Trên đỉnh núi, Trần Kinh triệu tập tất cả mọi người mở một cuộc họp nhanh, nội dung cuộc họp thứ nhất là thông báo tình hình phát triển của toàn thành phố Kinh Giang.
Kinh Giang trong năm nay, kinh tế toàn thành phố phát triển bắt đầu có hướng sinh động, trước tiên cải cách xí nghiệp nhà nước có được thành công mang tính cách mạng, hai xí nghiệp nhà nước lớn nhất là xưởng đóng tàu Kinh Giang và xưởng động cơ đốt trong thông qua phương thức mua bán và liên hợp vững chắc, tìm được một con đường thích hợp với bản thân, con đường phát triển rộng mở trước mắt.
Xưởng đóng tàu Kinh Giang từ tháng bảy, toàn tuyến bắt đầu khởi công cải tạo, toàn bộ đầu tư xưởng đóng tàu Hoàng Hải chuẩn bị hơn bốn tỉ, đến lúc đó thiết bị máy móc của xưởng đóng tàu phải thay mới toàn bộ thiết bị sản xuất tự động hóa, ngoài ra đường sông nối tiếp từ Kinh Giang đến Sở Giang được thanh lý toàn diện.
Muốn trên nền móng cơ sở của bến tàu xưởng đóng tàu lúc trước, mở rộng xưởng đóng tàu lúc trước lớn gấp ba lần, một khi xưởng đống tàu Kinh Giang mới cải tạo hoàn thành.
Xưởng đóng tàu Kinh Giang sẽ trở thành lá cờ đầu đệ nhất xưởng đóng tàu trong nội địa, trở thành xưởng đóng tàu lớn thứ tư toàn quốc.
Hơn nữa với tư cách là xưởng đóng tàu nội địa, xưởng đóng tàu Kinh Giang có thể tiếp nhận đơn đặt hàng đóng tàu quân dụng và dân dụng dưới tám nghìn tấn, đây cũng sẽ lập lên kỷ lục đóng tàu lớn nhất của xưởng đóng tàu nội địa trong lịch sử.
Tàu chiến của hạm đội nước cộng hòa chủ yếu là tàu hạng nhẹ và hạng trung, cơ bản đều do xưởng đóng tàu Kinh Giang nhận làm, chuyện này sẽ mang lại lợi ích rất lớn cho Kinh Giang.
Mặt khác, khu xưởng của xưởng động cơ đốt trong đã hoàn thành cải tạo, dây chuyền sản xuất sản nghiệp hóa động cơ diezen hạng nhất trong nước hoàn toàn mới.
Động cơ sản xuất mới nhất của Kinh Giang, tại triển lãm công nghiệp ô tô châu Âu kỳ thứ nhất, lại lần nữa vinh quang đạt được giải nhì động lực học không khí, giải nhì sáng tạo khoa học kỹ thuật. Còn trong giải thưởng khoa học kỹ thuật công nghệ cao trong nước, động cơ Kinh Giang của xưởng động cơ đốt trong, lại bao hàm tất cả giải thưởng của sản nghệp động cơ đốt trong.
Công ty xe tải hạng nặng rất ký thác kỳ vọng vào Kinh Giang lần này, lãnh đạo của bọn họ đã ba lần đến Kinh Giang, yêu cầu tăng thêm mức đầu tư vào Kinh Giang.
Dưới sự bàn bạc điều chỉnh của hai bên chính quyền Thành ủy và xe tải hạng nặng, lấy xưởng động cơ đốt trong Kinh Giang làm trung tâm, Kinh Giang sớm đã mở ra khu công nghệ cao động cơ đốt trong Kinh Giang.
Ý đồ quy hoạch trước mắt của khu công nghệ cao này vừa mới ra, đã thu hút sự chú ý cao độ của các nhà máy và cửa hàng linh kiện ô tô hàng đầu toàn nước, cùng với các xưởng chế tạo công nghiệp xí nghiệp.
Khu công nghệ cao sản nghiệp động cơ đốt trong của Kinh Giang, được xác định là dây chuyền chế tạo sản xuất hoàn chỉnh sản xuất động cơ đốt trong đứng đầu cả nước.
