Trước khi hội nghị bắt đầu, Trần Kinh đã mang một tin tức tốt cho hội nghị.
Hạng mục khai thác Lãng Châu của Kinh Giang, nhận được tiến triển đột phá, tập đoàn Âu Lãng bỏ ra 1.8 tỷ nhân dân tệ mua bảy nghìn mẫu đất của Ngọc Sơn Lãng Châu, trong thời gian ba năm tiếp theo, tập đoàn Âu Lãng sẽ tái đầu tư năm tỷ nhân dân tệ để khai thác phát triển Lãng Châu.
Hạng mục khai thác Lãng Châu, hạng mục phát triển sẽ được định vị vào bất động sản, du lịch và giải trí, vui chơi giải trí www… Mục đích của phát triển Lãng Châu là cải tạo Lãng Châu thành hai thành phố có hậu hoa viên xinh đẹp ở Kinh Sở.
Hội nghị tổng kết công tác nửa năm của toàn Tỉnh lập tức triệu tập, lần này tốc độ tăng trưởng GDP của Kinh Giang là 15%, thu hút đầu tư vượt qua mười tỷ nhân dân tệ, mới hơn nửa năm, Kinh Giang đã giải quyết hơn tám mươi ngàn người có công công ăn việc làm.
Trần Kinh với thái độ tự hào báo cáo việc này cho Tỉnh ủy, bắt đầu từ sang năm, Kinh Giang sẽ giải quyết triệt để vấn đề việc làm.
Không chỉ có như thế, Kinh Giang sẽ trở thành một thành phố đầu vào thu hút lao động, trong vòng ba năm của tương lai, Kinh Giang sẽ hoàn toàn đi vào con đường phát triển cao tốc, chiến lược phục hưng của Kinh Giang, dự kiến trong vòng năm năm sẽ đạt được mục tiêu.
Thông qua số liệu mà Trần Kinh đệ trình, kinh tế của toàn Tỉnh đã phát triển tăng tốc tổng kim nghạch thu hút đầu tư, Kinh Giang từ vị trí phía sau leo lên vị trí dẫn đầu. Trước mắt thu nhập tài chính của Kinh Giang cũng được nâng cao trên diện rộng, ở vào vị trí thứ ba toàn Tỉnh, lọt vào Top 3.
Không chỉ lãnh đạo của Tỉnh ủy, nhân vật số một của các Sở Cục cũng không khỏi cảm thán, mục tiêu chính phát triển của tỉnh Sở Giang năm nay chính là phát triển Sở Giang, năm nay là năm Sở Giang xứng danh với tên thực của mình.
So sánh với đường làm quan rộng mở của Trần Kinh. Lôi Minh Phong hôm nay rất khiêm tốn.
Hiện tại nhân dân toàn tỉnh đều giễu cợt ông ta, nói ông ta ý chí đại cục, vì sự hợp tác phát triển của Kinh Sở cống hiến hết sức mình.
Từ nữa năm trước đến nửa đầu năm nay, Lôi Minh Phong chỉ làm có một chuyện, chính là nỗ lực xây dựng đường chính của Sở Thành.
Hiện tại đường chính đã được hoàn thành, dự án Ngọc Sơn lại thất bại, ngược lại gián tiếp thúc đẩy mở khóa cho hạng mục Lãng Châu Kinh Giang phát triển, cách làm như vậy của ông ta không phải đạo đức tốt, lấy việc hợp tác phát triển Kinh Sở làm trọng?
Hơn nữa, năm nay Sở Thành tăng quy mô kêu gọi thu hút đầu tư. Khắp nơi của cả nước kêu gọi nhiều xí nghiệp đến Sở Thành khảo sát thực địa.
Thú vị là, rất nhiều xí nghiệp cuối cùng không có lựa chọn đầu tư ở Sở Thành, ngược lại rất nhiệt tình đầu tư vào Kinh Giang.
Khu công nghiệp hiện tại của Kinh Giang đã hoàn thành xong, quy mô thu hút đầu tư tăng trưởng rất nhiều, ở phương diện thu hút đầu tư. Phía Kinh Giang đã có chiến lược rất rõ ràng.
