Suốt ba bốn ngày, ăn cơm uống rượu, hơn nữa đều là rượu trắng, cả người giống như bị ngâm trong rượu, không có lúc nào hoàn toàn tỉnh táo.
Ngũ Đại Minh sau khi mời đồng nghiệp Tỉnh ủy ăn cơm, tiếp theo liền thăm hỏi Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển chủ nhiệm Hoàng Kiến, lại uống rượu.
Sau đó là sở Giao thông Hà Tổ Huy, sở Tài chính Hách Quân Minh, lại là mấy đợt rượu. Trần Kinh đi theo Ngũ Đại Minh ở tỉnh thành chạy khắp, hắn dần dần đụng đến môn đạo, hễ là người thân cận với bí thư Tỉnh ủy Sa, Ngũ Đại Minh đều thăm hỏi, hơn nữa đều nhất định phải uống rượu.
Trần Kinh nghe qua nhiều đồn đại về Ngũ Đại Minh thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn, nhưng hắn chân chính đi theo bên cạnh Ngũ Đại Minh công tác, mới phát hiện, Ngũ Đại Minh cũng không giống chính mình tưởng tượng như vậy, hoàn toàn là vừa mạnh mẽ, cứng rắn. Ngũ Đại Minh còn có trí tuệ chính trị khá cao.
Ngũ Đại Minh có tác phong, là làm đại sự lập trường kiên định, ở phương diện vấn đề nhỏ, y không câu nệ tiểu tiết.
Tỷ như nói rất nhiều quy tắc ngầm trong quan trường, y cũng không lập dị, lựa chọn cam chịu. Dùng lời Ngũ Đại Minh nói, một người lực lượng rất nhỏ bé, khi nào thì không thể nghịch thế mà làm, nghịch thuỷ triều mà động.
Một người lập dị, không giống bình thường, ngay cả là chính xác, cũng có đầu cơ làm hoặc là mua danh chuộc tiếng, người như vậy, làm sao có thể cùng người khác đoàn kết hợp tác?
Trong quan trường, trọng yếu nhất là hai môn học chính là lãnh đạo học và quan hệ học.
Vĩnh viễn không cần nhìn một điểm, mà phải nhìn đại cục. Bất cứ lúc nào muốn khống chế đại cục, mới có thể nắm chắc thắng lợi!
Ngũ Đại Minh với hành trình Sở Thành có hiệu quả rõ ràng, y ngoại trừ quan hệ cùng Bí thư Tỉnh ủy rồi đến lãnh đạo Tỉnh khác đều chải vuốt sợi một lần, trọng yếu hơn là, y vì Đức Cao phát triển tìm được nguồn tư bản.
Lúc này tỏ thái độ ngoại trừ ngân hàng Nông nghiệp tám trăm triệu cho vay, các đơn vị sở Giao thông, Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, thậm chí sở Lâm nghiệp đều có tỏ thái độ, trong đó sở Giao thông chi năm mươi triệu giải quyết vấn đề mở rộng giao thông từ Đức Cao đi ba tỉnh phía Bắc, gắng đạt tới việc xây dựng quốc lộ Đức Cao thành quốc lộ đủ tiêu chuẩn tốc độ cao.
Mặt khác, Ngũ Đại Minh lần này hướng Tỉnh ủy Sở Giang và các giới xã hội truyền lại tín hiệu chiến lược du lịch Đức Cao bắt đầu với tốc độ cao, Ngũ Đại Minh phát triển du lịch tốc độ cao, chính là muốn phát triển đặc sắc du lịch, đồng thời du lịch nông nghiệp Đức Cao, phải tăng cơ sở kiến thiết đầu tư.
Muốn Đức Cao và một số tỉnh xung quanh liên hệ thông qua đường cao tốc.
Mặt khác, Ngũ Đại Minh đưa ra vấn đề đưa nội thành phía Nam thành phố Đức Cao kiến thiết thành tân thành, khu quy hoạch tân thành, hoàn toàn dựa theo chuyên gia ngoại quốc thiết kế hoa viên thành thị. Đối với vấn đề kiến thiết tân thành, Ngũ Đại Minh đã định ra thành lập tổ chuyên môn quản lý, thông qua thu hút đầu tư, dẫn dắt xã hội tư bản đến kiến thiết tân thành.