Sau khi xây dựng hoàn chỉnh khu công nghệ cao, nhỏ từ động cơ ốc vít, lớn đến sản xuất nguyên kiện động cơ hạch tâm, đều có thể hoàn thành trong nội bộ khu công nghệ.
Động cơ đốt trong Kinh Giang sau này sẽ chỉ phụ trách sản xuất bộ phận trọng yếu nhất, những linh kiện còn lại sẽ do các xí nghiệp hợp tác với nội bộ vườn sản nghiệp hoàn thành.
Trần Kinh đưa ra ý tưởng chế tạo hoàn chỉnh dây chuyền sản xuất này, không chỉ có thể cung cấp điều kiện có lực cho xí nghiệp tái tạo sức cạnh tranh của bản thân, hơn nữa có ý nghĩa to lớn đối với việc giảm thành phẩm xí nghiệp, thực hiện toàn bộ quy hoạch hóa, khoa học hóa, hiệu quả cao của sản nghiệp.
Thông qua sự kéo theo của hai xí nghiệp nhà nước mô hình lớn, thay đổi chế độ của xí nghiệp nhà nước mô hình nhỏ và vừa của Kinh Giang cũng tiến hành đâu vào đấy.
Kinh Giang hiện tại có 18 xí nghiệp nhà nước cấp một thành phố, ba năm trước, mười tám xí nghiệp chỉ có một xí nghiệp có lợi nhuận. Còn theo thống kê năm nay, 18 xí nghiệp đã có hơn 2/3 xí nghiệp có lợi nhuận, những xí nghiệp còn lại cũng đang tích cực cải tạo, gia tăng cải cách toàn diện.
Trần Kinh bây giờ cảm nhận rõ ràng, gánh nặng của chính phủ nhẹ rồi, áp lực cũng giảm đi, cánh tay trợ lý có thể vùng vẫy rồi.
Ngoài xí nghiệp nhà nước ra, thu hút nhà đầu tư, phát triển xí nghiệp dân doanh cũng vô cùng khởi sắc, trước mặt Kinh Giang đang đàm phán xí nghiệp mơ hình lớn với các công ty như điện tử Phú Khang Đài Loan, nhà máy điện tử Long Thành, xí nghiệp giày Viễn Đông, khu công nghiệp mới của Kinh Giang sẽ tiến thêm một bước mở rộng.
Kế hoạch trong vòng ba năm, quy mô Kinh Giang thu hút nhà đầu tư đã đạt đến 50 tỉ, giải quyết 200 vạn lao động có việc làm.
Đến lúc đó, không chỉ vấn đề việc làm của Kinh Giang có thể giải quyết toàn diện, hơn nữa Kinh Giang có thể trở thành địa phương nhập sức lao động, kinh tế Kinh Giang sẽ hoàn toàn đi lên.
Vấn đề hôm nay Trần Kinh nói chính là khai thác Lãng Châu.
Thời gian gần đây trong cuộc họp thường ủy thành phố, Lãng Châu khai phá đã được định vị là hạng phục khai phá trọng điểm năm năm gần đây của chính quyền thành phố và thị ủy.
Hạng mục khai thác Lãng Châu sẽ được trung ương duyệt, định vị Lãng Châu sẽ là một nơi du lịch nghỉ dưỡng, ngành dịch vụ du lịch phát triển mạnh mẽ.
Sau này tỉnh Sở Giang sẽ xây dựng tụ quần Kinh Sở đô thị hóa, dự tính quy mô thành thị lớn gấp ba lần so với bây giờ. Đến lúc đó quy mô nhân khẩu của thành thị hai thành phố Kinh-Sở sẽ vượt qua 20 triệu.
Quy mô thành thị lớn như vậy, hoàn toàn có thể gần đạt tới thành thị cấp một của toàn quốc.
Trong tình hình phát triển cao độ, sản nghiệp nghỉ dưỡng, sản nghiệp du lịch sẽ phát triển khó có thể tưởng tượng được.
Còn Lãng Châu vừa vặn lại nằm ở một nơi có tài nguyên du lịch như này, bước đầu tiên khai phá Lãng Châu sẽ cùng hợp tác với tập đoàn Âu Lãng.
Tập đoàn Âu Lãng sẽ mua hơn sáu nghìn mẫu đất của Lãng Châu để dùng xây dựng bất động sản, xây dựng làng du lịch, và xây dựng thiết kế đồng bộ khu du lịch.
