Ngũ Đại Minh chọn nơi đầu tiên là Lễ Hà, khiến Trần Kinh khá kinh ngạc, Ngũ Đại Minh hiện tại đi xuống thị sát, đi một chiếc minibus Kim Long, thêm một chiếc xe y tế đi theo, có thể giảm bớt số xe.
Lần này tình hình Ngũ Đại Minh đi cùng nhân viên, Trần Kinh gọi điện thoại nói cho Hồng Nhâm Bác, mà Dịch Minh Hoa và Lỗ Quyền, hắn đều không có thông báo. Đối với Hồng Nhâm Bác mà nói, đó là một cơ hội trong bộ máy mặt mày rạng rỡ thẳng lưng, Trần Kinh làm thư ký lãnh đạo mới có được ưu thế gặp may mắn như vậy.
Ở bên người lãnh đạo, có thể trước tiên biết lãnh đạo động thái, mà tin tức này, thường thường là người phía dưới rất muốn biết.
Ở mười quận huyện ở Đức Cao, Lễ Hà là huyện phản ứng chậm nhất. Ngũ Đại Minh sau khi nhậm chức, ở phương diện kinh tế có rất nhiều hoạt động mới, hơn nữa đối với ba huyện phương bắc, Ngũ Đại Minh là rất coi trọng việc phát triển ba huyện phương bắc!
Không khoa trương, hiện tại Đức Cao đại đa số quận huyện đều tích cực ở phương diện kiến thiết kinh tế hạ khổ công, Ngũ Đại Minh khởi xướng chính là lấy kinh tế làm trung tâm, cán bộ đề bạt lấy chiến tích kiểm tra đánh giá làm thước đo quan niệm, loại quan niệm này có thể dần dần ở chính đàn Đức Cao thẩm thấu xuống.
Mà làm thành kết quả đó là, các quận huyện cạnh tranh cùng mưu phát triển, các quận huyện cạnh tranh cùng tìm tài nguyên, trước kia Đức Cao bị người lên án ngoại phái cơ cấu quá nhiều, văn phòng tại thủ đô, văn phòng thường trú tại tỉnh tràn lan, hiện tại không biết có bao nhiêu người lên án.
Hiện tại Đức Cao các quận huyện làm công tác cũng không phải huỷ bỏ cơ cấu ngoại phái, mà là điều chỉnh nhân viên cơ cấu ngoại phái, các huyện đều phái tinh binh mãnh tướng đến bên ngoài tìm cách, chạy quan hệ, có thể là vội vàng kinh khủng.
Mà so sánh với các quận huyện khác náo nhiệt hành động, Lễ Hà có vẻ không ôn không phát hỏa, Dịch Minh Hoa xuất thân cán bộ kiểm tra kỷ luật, đặc biệt nhấn mạnh tác phong đảng trong sạch hoá bộ máy chính trị, sau khi y nhậm chức, ngay tại trong phạm vi toàn bộ huyện muốn làm hai ba lượt phong trào hoạt động trong sạch hoá bộ máy chính trị.
Mà Lễ Hà hẳn là tranh tài nguyên không có tranh, Lễ Hà kinh tế phải làm phát triển quy hoạch không có làm, ở trong bộ máy Lễ Hà phát sinh mâu thuẫn tương đối lớn.
Nhất là huyện Tu Mai và huyện Lâm Hà bên cạnh trước mắt đều hừng hực khí thế đầu tư cơ sở kiến thiết, phát triển rõ ràng vượt qua mấy năm trước, điều này làm cho người Lễ Hà lại âm thầm lo lắng, mà uy tín Dịch Minh Hoa cũng bởi vậy mà giảm sút.
Dich Minh Hoa chính mình cũng lo lắng, kỳ thật y cho ràng, Lễ Hà phát triển vẫn làm từng bước tiến hành, chỉ có điều Tu Mai phát triển rất mạnh, mà Thành ủy rõ ràng trên chính sách ưu tiên cho Tu Mai thật lớn. Như vậy, liền có vẻ Lễ Hà lạc hậu.