Kinh Giang chủ yếu kêu gọi đầu tư vào những ngành sản xuất điện tử, sản xuất động cơ đôt trong, ngành công nghiệp đóng tàu, cùng giao lưu buôn bán với trong và ngoài nước.
Chiến lược phát triển của Kinh Giang là phát triển dây chuyền sản xuất kinh tế đầy đủ, lợi dụng chính sách, tài nguyên của chính phủ cùng nhiều phương diện ưu thế. Tạo ra ngành sản xuất công nghiệp mạnh mẽ, cứng rắn, để cho các xí nghiệp hỗ trợ cùng nhau phát triển, đã định vị vị trí rõ ràng như vậy, khiến cho Kinh giang trên phương diện thu hút đầu tư đã lất át cả Sở Thành.
Trên phương diện này Lôi Minh Phong một lần nữa thể hiện “Đạo đức tốt" của ông ta.
Thậm chí hiện tại người Sở Thành còn thuận miệng đọc vè:
- Chí lớn nhưng tài mọn Lôi Minh Phong, nói chuyện khoác lác như trận gió, Sở Thành thổi gió đến Kinh Giang, Kinh Giang phát triển như trận gió...
Còn nói:
- Lôi Minh Phong có đức độ, xây dựng Sở Thành không nổi, chắp tay để cơ hội cho Kinh Giang, sự phát triển của Kinh Giang ngày càng tiến về trước.
Không thể nghi ngờ, trong khoảng thời gian gần đây đối với Lôi Minh Phong mà nói khó tránh khỏi bị dày vò tâm can.
Sự đối lập quá mạnh mẽ trong việc phát triển giữa Kinh Giang và Sở Thành, vào lúc này lại nói về việc hợp tác phát triển Kinh Sở, ông ta còn có bao nhiêu sức lực?
So với Lôi Mình Phong mà nói, Chủ tịch thành phố Sở Giang Từ Tự Thanh gần đây cũng rất buồn bực.
Lời phê bình từ trong Tỉnh, lời phê bình từ nội bộ Tây Bắc Hệ, khiến ông rất phiền não.
Nhất là trong nội bộ của Tây Bắc Hệ, mọi người đều biết mâu thuẫn hiện tại của ông và Trần Kinh, mà việc ông nắm giữ Sở Giang cũng là càng ngày càng tệ.
Thậm chí những nguyên lão trong Tây Bắc Hệ cũng bắt đầu công khai nghi ngờ năng lực làm việc của Từ Tự Thanh.
Sở Giang đối với Lôi Minh Phong mà nói có nhiều điều kiện tốt? Thời gian kinh doanh của Sở Giang ở Tây Bắc Hệ cũng không ngắn, hẳn là ở mấy tỉnh của Trung Nguyên, lực lượng của Sở Giang ở Tây Bắc Hệ là hùng mạnh nhất đấy.
Hơn nữa Trần Kinh từ Trung ương về Sở Giang, đây được coi là một cơ hội tuyệt vời để tiếp tục bén rễ trong sự phát triển ở Tây Bắc Hệ.
Nhưng Từ Tự Thanh đã không nắm được thời cơ này, ngược lại trở mặt với Trần Kinh, Trần Kinh hiện tại đã làm Kinh Giang phát triển nhanh chóng, ngược lại Tây Bắc Hệ rất xấu hổ, điều này có thể nói, đây là thất bại lớn nhất của Từ Tự Thanh.
Đương nhiên, trong lúc này cũng có một số người đưa ra phê bình với Trần Kinh.
Nhưng Trần Kinh và Từ Tự Thanh có thể giống nhau sao? Tạm thời không đề cập đến Trần Kinh là con rể của Phương gia, chỉ cần lực lượng mà Trần Kinh có được thì Từ Tự Thanh sao có thể so bì.
Hiện tại trên đầu Trần Kinh có rất nhiều hào quang?
Hắn đầu tiên là đệ tử của một vị giáo sư kinh tế học Lỗ trong nước, giáo sư Lỗ đào tạo khắp thiên hạ, nếu muốn giao hảo, các bộ ngành Trung ương và Ủy ban trung ương, đều là anh em với Trần Kinh. Mặt khác, Trần Kinh là đệ tử ruột của Sa Minh Đức. Phe phái của Sa Minh Đức ở Trung Nguyên tuy rằng thế yếu.
