Ngày hôm nay, toàn công ty sản xuất gỗ Vĩnh Hưng đã được mở rộng tầm mắt.
Phó tổng giám đốc công ty, Diêm Ninh, tươi cười dẫn theo Ân Đình Đình bước vào cửa chính của công ty, hai người giống như bạn bè đã nhiều năm, trò chuyện vui vẻ, khiến tất cả mọi người nhìn thấy cũng phải tròn mắt kinh ngạc.
Hai người căn bản coi như không nhìn thấy, tiếp tục đi thẳng đến bộ phận Tiêu thụ.
Một đám nhân viên bộ phận Tiêu thụ đang xì xào bàn tán, thảo luận chuyện giám đốc Tiêu thụ của công ty, Thái Tinh Vũ, bị khai trừ, mà ngay lúc này, Ân Đình Đình và Diêm Ninh đột nhiên tiến vào, khiến tất cả mọi người đều bị dọa cho phát sợ.
Diêm Ninh triệu tập toàn thể nhân viên Ban Nghiệp vụ lên họp, mở lời xin lỗi Ân Đình Đình.
Cũng đồng thời tuyên bố, Ân Đình Đình chính thức trở về công tác và tạm thời đảm nhiệm chức vụ giám đốc Tiêu thụ của công ty.
Trong cuộc họp, Diêm Ninh đánh giá cao Ân Đình Đình, cho rằng Ân Đình Đình công tác cẩn thận, làm việc có tính chủ động cao, khách hàng rất tán thưởng cô ấy, lãnh đạo công ty cũng rất hài lòng về cô ấy.
Diêm Ninh đề xuất yêu cầu đối với mọi người trong bộ phận Tiêu thụ, muốn mọi người phải tôn trọng lãnh đạo mới, dưới sự lãnh đạo của Ân Đình Đình, tạo ra thành tích tốt.
Sau đó, Diêm Ninh tự mình dẫn Ân Đình Đình đến văn phòng mới của cô.
Đồ vật trong văn phòng này trước kia đều thuộc sở hữu của Thái Tinh Vũ, hiện tại, Diêm Ninh kêu người đổi đi hết, bài trí trước mắt vô cùng hiện đại và thời thượng, rất nữ tính, bà và Ân Đình Đình ở trong văn phòng nói chuyện hơn nửa canh giờ mới có thể tránh khỏi ánh mắt săm soi của mọi người.
Diêm Ninh vừa đi.
Toàn bộ bộ phận Tiêu thụ liền như muốn nổ tung ra.
Bởi vì trước kia, quan hệ giữa Ân Đình Đình và tất cả mọi người cũng không tệ.
Rất nhiều người gặp Ân Đình Đình đều tỏ ra vô cùng thông cảm với cô, bây giờ nhìn thấy Ân Đình Đình trở lại với vị trí cao hơn, hơn nữa còn do đích thân Diêm Ninh, người đã đuổi cô đi, dẫn cô về, hơn nữa còn công khai xin lỗi cô, và sắp xếp cô vào vị trí Giám đốc Tiêu thụ, sự thay đổi này thật khiến người ta kinh sợ.
Tất cả mọi người tiến lại văn phòng của Ân Đình Đình chúc mừng cô.
Đương nhiên, có mấy người đồng nghiệp quan hệ khá tốt với cô, không kìm chế được sự tò mò, muốn hỏi một chút đầu đuôi mọi chuyện.
Về chuyện này, Ân Đình Đình đều chỉ cười trừ với bọn họ.
Ân Đình Đình đối với vị trí Giám đốc Tiêu thụ không mấy xa lạ, trước kia khi cô ở Hoa Kỳ chính là làm Giám đốc Tiêu thụ, đứng đầu một đám tuổi trẻ nhiệt huyết, lăn lộn trên thương trường không ít, cô cũng tích lũy được không ít kinh nghiệm lãnh đạo.