Mặt khác, Dịch Minh Hoa nhậm chức Bí thư huyện ủy không lâu, ở bên trong Lễ Hà, y còn không có hoàn toàn tạo được uy tín, y muốn quán triệt ý chí, luôn luôn có người cản tay.
Nhất là y và Trần Kinh quan hệ không tốt, trực tiếp ảnh hưởng y và bí thư Thành ủy Ngũ kết nối, cùng nhân vật số một ở thành phố kết nối không thông, đây là chỗ Dịch Minh Hoa rất bị động.
Cùng nhân vật số một ở thành phố kết nối tồn tại vấn đề, mà bộ máy bên trong có những người khác lại có thể thời khắc thấy rõ động thái Thành ủy, Bí thư huyện ủy y uy tín có thể không bị tổn thương?
Ngũ Đại Minh lần này thị sát Lễ Hà, Dịch Minh Hoa cao độ coi trọng, y bất chấp ai mắng, trực tiếp suất lĩnh tất cả thành viên bộ máy đến bên ngoài thị trấn nghênh đón.
Ngũ Đại Minh dừng xe ngoài thị trấn, bảo Trần Kinh đi xuống kêu Dịch Minh Hoa và Lỗ Quyền hai người lên xe, người còn lại theo đường cũ trở về.
Vào lúc này, Dịch Minh Hoa rốt cục kiềm chế không được, bắt đầu chủ động hướng Trần Kinh thể hiện thiện ý, y nói:
- Chủ nhiệm Trần, hoan nghênh trở về, từ khi ly khai Lễ Hà, Lễ Hà phát triển liền vẫn trì trệ không tiến. Đã bị nghi ngờ khá nhiều, xem ra, đây đều là lỗi của tôi, là tôi quá bảo thủ! Nhóm người trẻ tuổi mới chính xác.
Dịch Minh Hoa nói lời này có kỹ xảo, nghe giống như y nói chính là vấn đề về phát triển, kỳ thật y cũng là nói chuyện y và Trần Kinh trước đây.
Trần Kinh khi ở Lễ Hà, cái thời điểm ấy Dịch Minh Hoa đối với Trần Kinh là đuổi tận giết tuyệt, không làm Trần Kinh đầu ấn đi xuống, y không thể bỏ qua.
Nhưng cuối cùng, y không chỉ có không làm Trần Kinh bị ấn đi xuống, ngược lại khiến Trần Kinh chạy ra khỏi lồng chim Lễ Hà, nhảy tiến vào thành phố, trở thành thư ký của Bí thư Thành ủy.
Mà chuyện Dịch Minh Hoa lúc trước đối phó Trần Kinh, không chỉ không có tăng uy tín y, ngược lại còn bị người lên án.
Hôm nay, Dịch Minh Hoa rốt cục cùng Trần Kinh mặt đối mặt nói chuyện, thừa nhận chính mình sai lầm.
Trần Kinh thản nhiên cười nói:
- Dịch bí thư, chuyện quá khứ cũng không nhắc lại, chúng ta hẳn là nắm chắc hiện tại, triển vọng tương lai! Được rồi, bí thư mời ngài lên xe, còn có Lỗ Chủ tịch huyện, bí thư cũng có mời!
Dịch Minh Hoa hướng Lỗ Quyền vẫy lại, sau đó quay lại đối với những người khác nói:
- Mọi người đều đi về trước, lão Lỗ, chúng ta lên xe buýt!
Mà đúng lúc này, Hồng Nhâm Bác đã tiến đến cùng Trần Kinh bắt tay, y nói:
- Chủ nhiệm Trần, một đường vất vả, buổi tối chúng ta nên uống vài chén!
Trần Kinh và y hai tay nắm chặt, nói:
- Uống rượu tôi không đi, nhưng lão Hồng muốn uống rượu, tôi khẳng định hầu tiếp!
Hắn nói những lời này, cùng Hồng Nhâm Bác nhìn nhau, hai người đồng thời cười ha hả.