Nhưng Ngũ Đại Minh, Mễ Tiềm những người này đều là trung kiên, nhất là Mễ Tiềm, có lực ảnh hưởng không nhỏ ở phía trên.
Hơn nữa, Trần Kinh là người khôn khéo mẫn tiệp, hắn đã công tác mấy năm ở Lĩnh Nam và có quan hệ rất tốt với Miêu Cường, hiện tại Hồ Tuấn Trung vừa được cất nhắc cũng tán dương Trần Kinh không ngớt, Miêu tổng cũng không cần nói, đã là lãnh đạo tối cao của nước cộng hoà.
Mà Hồ Tuấn Trung những người còn lại này xứng danh với chư hầu một phương, bất kể là kinh nghiệm lý lịch hay là phân lượng, thì Từ Tự Thanh cũng không thể sánh kịp.
Trần Kinh người ta phía đông không sáng phía tây sáng, không có Tây Bắc Hệ hắn căn bản cũng không cần để ý.
Cho nên sự phê bình của Tây Bắc hệ, thì có ảnh hưởng gì với hắn chứ?
Trên thực tế không có gì phá nổi mối quan hệ giữa Trần Kinh và Ngũ Đại Minh, hắn Trần Kinh sẽ không nghĩ tới chính mình sẽ bỏ bao nhiêu công sức đấu tranh cho giang sơn vì Tây Bắc Nhất Hệ.
Từ Tự Thanh lúc này mới ý thức được chiến lược của ông đã xuất hiện sơ hở, dùng Lôi Minh Phong đi áp chế Trần Kinh, hoàn toàn là một sai lầm.
Lôi Minh Phong không áp chế được Trần Kinh, bây giờ tỉnh Sở Giang, phỏng chừng cũng không có nhiều người có thể ngăn chặn Trần Kinh.
Nếu như vậy, lúc trước Từ Tự Thanh đã đánh giá thấp năng lực và năng lượng của Trần Kinh.
Hiện tại ngược lại, bởi vì Từ Tự Thanh kịch liệt phản ứng, cục diện vốn ở thế chủ động, trở nên bị động rồi.
Ngũ Đại Minh nhiều năm bén rể, phân lượng trong Tỉnh càng ngày càng nặng, Lã Quân Niên trước kia không hề qua lại với Ngũ Đại Minh, bị Từ Tự Thanh mạnh mẽ buộc đứng vào đội ngũ.
Chính trị vĩnh viễn không phải là trò chơi ăn cả ngã về không, Từ Tự Thanh dùng tình cảm che mắt lý trí, bước một cách vội vàng, đi quá là nhanh, cho nên có chút lệch hướng.
Hội nghị hôm nay không ngờ nhàm chán như vậy.
Hội nghị do Ngũ Đại Minh đích thân chủ trì.
Phần đầu tiên của hội nghị là nói đến vấn đề này, trong mắc xích này ông ta đã giận dữ phê bình Lôi Minh Phong và Trần Kinh, ông phê bình rất nghiêm khắc.
Trực chỉ cho rằng hai người làm như không thấy quy hoạch vĩ mô trong việc hợp tác phát triển của Tỉnh ủy, âm thầm muốn làm đấu tranh, âm thầm tính toán cho riêng mình.
Hai người đều là cán bộ cao cấp trong Tỉnh, không có ý chí và khí độ của cán bộ cao cấp, cùng nhau gây náo loạn, làm ra rất nhiều chuyện cười, khiến người châm biếm.
Sau khi hung hăng phê bình hai người họ, Ngũ Đại Minh đề xuất suy nghĩ về sự hợp tác phát triển hai thành phố Kinh Sở ở Sở Thành. Trong đề xuất phải ưu tiên phát triển tỉnh thành, phải lấy tỉnh thành làm trung tâm thành lập vòng kinh tế.
Khi nói đến vấn đề này, Ngũ Đại Minh rất thẳng thắn.
Ông ta bày tỏ thành phố lớn nhất của Sở Giang chính là Sở Thành, Sở Thành là một thành phố cổ ngàn năm, đã tích lũy các nguồn lực và lợi thế văn hóa ngàn năm, lý ra sẽ trở thành một tấm danh thiếp của toàn tỉnh.
