Sau khi trò chuyện tổ chức, tiếp theo là diễn thuyết và dân chủ xác định đánh giá, sau đó quần chúng tọa đàm, cuối cùng, thành ủy tổng hợp các giai đoạn lại quyết định người được chọn.
Không thể không nói, những quy trình này rất rườm rà, mục đích của tất cả các quy trình này chỉ có một, đó chính là loại bỏ đại đa số thí sinh, cuối cùng chỉ còn lại một người.
Bởi vì Sơn Hải thuộc vùng châu thổ tam giác sông Phiếm Lĩnh, thuộc loại thành phố phát triển, cho nên cạnh tranh vô cùng khốc liệt, hơn hai mươi người tranh giành một vị trí.
Trần Kinh đoán không sai, thành phố Nam Cảng bởi vì là đặc khu, cạnh tranh khốc liệt nhất, hơn 30 người tranh một vị trí, hoàn toàn có thể nói là đông đến nghẹt thở.
Mã Tiểu Na, người chủ trì lần công tuyển này của thành phố Hải Sơn, mấy hôm nay lo nghĩ rất nhiều.
Bởi vì sau vòng tuyển chọn đầu tiên của tỉnh, 100 người được chọn, sức hút của Hải Sơn đối với bọn họ nằm ngoài dự đoán của cô, hiện tại hơn 20 người tranh một vị trí, làm thế nào có thể làm tốt lần công tuyển này, làm tốt tất cả các phương diện, đây là một khảo nghiệm tương đối lớn.
Hiện tại áp lực Mã Tiểu Na phải đối mặt chính là những người hỏi thăm quá nhiều, khiến cô ta không biết làm thế nào.
Từ mấy chục người chọn ra một người, không thể xử lý công bằng được, có thể chắc chắn rằng, trong số bao nhiêu người thăm hỏi, thì có rất nhiều người không thể trả lời một cách thỏa đáng được.
Vì công việc này, Mã Tiểu Na đặc biệt về Hải Sơn báo cáo chuyện này với phó bí thư Giang Chú, Giang Chú dặn dò cô ta nhất định phải công bằng, công chính, phải chọn ra người thích hợp nhất...
Mã Tiểu Na nghe Giang Chú nói vậy, trong lòng càng mơ hồ.
Cô mơ hồ cảm thấy giữa một số lãnh đạo chủ yếu của thành ủy tương đối bất đồng về ý kiến trên một số lĩnh vực, ý kiến của họ về lần công tuyển này không thống nhất.
Bởi vì từ trước tới nay Mã Tiểu Na đều báo cáo công việc với Giang Chú, nhưng mấy ngày gần đây, bí thư và chủ tịch thành phố đều gọi điện đến hỏi han tình hình. Mã Tiểu Na rất thành thạo trong vấn đề chính trị, cô dễ dàng đoán được trong chuyện này có vấn đề.
Sau khi kết thúc vòng vấn đáp đầu tiên, tổng hợp ý kiến trên các phương diện, phải có xếp hạng chung, Trần Kinh vẫn hiển nhiên đứng đầu.
Trong đầu Mã Tiểu Na vẫn luôn nghĩ, cô ta nghĩ rằng mình có ám thị gì với những người bên dưới hay không, tại sao sau vòng một Trần Kinh vẫn dẫn đầu?
Trước mắt, ở Hải Sơn đã xuất hiện những lời lẽ không hay truyền đi trong phạm vi nhỏ.
Có người nói Mã Tiểu Na không thể đợi được nữa vội đưa ra lời đề nghị với Trần Kinh, bởi vì Trần Kinh giải vây cho Tiểu Na trên truyền hình, Mã Tiểu Na trong lòng vẫn luôn cảm kích Trần Kinh.
Mã Tiểu Na thừa nhận, cô hơi nghiêng về Trần Kinh, nhưng cô vẫn luôn thận trọng, không hề để lộ ý kiến này ra bên ngoài một chút nào, mà Trần Kinh lại đúng là xếp hạng phía trước nhất.