Tốn mấy tỉ mua đất, sau đó lại đầu tư mấy tỉ để khai phá, mùa xuân phát triển Lãng Châu thông qua hợp tác lần này hoàn toàn đến rồi.
Trần Kinh hùng hồn phát biểu, nghe thấy nhiệt huyết sục sôi của đám cán bộ lãnh đạo huyện Lãng Châu, ai nấy đều hưng phấn kích động, vỗ tay đến đỏ tay.
Phó chủ tịch huyện Lãng Châu Trương Nhạc đứng hàng sau vỗ tay, tâm trạng có chút hồi hộp.
Gã cũng đã từng gặp bí thư Trần rồi, lần trước trong thành phố đã đề bạt gã vào thường ủy huyện, lúc ấy trong ban tổ chức cũng gặp phải Trần Kinh.
Lần nói chuyện đó gã biểu hiện cũng tương đối kém, sau đó bị nhiều lãnh đạo nghiêm khắc phê bình.
Cũng chính vì vậy, gã bỏ lỡ một lần cơ hội thăng chức cực tốt.
Sự tàn khốc của chính trị chính là như này, bỏ qua một lần cơ hội, có khả năng sẽ bỏ qua cả đời.
Bây giờ Trương Nhạc vẫn làm việc ở cương vị cũ, nhưng gã rõ ràng cảm giác được, công việc bây giờ so với lúc trước, cũng tốn sức hơn nhiều.
Một lần đề bạt không được, bên dưới khó tránh có người nói này nói nọ, nói Trương Nhạc tồn tại vấn đề kinh tế, nói mối quan hệ giữa Trương Nhạc và lãnh đạo không tốt, đắc tội với người ta.
Còn có người nói Trương Nhạc bên ngoài có nuôi một người con gái, bị Ban kỷ luật thanh tra điều ra cảnh cáo, dù sao Trương Nhạc trong một đêm dường như trở thành cán bộ có vấn đề.
Còn cách quản lý giáo dục của Nhất Trung Lãng Châu, bây giờ cũng có nghi ngờ diện rộng.
Trương Nhạc phân công quản lý giao dục nhiều năm ở Lãng Châu, đem Nhất Trung Lãng Châu trở thành trường nổi tiếng của toàn tỉnh, toàn thành phố Kinh Giang, không chỉ học sinh Lãng Châu thi vào Nhất Trung Lãng Châu, thậm chí đến khu thành phố Kinh Giang, thậm chí học sinh khu Sở thành cũng mộ danh đến học.
Hàng năm tỉ lệ học sinh lên lớp của Nhất Trung Lãng Châu đứng đầu trong các trường nổi tiếng toàn tỉnh.
Trước kia Trương Nhạc vì chiến tích của mình, nhưng mấy năm gần đây đã có người công kích gã làm đề thi giáo dục, đả kích học sinh từ Nhất Trung Lãng Châu đi ra đều điểm cao nhưng năng lực kém.
Nếu không phải thư ký Kim mới nhậm chức ra sức ủng hộ công tác của gã, Trương Nhạc dường như sẽ không chịu nổi áp lực, chuẩn bị đổi cương vị rút khỏi vị trí tuyến hai rồi.
Lần này Trần Kinh thị sát Lãng Châu, bí thư Lưu Vân chuyên tìm hắn nói chuyện, khiến hắn nắm chắc cơ hội lần này.
Vì trong nhật trình của bí thư sẽ có sắp xếp đến Nhất Trung thị sát, gã yêu cầu Trương Nhạc làm tốt công tác tiếp đãi, nhất định không để xảy ra sơ suất.
Theo nhật trình, bí thư Trần sau khi leo núi, khi xuống sẽ đến Nhất Trung của Lãng Châu.
Còn Trương Nhạc sớm đã dọn dẹp sạch sẽ trong ngoài của Nhất Trung rồi, hoàn cảnh vệ sinh, nơi ăn ở của học sinh, môi trường dạy học… còn cả bày tỏ sự vinh dự của Nhất Trung, tỉ lệ lên lớp trước giờ của Nhất Trung… những thứ khác đều được bố trí thỏa đáng.