Trần Kinh lúc này đây hành trình ở Sở Thành cũng được lợi không phải là ít, hắn đi theo bên canh Ngũ Đại Minh, rốt cục đã hiểu đại kế phát triển Đức Cao của Ngũ Đại Minh. Không thể không nói, Ngũ Đại Minh có ý định rất to lớn, trước mắt, y lộ ra có lẽ chỉ là một góc trong ý tưởng trong đầu y.
Nhưng một góc này, cũng đủ làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc ! Nếu Đức Cao có thể bước đi dựa theo ý Ngũ Đại Minh, tương lai Đức Cao, nhất định là tốt đẹp!
Từ tỉnh thành trở về, bắt đầu toàn thành phố họp mặt chúc tết, họp mặt chúc tết có ý nghĩa tích cực khá lớn.
Đầu tiên, có thể tham dự họp mặt chúc tết sẽ đều là tinh anh các bộ môn và các đơn vị, vô hình trung, họp mặt chúc tết sẽ trở thành một loại phương thức khích lệ.
Mặt khác, hình thức họp mặt chúc tết, khiến trong quan trường khó nhất vấn đề giải quyết lễ mừng năm mới chúc tết tặng lễ, có được một biện pháp xử lý tương đối hợp lý, bởi vì có biện pháp này tồn tại, đề cao mọi người chắp nối, tìm hiệu suất, tác dụng là không thể nói.
Trần Kinh còn chưa tới Đức Cao, đầu tiên, điện thoại Mã Bộ Bình đã gọi tới, ông ấy chờ ở Đức Cao, chờ muốn gặp Ngũ Đại Minh.
Trần Kinh không thể đem khống chế nhật trình của Ngũ Đại Minh, liền bảo Mã Bộ Bình đi về, một khi Ngũ Đại Minh rảnh, hắn liền an bài Mã Bộ Bình gặp Ngũ Đại Minh.
Ngũ Đại Minh vào thành phố, đầu tiên vài Phó giám đốc sở, người phụ trách chính quyền Đảng uỷ trực tiếp có liên hệ với y, bọn họ là lách qua Trần Kinh, Ngũ Đại Minh cần ứng phó loại xã giao này.
Ngũ Đại Minh đến đơn vị thứ nhất là ban Tổ chức cán bộ, đáng nhắc tới chính là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Trịnh Khang Khang và Ngũ Đại Minh trực tiếp liên hệ, mà Phó trưởng ban thường trực Cao Minh Trị lại tiếp đón Trần Kinh.
Điểm này thể hiện Cao Minh Trị làm việc chu đáo, Trần Kinh tuy rằng biết là chuyện gì xảy ra, nhưng hành động này Cao Minh Trị không thể nghi ngờ khiến hắn cảm thấy rất thoải mái.
Cao Minh Trị là phái thực quyền Đức Cao, mạng lưới quan hệ rất rộng, con đường rộng mở, y ở ban Tổ chức cán bộ đảm nhiệm Phó trưởng ban thường trực đã sáu bảy năm, đã trải qua mấy Trưởng ban. Mỗi một Trưởng ban đều rất nể trọng y, cho nên ở Đức Cao, y xem như nhân vật nổi danh.
Ngũ Đại Minh đến ban Tổ chức cán bộ, nơi này không thể so ở Sở Thành, trên yến hội mọi người uống rượu theo quy củ y định ra.
Ngũ Đại Minh quy định như thế này, bất kể là ai hướng y kính rượu, trước tiên uống một chén. Sau đó dựa theo cấp bậc, Trưởng ban kính rượu Ngũ Đại Minh uống một chén, tiếp sau Ngũ Đại Minh theo thứ tự giảm phân nửa.