Tiếp theo, ở vòng dân chủ xác định đánh giá, diễn thuyết và giao lưu với quần chúng, Trần Kinh lại có biểu hiện tốt nhất.
Mã Tiểu Na không còn cách nào, cô sắp xếp thành tích của lần công tuyển theo thứ tự rồi báo cáo lên thành ủy với tâm trạng vô cùng phức tạp.
Buổi sáng cô mới gửi tài liệu lên thành ủy. Buổi chiều thành ủy đã ra thông báo, nội dung thông báo là thành ủy quyết định cho Trần Kinh vào Hải sơn, đảm nhiệm chức bí thư thường ủy, ủy viên thường vụ quận Lân Giác thành phố Hải Sơn.
Rất nhanh, ban tổ chức thành phố Hải Sơn liền ban bố thông báo cán bộ bổ nhiệm và miễn nhiệm, và phát hành chính thức những gì liên quan đến việc Trần Kinh nhậm chức.
Những phóng viên nghe được tin tức này đã đến nơi của tổ công tác Hải Sơn, bao vây khách sạn kín mít không còn chỗ hở, Mã Tiểu Na thậm chí không kịp phản ứng.
Việc bổ nhiệm quá nhanh, Trần Kinh là cán bộ đầu tiên vươn lên trong lần công tuyển toàn tỉnh, quan hệ tổ chức của hắn tự nhiên từ Sở Giang truyền đến Lĩnh Nam, cũng là bao nhiêu năm trở lại đây, giữa hai tỉnh Sở Giang và Lĩnh Nam lần đầu tiên có sự điều động cán bộ chức vụ cấp trưởng phòng vượt ra phạm vi ngoài tỉnh.
Đồng thời, những phóng viên khứu giác nhạy bén ở Hải Sơn cũng ngay lập tức phỏng vấn lãnh đạo chủ yếu của Hải Sơn.
Bí thư thành ủy thành phố Hải Sơn Hoàng Hồng Viễn lúc trả lời phỏng vấn đã dành cho Trần Kinh khẳng định tương đối chắc chắn.
Anh ta nói đồng chí mà có thể dành được vị trí đứng đầu trong kì thi công tuyển toàn tỉnh thì có còn cần dùng đến những lời khen ngợi khác không? Không nghi ngờ gì, Trần Kinh là cán bộ vô cùng xuất sắc trong số các cán bộ lần này.
Mà phóng viên rất nhanh đã bắt đầu thâm nhập vào viết báo về lần công tuyển này, biểu hiện của Trần Kinh ở mỗi vòng đều được người ta bàn tán say sưa.
Đặc biệt cũng giống như đám quần chúng ngỗi tán gẫu, khi Trần Kinh nói chuyện với dân chúng thành phố Hải Sơn, câu đầu tiên hắn nói không phải là về công việc, mà là nói khi hắn ở Hải Sơn nghiên cứu đã chứng kiến một việc.
Hắn ở khu trung tâm thành phố Hải Sơn nhìn thấy một cây dong lớn bên dưới thờ rất nhiều bồ tát, rất nhiều nhà đều cúng bồ tát dưới gốc cây.
Trần Kinh hỏi bọn họ, có thể đặc biệt xây dựng một khu tế bái bồ tát ở bên cạnh cây dong được không, để cho những người tín ngưỡng phật giáo có một môi trường thăm viếng tốt hơn.
Thông qua bước đột phá này, Trần Kinh bắt đầu nói đến tín ngưỡng tôn giáo của nhân dân Hải Sơn, và vai trò tích cực của loại tín ngưỡng này.
Lần nói chuyện quần chúng này có hiệu quả rất tốt, đại biểu quần chúng ngồi bên dưới cho hắn điểm số tương đối cao.
Khi phóng viên phỏng vấn đại biểu quần chúng, bọn họ đều nói rằng Trần Kinh rất thân thiết, rất hiểu Lĩnh Nam, rất hiểu tín ngưỡng của người dân Lĩnh Nam hơn nữa tôn trọng tín ngưỡng tôn giáo.