Nhưng trong lòng gã vẫn không kìm chế nổi tâm thần bất định, không biết bí thư Trần hôm nay có hài lòng hay không.
Trần Kinh lúc này nói chuyện xong rồi, hắn đang định rời đi, nhưng đột nhiên lại đứng lại nói với Kim Lưu Vân:
- Lão Kim, đúng rồi, chúng ta lúc trước có hẹn, hôm nay leo núi phải sắp xếp thứ tự. Người thứ nhất là cán bộ trong thành phố chúng ta Thang Dịch Dương, cán bộ Lãng Châu các anh ai là người đầu tiên lên đến đỉnh?
Kim Lưu Vân ngẩn người, quay ra hỏi đám người:
- Ai là người đầu tiên, ai? Đứng ra đi, bí thư có thưởng!
- Chủ tịch Trương, hình như chủ tịch Trương là người đầu tiên!
Kim Lưu Vân cười ha hả, nói:
- Trương Nhạc, đứng đầu thì đứng ra đi, bí thư nếu đã nói vậy, người lên trước có thưởng! Mỗi người một con dao cạo râu, người tài trợ là tổng giám đốc Lý của thương mại viễn thông đi thị sát cùng bí thư!
Trương Nhạc từ trong đám người đi ra, trong lòng có chút hồi hộp, sắc mặt tươi cười.
Gã dù sao cũng là phó chủ tịch huyện, cũng có chức vụ trong chính phủ thành phố, ít nhất nhìn mặt, gã lộ vẻ không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Trần Kinh trên tay cầm hai bộ dao cạo râu Phillip, đưa cho Thang Dịch Dương một bộ, bộ còn lại đưa cho Trương Nhạc, nói:
- Chủ tịch Trương, chúng ta cũng gặp nhau rồi, anh còn nhớ chứ?
Trương Nhạc ngẩn người, vội vàng gật đầu nói:
- Nhớ, bí thư, lúc đó… tôi…
Trần Kinh khua tay nói:
- Không nhắc đến nữa, người ta đến lúc đặc biệt có chút căng thẳng bất thường là chuyện bình thường, cái đó không thể nói là có vấn đề gì. Đây là phần thưởng của anh, anh cầm lấy đi, bộ Phillip này dùng tốt lắm!
- Cám ơn, cám ơn bí thư!
Trương Nhạc đưa tay nhận lấy bộ dao cạo râu, hoảng hốt nói.
Trần Kinh hỏi:
- Đúng rồi, Trương Nhạc, anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Bao nhiêu năm rồi?
Trương Nhạc nói:
- 44 tuổi rồi, cả tuổi mụ là 45 rồi!
Trần Kinh ồ một tiếng nói:
- Tuổi của anh còn lớn hơn tuổi tôi, cơ thể lại tốt như này, vừa nhìn liền biết là chăm chỉ rèn luyện! Rất tốt!
Trương Nhạc có chút kích động nói:
- Bí thư, bình thường tôi ở trong trường, mỗi ngày đều cùng đám học sinh luyện tập, lâu dầu, thân thể cũng tốt hơn người thường!
Trần Kinh gật đầu nói:
- Chẳng trách!
Hắn thân mật vỗ vai Trương Nhạc nói:
- Sớm nghe nói anh là quản lý trường cừ khôi, cắm rễ trong ngành giáo dục nhiều năm như vậy, còn có chút vốn liếng này, phải kiên trì đấy!
Trần Kinh dừng lại một chút, quay đầu nhìn Kim Lưu Vân nói:
- Lão Kim, Trương Nhạc làm trong ngành giáo dục là một người giỏi, đặt trong Lãng Châu đúng là lãng phí nhân tài rồi, anh phải thả người, buổi sáng phó chủ tịch thành phố Triệu gọi điện cho tôi nói tình hình của anh rồi, nói anh làm chủ nghĩa bè phái, anh từ Lãng Châu điều một cán bộ vào sở giáo dục thành phố cũng không điều động nổi.
Chuyện này anh không thể làm như vậy được, anh muốn cân nhắc công tác của Lãng Châu, cũng phải cân nhắc tốt công tác trong thành phố, còn phải cân nhắc đến sự phát triển của cá nhân chủ tịch Trương nữa.
Tổng hợp các hướng cân nhắc lại, anh phải thả người, hiểu chưa?