Quy củ này nhìn qua không có gì, nhưng vấn đề ngay tại người xếp hạng phía sau muốn cho Ngũ Đại Minh uống nhiều một chút, nên lấy rượu đấu.
Như vậy họp mặt chúc tết là cơ hội khó có được, ai đều muốn thừa dịp cơ hội này để bí thư chú ý chính mình, làm sao khiến bí thư chú ý chính mình? Vậy cần khiến bí thư uống nhiều rượu!
Ban Tổ chức cán bộ xếp hạng thứ bốn Phó trưởng ban tên Dương Sảng, y một hơi uống tám chén rượu ngũ lương, còn muốn làm lại, Ngũ Đại Minh thấy y thật sự là sung mãnh, liền nói:
- Đối với Phó Trưởng ban Dương uống rượu tốt như vậy, chúng ta phải ngợi khen! Như vậy, chén này tôi uống cạn, cảm ơn cậu kính rượu!
Ngũ Đại Minh uống hết chén rượu, Dương Sảng vẻ mặt rất kích động, nói chuyện thanh âm đều run lên, Trần Kinh ở một bên nhìn thấy âm thầm cảm thán.
Có Dương Sảng thả con tép, bắt con tôm, phía sau người đi lên lại điên cuồng, ban Tổ chức cán bộ trưởng phòng Cán bộ hai Tiếu uống đến hai bình rượu ngũ lương, uống như rất yêu thích!
Cuối cùng được đánh giá là người uống tốt, đích xác, tên kia thật nỗ lực, nhìn qua nặng nề vững vàng, phỏng chừng nhân phẩm thật sự khá tốt!
Khi yến hội chấm dứt, ban Tổ chức cán bộ Phó trưởng ban Dương đưa cho trần kinh một bao tiền lì xì, nói:
- Chủ nhiệm Trần, một chút ý tứ, xem như để cậu mua thuốc hút!
Thăm hỏi xong Ban Tổ chức cán bộ, chính là Phòng Giao thông, lúc này đây Ngũ Đại Minh đi tỉnh thành xin tiền, chủ yếu đều là tiền đầu tư cho dự án giao thông xây dựng cơ bản. Trưởng phòng Phòng Giao thông Trịnh Hoa không thể cùng Ngũ Đại Minh tiến tỉnh thành cũng đã đủ ảo não, cho nên Ngũ Đại Minh vào thành phố y liền đến.
Ở Phòng Giao thông, Ngũ Đại Minh phát biểu nhiệt tình dào dạt, y phát biểu đầu tiên là hứa hẹn, chính là ở một năm nay, Đức Cao đầu tư dùng cho lĩnh vực giao thông quốc lộ, vượt qua quy hoạch một tỷ, hơn nữa mấy năm sau này, chính phủ đầu tư lĩnh vực giao thông từng năm tăng lên, Đức Cao muốn thành thành phố du lịch, đầu tiên giải quyết chính là mục tiêu giao thông đạt chuẩn của tỉnh.
Ngũ Đại Minh phát biểu, khiến mọi người Phòng Giao thông rất ủng hộ, không khí không cần điều tiết, ngay lập tức trở nên sôi nổi.
Lúc này đây Ngũ Đại Minh thay đổi sách lược , cự tuyệt hết thảy kính rượu, nói là bị đau dạ dày.
Y có thật bị đau dạ dày, việc này không rõ ràng lắm, nhưng có một điều, y là Bí thư Thành ủy, y không muốn uống rượu, ai cũng khuyên y không được.
Nhưng là tình huống như vậy không uống rượu sao được? Cho nên, mọi người uống rượu, Ngũ Đại Minh lấy trà thay rượu cùng mọi người uống, trò chơi không công bằng này không có chút ảnh hưởng đến tình cảm mãnh liệt của mọi người.
Trần Kinh ở bên cạnh, phỏng chừng Ngũ Đại Minh hôm nay uống xong trà, có thể thành mấy ấm trà lớn!