Ở vòng dân chủ xác định và đánh giá, các đảng viên tham gia đánh giá cũng đánh giá rất cao Trần Kinh, bởi vì Trần Kinh khi nói chuyện về cải cách Hải Sơn, trọng tâm nhắc đến cải cách đầu tiên cần phải bảo đảm chính là lợi ích của nhân dân, trong ý niệm chấp chính của Trần Kinh, nhân dân được đặt lên vị trí quan trọng nhất.
Còn về diễn thuyết, bài diễn thuyết công khai của Trần Kinh thể hiện trình độ văn hóa sâu rộng của hắn, hơn nữa hắn rất hiểu biết về Lĩnh Nam, kiến thức văn hóa hiện tại vô cùng phong phú, nhận được bình luận tốt nhiều như nước...
Tất cả đều là vì Trần Kinh là cán bộ tuyển chọn ra đầu tiên trong lần công tuyển này hơn nữa nổi bật hơn người, Trần Kinh dường như trong một ngày trở thành nhân vật nổi tiếng Hải Sơn thậm chỉ cả Lĩnh Nam.
Trần Kinh đối với việc mình được kết quả nhanh như vậy cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hắn đột nhiên nghĩ đến một việc, đó chính là người con gái mà lần trước ngồi máy bay từ Sở Giang đến gặp phải.
Lúc đó người con gái tên là Ân Đình Đình nói cô đến Hải Sơn vào công ty làm việc.
Cô gái này rõ ràng đã trải qua huẩn luyện chuyên nghiệp, bản lĩnh mê hoặc kích động con người rất đẳng cấp, Trần Kinh cuối cùng không lay chuyển được cô ta, thậm chí còn hứa rằng nếu hắn không làm được trò trống gì ở Việt Châu hoặc Lâm Cảng thì sẽ đến Hải Sơn để nhờ cậy cô.
Không ngờ một lời thành sấm, Trần Kinh bây giờ thực sự phải đến Hải Sơn rồi.
Chỉ khi hắn nhận được thông báo chính thức, hắn vẫn không dám tin sự thật này, một cán bộ từ vùng núi góc Sở Giang đi ra, hiện tại có thể ra khỏi Sở Giang, đến một nơi phồn hoa nhất Trung Quốc Lĩnh Nam để nhậm chức, hơn nữa đảm nhiệm nhân vật độc chắn một mặt, điều này không dễ dàng thậm chí không chân thực chút nào.
Hắn chỉ đến Hải Sơn một lần, hơn nữa là cưỡi ngựa xem hoa xem qua một lần, hắn đến nghĩ cũng chưa bao giờ nghĩ bản thân có thể đến đó nhậm chức, nhưng hiện tại, sự thật hiện ra trước mắt.
Quận Lân Giác thành phố Hải Sơn nằm gần thành phố Nam Cảng, xu thế phát triển của quận này gần đây tương đối tốt, có lẽ là một quận cực kỳ có tiềm năng.
Trần Kinh có thể làm chủ quản Lân Giác vào thời điểm này, có thể nói là có cơ hội lớn cho hắn phát huy tài năng...
Không ngoài dự đoán, lần này điện thoại của Trần Kinh lại một lần nữa bị gọi đến nổ tung rồi.
Từ Sở Giang đến thủ đô, thậm chí đến Lĩnh Nam, rất nhiều người quen và không quen đều gọi điện cho hắn, có bạn bè, có lãnh đạo, có phóng viên, còn nhiều hơn nữa là bạn bè xã giao hời hợt, mọi người đều là hiện thực và lợi thế, Trần Kinh có thể vượt qua hơn 300 tuyển thủ, trở thành cán bộ đầu tiên thông qua tuyển chọn, sự nghiệp chính trị của hắn có thể nói nhờ biểu hiện sáng lạn này mà tô đậm thêm.