Hồng Nhâm Bác trong ánh mắt hâm mộ của mọi người lui xuống dưới, hướng những người khác phất tay, nói:
- Chúng ta trở về, bí thư và Chủ tịch huyện đi xe của bí thư Ngũ!
Sau khi Hồng Nhâm Bác tiếp đón, mọi người đều lên xe, Trần Kinh nhấp hé môi, đối với Hồng Nhâm Bác đến Lễ Hà thời gian ngắn như vậy, có thể tìm đúng vị trí, tận dụng mọi thứ đứng vững gót chân, rất là vừa lòng!
Xem ra Hồng Nhâm Bác không hổ là ở Lâm Hà kinh nghiệm khảo nghiệm qua, là một nhân tài!
Đối với bộ máy Lễ Hà, Ngũ Đại Minh không lưu chút mặt mũi, y phê bình bộ máy Lễ Hà không đoàn kết, không tiếp thu, không có trách nhiệm!
Y thật sự động tình, y nói:
- Chúng ta cho tới nay, đều cường điệu phải lấy kiến thiết kinh tế làm trung tâm, có toàn tâm toàn ý mưu phát triển. Nhưng, rất nhiều người đều không rõ một đạo lý, phải là địa phương chúng ta cần phát triển nhất, cần tiến bộ nhất kỳ thật không phải vùng duyên hải, không phải thành phố lớn.
- Mà hẳn là khu vực không phát triển, lạc hậu của chúng ta.
- Vì sao như vậy? Liền lấy Lễ Hà làm ví dụ, người làm cán bộ Lễ Hà, hẳn là rõ ràng tình hình cuộc sống và phát triển của nhân dân Lễ Hà, dân chúng có cuộc sống ra sao?
Y gần như là xanh mặt đối diện Dịch Minh Hoa nói, khí thế người gây sự:
- Không khoa trương, Lễ Hà dân chúng, dân chúng ở nơi xa xôi nhất, trước mắt còn trải qua cuộc sống nước sôi lửa bỏng. Có mấy nhà người thổ gia, hàng năm đều cần dân chính cứu tế mới có thể vượt qua cảnh gian nan.
- Tại địa phương như vậy, làm quan phụ mẫu, không đồng nhất tâm vì dân mưu phúc lợi, không đồng nhất tâm giải quyết vấn đề phát triển, như vậy bộ máy còn có giá trị tồn tại gì?
Toàn bộ phòng họp lặng ngắt như tờ, Ngũ Đại Minh nói chuyện có thể khiến tất cả mọi người đều không ngẩng đầu lên được.
...
Từ Lễ Hà đến Lâm Hà theo quốc lộ 109, một đoạn quốc lộ này mặt đường đã có bao nhiêu chỗ bị hư hỏng.
Dọc theo đường đi, ô tô xóc nảy, tốc độ xe như thế nào cũng không nhanh lên được.
Vừa mới từ Lễ Hà rời khỏi, Ngũ Đại Minh ở Lễ Hà tổng cộng mở ba cuộc họp, thị sát hai xã, thị trấn, mỗi một lần họp, Ngũ Đại Minh đều tức giận, toàn bộ bộ máy Lễ Hà, bị y giáo huấn rất lợi hại, cuối cùng Dịch Minh Hoa và Lỗ Quyền, thậm chí cũng không dám ngồi bên cạnh y!
Cán bộ và các giới xã hội Lễ Hà đều rõ ràng, bí thư Ngũ đối với Lễ Hà hiện trạng rất bất mãn, y tuy rằng không có nói nếu không khởi sắc có thể bí thư Chủ tịch huyện cút đi, nhưng, từ giữa những hàng chữ nói chuyện của y có thể cảm thụ ra.
Ngũ Đại Minh xác thực thật là nóng tính!
Bí thư Thành ủy tức giận, không chỉ ở Lễ Hà, chính là ở toàn bộ Đức Cao đều là một chuyện rất được chú ý.