Sau Phòng Giao thông là Phòng Tài chính, sau Phòng Tài chính là Phòng Lâm nghiệp, cứ như vậy, một số đơn vị trong yếu đi một vòng, thời gian liền mất vài ngày, mà ở trong vài ngày này, Trần Kinh thu được mười mấy bao tiền lì xì, tiền lì xì bên trong đều là tiền mặt, số tiền từ một nghìn đến ba nghìn.
Mười mấy bao tiền lì xì tiền, tổng cộng đến ha ba mươi nghìn, so với tiền lương của hắn gấp ba.
Trần Kinh không đem tiền gửi ngân hàng, để lại ở tủ đầu giường, trong lòng cảm thán, tiền này thực ra nên tránh!
Người muốn một mình thăm hỏi Ngũ Đại Minh rất nhiều, chủ yếu đều là lãnh đạo các huyện phía dưới.
Ngoại trừ Mã Bộ Bình, còn có huyện Tiền Hà, Vạn Thọ, lãnh đạo huyện cùng Trần Kinh liên hệ thường xuyên, nhưng bởi vì nguyên nhân thời gian, Trần Kinh chỉ an bài cho Mã Bộ Bình.
Mã Bộ Bình hiện tại ở Tu Mai hoàn toàn là hưởng ứng tư tưởng chấp chính của Ngũ Đại Minh, bắt đầu ở Tu Mai muốn làm hợp tác xã nông thôn và khai thác, phát triển du lịch sinh thái. Hai điểm này đều hoàn toàn mới thử, năng lực Mã Bộ Bình khống chế cục diện và đoàn kết bộ máy khá mạnh.
Trước mắt Tu Mai cao thấp một lòng, quần chúng chí hướng, đối với tương lai khá tin tưởng!
Lúc này đây, Ngũ Đại Minh và Mã Bộ Bình lại một lần nữa nói chuyện, nói chuyện lần này, Trần Kinh bên cạnh dự thính.
Ngũ Đại Minh dặn dò Mã Bộ Bình trọng yếu nhất là một chuyện, chính là Tu Mai cần thành lập chuyên môn Phòng Xúc tiến đầu tư, mặt khác, Tu Mai cần phải nhanh một chút ra sân khấu dự án tương ứng, cũng cố gắng tranh thủ tài chính dự án của tỉnh thị.
Ngũ Đại Minh nói, dù cho quan niệm, không có thực thi, không có tài chính rót vào, chỉ có thể là không tưởng, chỉ có thể là lâu đài trên không.
Ngũ Đại Minh nói hết, đem tư bản và tài chính đặt ở vị trí rất trọng yếu. Điểm này đã nói lên đặc điểm của Ngũ Đại Minh.
Ngũ Đại Minh đích xác đối với kinh tế học lý giải rất sâu, y hiểu được lực lượng tư bản, y hiểu được giá trị đầu tư.
Gần đây, về vấn đề đầu tư này, trong ngoài nước có rất nhiều người nghị luận. Kinh tế mạnh, đầu tư quá lượng và từ ngữ mới mẻ thường xuyên trên truyền thông và báo chí! Dùng đầu tư kéo động kinh tế, đã trở thành quốc tế đối với nước cộng hoà kinh tế phát triển lên án.
Hiện tại, rất nhiều chính quyền địa phương đều học ngoan, không quá cường điệu đầu tư, bắt đầu cường điệu phát triển liên tục.
Ngũ Đại Minh suy nghĩ là rất rõ ràng, y cũng không bị phong trào này ảnh hưởng, y nói chuyện, đầu tư trước mắt là hoàn toàn xứng đáng nhiệm vụ thứ nhất.
Đối với vấn đề này, y biểu hiện khá thẳng thắn, điểm này làm Trần Kinh rất bội phục.
Điều này cho thấy trong lòng Ngũ Đại Minh rất tự tin, càng thể hiện y đối với Đức Cao phán đoán chuẩn xác. Đức Cao phát triển không thể so với địa phương khác, Đức Cao lạc hậu so với những địa phương khác, nhất là cơ sở kiến thiết lạc hậu, nếu không tăng cường đầu tư, không đầu tư khả năng làm sao có thành tích?