Vào lúc này, hào quang của hắn quá chói lọi, ai cũng thấy được triển vọng rộng lớn của hắn.
Biển rộng mặc cá nhảy, núi cao mặc chim bay, từ Sở Giang đến Lĩnh Nam, đây là một sự nhảy vọt về chất.
Hiện tại Trần Kinh có thể nói là thân ở trong tuyến đầu cải cách mở cửa, hắn rèn luyện vài năm ở Lĩnh Nam, tương lai sẽ làm cho người ta rất kỳ vọng.
Như vậy hắn 29 tuổi, ở vào độ tuổi chưa đến 30, hắn đã hoàn thành bước nhảy vọt mà nhiều người cả đời cũng không làm được, ít nhất trong thời khắc này, hắn khiến cho người ta ngưỡng mộ.
Trần Kinh bây giờ có thể làm chính là nhận điện thoại, sau khi nhận xong một cuộc điện thoại, lập tức lại có cuộc điện thoại mới gọi đến.
Mỗi lần nghe điện thoại, đều là nói những lời giống nhau, dường như lặp lại một nội dung, nói đến mức khô hết cả mồm, nhưng không thể không nói.
Hơn nữa rất nhiều cuộc điện thoại là lãnh đạo gọi đến, một số cuộc là lãnh đạo Sở Giang, Trần Kinh không thể qua loa được.
Phải biết rằng, hiện tại Trần Kinh sắp phải rời Sở Giang rồi, nếu như trong lúc này hắn không chú ý thái độ của mình, người ta sẽ nói hắn quên gốc, nói hắn có chút thành tích thì đuôi đã vểnh lên trời rồi, trong chính trị, bị người ta nói những lời như vậy thật sự ảnh hưởng tiêu cực rất lớn, hơn nữa trong chính trị, cũng là một điều kiêng kị.
Cuối cùng, liên tục nhận đến mức tay phát hỏa lên rồi, thế này vẫn không được, sau đó cuối cùng, điện thoại không chịu được nữa rồi, cuộc trò chuyện đột nhiên dừng lại.
Trần Kinh đem chiếc điện thoại sắp nóng đến tan ra vứt lên giường, người uể oải bước đến giường, hắn thực sự rất mệt, muốn nghỉ ngơi một chút!
Nhưng hắn nghỉ không được bao lâu, một lát liền có người gõ cửa.
Người đến đây chính là cán bộ ban tổ chức thành ủy Hải Sơn, thông báo bổ nhiệm gửi xuống rồi, Trần Kinh phải lập tức đến báo danh, sau khi báo danh, hắn cần phải quay về Sở Giang một chuyến, xử lý hết tất cả các công việc ở Sở Giang, đặc biệt phải làm thỏa đáng các thủ tục chuyển dời quan hệ tổ chức, sau đó mới chính thức đến vị trí mới.
Thời gian không đợi người, hiện tại quận Lân Giác thành phố Hải Sơn để chuẩn bị vị trí cho Trần Kinh, bí thư quận ủy của quận đó đã bị điều đi rồi, Trần Kinh một ngày không đến, Lân Giác sẽ biến thành rắn mất đầu, cho nên thời gian cực kỳ gấp rút.
Vốn dĩ Uyển Kỳ vừa mới về đến thủ đô, hiện tại Trần Kinh vượt qua vòng tuyển chọn, cô lại muốn quay lại, Trần Kinh thấy thời gian gấp rút nên đã ngăn lại.
Kéo thân hình mệt mỏi, Trần Kinh từ trên giường đứng dậy đi vào phòng tăm tắm rửa, sau đó thay pin khác cho điện thoại.
Vừa mới lắp pin vào, điện thoại liền kêu “tít, tít” không ngừng, toàn bộ đều là tin nhắn, Trần Kinh mở tin nhắn ra xem, chưa xem xong một tin nhắn, điện thoại lại kêu lên, vừa nhìn số gọi đến, màn hình hiện rõ ràng là : "Kim Lộ...”