong cuộc tranh luận ở trường Đảng, bài báo nhấn mạnh phương pháp pháp chế là bước tiến duy nhất để hình thành chế độ chống tham nhũng.
Chống tham nhũng nước cộng hòa làm thế nào để từ bị động lại biến thành chủ động, pháp chế là vũ khí không thể thiếu được.
Chế độ chống tham nhũng tất nhiên là xu thế, mà pháp chế lại là quy phạm nhất, điển hình nhất, bài văn này lần đầu tiên đưa ra chống tham nhũng cần nhờ vào khẩu hiệu của toàn cơ chế, bài báo vừa đưa ra, lập tức thu hút được sự quan tâm của toàn xã hội thậm chí bao gồm cả quốc tế.
Đến tận lúc này, Trần Kinh và những học viên mới hiểu được tại sao trường Đảng lại mở ra một cuộc tran luận hoàn toàn mới như vậy.
Phải biết rằng học viên của trường Đảng, đều là là những người có kinh nghiệm công tác phong phú trong toàn bộ các chiến tuyến trong cả nước, lý luận và kiến thức nắm chắc, đều là những cán bộ lãnh đạo có năng lực làm việc.
Tư tưởng và trí tuệ của những vị lãnh đạo này, đối với sự hình thành quyết sách của trung ương có giá trị và tác dụng vô cùng quan trọng, cho nên cuộc tranh luận này không chỉ có trường Đảng coi trọng, tất cả các Phó chủ tịch có liên quan đều đến hội trường, rất rõ ràng là đây đang đưa ra tín hiệu rất rõ ràng.
Đầu tiên giúp học viên trong trường tăng cường nhận thức về pháp chế chống tham nhũng. Học xong sau khi về vị trí công tác, có lới cho sự lĩnh ngộ ý đồ của trung ương.
Trần Kinh lần đầu tiên lĩnh ngộ đến vị trícủa Trường trung ương Đảng trong chính đàn của nước cộng hòa hóa ra không giống như vậy, hướng của các quyết sách của trung ương, , Trần Kinh thật có phúc khi được tham gia một hoạt động có ý nghĩa như lần này …