Từ Đức Cao đến Lễ Hà, cần qua hai huyện Tu Mai và Lâm Hà, Ngũ Đại Minh qua hai huyện trước rồi mới thị sát Lễ Hà, sau đó lại đến Lâm Hà, mà y lại ở Lễ Hà nổi giận, gần chỉ có điều bởi vì y đối với bộ máy Lễ Hà bất mãn?
Các giới xã hội Lễ Hà khẳng định sẽ cho rằng như vậy, nhưng ở bên ngoài, lại có nhiều giải thích hơn.
Trần Kinh liền rõ ràng một chút, Ngũ Đại Minh gần đây tức giận cũng không dừng ở một Lễ Hà, so sánh với Lễ Hà trì trệ không tiến, Ngũ Đại Minh tức giận nhất vẫn là nhà mày máy kéo Lâm Tinh còn có vụ án Chu Ân Vũ ở Lâm Hà.
Chu Ân Vũ đã chết, bị chết rất không rõ ràng. Nhưng Chu Ân Vũ trước khi chết, y ở trong bộ máy Lâm Hà biểu hiện rất tích cực sinh động, mà phương diện khuynh hướng tư tưởng, y cũng theo khuynh hướng Ngũ Đại Minh.
Ngũ Đại Minh sau khi quan niệm chấp chính truyền ra, Chu Ân Vũ ở Lâm Hà là người thứ nhất đưa ra phải cải cách nhà máy máy kéo Lâm Tinh hoặc là hủy đi nhà máy máy kéo Lâm Tinh, trước mắt hủy đi mấy trung tâm nghiệp vụ của nhà máy máy kéo Lâm Tinh.
Bỏ đi một số chỗ không lợi nhuận, hạng mục triển vọng phát triển không tốt, trọng điểm hạng mục phát triển triển vọng tốt, lợi nhuận cao.
Chu Ân Vũ nói chuyện, lúc ấy còn gây ra tranh luận tương đối lớn, bởi vì ở bên trong nhà máy máy kéo Lâm Tinh, có người cho rằng Chu Ân Vũ đã ly khai cương vị lãnh đạo nhà máy máy kéo, đối với hoạt động nhà máy máy kéo không nên can thiệp quá nhiều.
Mà Chu Ân Vũ lại công khai hướng ra ngoài tỏ vẻ, nhà máy máy kéo Lâm Tinh là vĩnh viễn không có khả năng thoát khỏi thua lỗ, mà thua lỗ đầu tiên, nguyên nhân trung tâm ở chỗ lượng lớn tài sản nhà nước bị xói mòn.
Chu Ân Vũ nói chuyện, lúc ấy là rất chấn động, toàn bộ thành phố Đức Cao đều rất chấn động.
Chủ tịch thành phố Thanh Phi Hoa vì biết tình huống thật sự, y còn chuyên môn nói chuyện với Chu Ân Vũ, hai người tiến hành giao lưu, cuối cùng, Chu Ân Vũ liền trong lời nói bắt đầu biết điều kiềm chế.
Mà ngay tại lúc một ít phong ba nhìn như gió êm sóng lặng, Chu Ân Vũ thình lình chết!
Chu Ân Vũ chết kiểu này, khiến tất cả nói chuyện trước kia của y đều thành lời nói vớ vẩn vô căn cứ, không ai sẽ tin tưởng y nói chuyện, dân chúng phỉ nhổ y đều không hết, ai còn sẽ tin y trước kia nói thế nào?
Tất cả điều đó, chính là căn nguyên Ngũ Đại Minh tức giận, sự kiện Chu Ân Vũ khiến y rất chấn kinh rồi, đồng thời cũng khiến y cảm giác rất có nguy cơ!
Loại nguy cơ này, không chỉ giới hạn trong vài chuyện, vài người.
Mà là đối với toàn bộ chính đàn Đức Cao cảm giác nguy cơ, không khí chính đàn, đội ngũ cán bộ hủ hóa sa đọa tới trình độ nào, còn có, nhà máy máy kéo Lâm Tinh đến tột cùng có cái gì, có bao nhiêu điểm đáng ngờ, khả năng mới là điều Ngũ Đại Minh chân chính lo lắng!