Cho nên, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh hẳn là phải có chiến lược và chính sách mới cho sự phát triển của Sở Thành, phải quy hoạch hợp lý phương hướng phát triển và sách lược của Sở Thành trong thời kỳ mới.
Mặt khác, cũng không thể buông lỏng sự phát triển của Kinh Giang, tốc độ phát triển của Kinh Giang phải nhanh chóng và ngang hàng với Sở Thành.
Tương lai vì thay đổi thành phố Kinh Sở, hiện tại sẽ đặt cơ sở kiên cố.
Từ Tự Thanh vừa nghe Ngũ Đại Minh nhấn mạnh việc này, trong lòng của ông liền thầm than một tiếng, xong đời.
Phong cách của Ngũ Đại Minh ông đã quá biết rõ, Ngũ Đại Minh trong trường hợp này lại nghiêng về phát triển tỉnh thành, tạo ra ưu thế cho tỉnh thành, đây là ý gì?
Đây rõ ràng là thúc ép Lôi Minh Phong thay đổi thái độ.
Việc tranh đấu giữa Trần Kinh và Lôi Minh Phong, ông đã thất bại thảm hại, trở thành trò cười cho nhân dân toàn tỉnh, gần như là phải xuống đài.
Hiện tại Ngũ Đại Minh liền đề xuất trọng điểm nghiêng về phát triển tỉnh thành, lấy tỉnh thành làm trung tâm phát triển kinh tế, đây là giải thưởng an ủi cho Lôi Minh Phong sao.
Khiến anh ta nhanh chóng chuyển biến tâm tính, từ trong ngõ cụt đối kháng với Trần Kinh đi ra.
Nói một cách khác Ngũ Đại Minh hiện tại chính là đang kéo lệch khung, nhưng cố tình kéo khung này một cách khéo léo, để cho Lôi Minh Phong hy vọng đồng thời cũng chỉ rõ cho một con đường cho ông ta.
Bây giờ đối với Lôi Minh Phong mà nói ông còn sót lại cái gì? Tài nguyên chính trị của ông ta trôi qua nhanh chóng, nếu ông không đứng vững chân, chức ủy ủy viên thường vụ Tỉnh ủy của ông ta phỏng chừng cũng sẽ lăn lộn ngoài đời không nổi rồi.
Vào lúc này, ông không còn lợi thế đấu sức với Ngũ Đại Minh.
Nếu như vậy, Lôi Minh Phong hiện tại cũng chỉ còn lại hai con đường, một con đường tiếp tục khư khư cố chấp, sau đó chờ đợi bị bắt, sau đó đứng sang bên, tìm nơi an tĩnh dưỡng lão.
Một con đường khác chính là nhanh chóng nhận rõ tình thế, đi theo chân của Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh có thể suy xét cho ông ta một con đường sống.
Lôi Minh Phong là người thế nào Từ Tự Thanh biết rõ nhất.
Người này ngoài mặt thẳng thắn bộc trực, khiến cho người ta cảm thấy ông ta rất giỏi giang, liêm khiết.
Kỳ thật thực chất bên trong, người này chính là bắt nạt kẻ yếu, chính là cái cây cỏ đầu tường, không có khí phách.
Lần này Trần Kinh hung hăng dạy dỗ ông, về sau ông phỏng chừng khó có đủ dũng khí tái khiêu chiến Trần Kinh.
Vào lúc này, Ngũ đại Minh đã cho ông một cơ hội, ông sao có thể bỏ qua?
Quả nhiên, không như Từ Tự Thanh dự đoán, bắt đầu nói tới quy hoạch phát triển trong tương lai của Sở Thành. Trong quá trình nói chuyện, ông ta triển khai bê bình sâu sắc và tự mình phê bình.
Ông lần đầu tiên công khai thừa nhận, trong vấn đề hợp tác Kinh Sở, đầu tiên ông đã không đặt mình đúng vị trí, không có thể dùng chính xác tâm tính mà đối đãi.
Từ đó làm cho tài nguyên của hai thành phố Kinh Sở không có hình thành lợi thế bổ sung cho nhau, đã tạo ra nhiều tổn thất, lãng phí và sai lầm không cần thiết, hắn phải chịu trách nhiệm chủ yếu...