Hôm nay ngày đầu tiên cô trở về, trước mặt mọi người, tuyên bố trưa nay cô mời tất cả mọi người ra ngoài làm ăn uống một trận.
Hơn nữa cô còn quyết đoán thay đổi chính sách, đề xuất 16 quy luật mà trước kia cô am hiểu nhất, mục đích là giúp nhân viên ưu tú của công ty có thể có được nhiều quyền lợi hơn, còn đối với những nhân viên xếp hạng cuối sẽ tự động bị đào thải.
Khoan nói đến, Ân Đình Đình mới nhận chức, làm như vậy thật đúng là phong độ của một Giám đốc Tiêu thụ, quy tắc vừa đề ra, ánh mắt mọi người nhìn cô liền không giống như trước kia.
Làm nghiệp vụ, nhân viên tiếp thị cũng không đơn thuần giống như những người làm việc hành chính bình thường trong công ty.
Thằng ngốc cũng có thể nhìn ra, Ân Đình Đình này thật không đơn giản.
Có thể đuổi Thái Tinh Vũ đi, hơn nữa hiện tại lại có thể khuất phục Diêm Ninh khắc nghiệt nhất công ty, sau lưng người này không biết có hậu thuẫn như thế nào đây?
Nhất thời mọi người đều nhìn Ân Đình Đình với một con mắt khác, mà Ân Đình Đình cũng phát huy toàn bộ kỹ năng lãnh đạo. Trước kia khi cô làm nghiệp vụ có chút tính chất của kẻ lừa đảo, thứ cô am hiểu nhất chính làm khiến cho người ta cảm thấy khó tin.
Khó tin không thể mài ra mà ăn, nhưng đối với việc lung lạc người khác, đề cao sĩ khí cũng rất có lợi.
Ân Đình Đình liền đề cho mọi người một chỉ tiêu thật lớn, không quan tâm có được công ty trao quyền hay không, cô cũng nhắm mắt đồng ý, miễn là khiến cho mọi người đều sôi trào nhiệt huyết, hận không thể ngay lập tức chạy đi tìm khách hàng.
Mà chuyện Ân Đình Đình trở về công ty, chỉ cần tới trưa đã truyền khắp toàn bộ công ty.
Mà sau giờ cơm trưa của công ty, các cán bộ cao cấp của công ty đều xúm đến tìm hiểu bộ phận Tiêu thụ.
Đầu tiên là Tổng giám đốc Mai Vân đến cũng Ân Đình Đình nói chuyện vui vẻ, mọi người đều thấy.
Tiếp đó lại là Tổng giám đốc Phòng Tài nguyên nhân lực, Mai Lệ đến bộ phận Tiêu thụ xử lý thủ tục thăng chức cho Ân Đình Đình.
Bình thường ở công ty, Mai Lệ nổi danh là mỹ nhân lạnh lùng, thấy ai cũng là bộ dạng lạnh như băng, nói năng thận trọng, ngạo khí ngút trời, nhân viên bình thường không dám với tới cô.
Nhưng hôm nay Mai Lệ vẻ mặt tươi cười, còn chủ động nắm tay Ân Đình Đình, hai người giống như chị em tốt vậy.
Giúp Ân Đình Đình làm thủ tục thăng chức xong, Ân Đình Đình còn đưa cô đến cửa bộ phận Tiêu thụ, nhân viên trong bộ phận còn nghe được Mai Lệ muốn mời Ân Đình Đình đi ăn cơm.
Mai Lệ đi rồi, cũng rất mau là đến giờ tan tầm, nhân vật tầm cỡ nhất công ty, ông chủ công ty Mai Tài Hoa lại đến bộ phận Tiêu thụ.
Ở bộ phận Tiêu thụ, ông khích lệ Ân Đình Đình rất nhiều, bảo Ân Đình Đình yên tâm công tác, tạo ra thành tích tốt, ông đảm bảo sẽ tạo điều kiện công tác tốt nhất cho Ân Đình Đình...
Liên tiếp nhiều cán bộ cấp cao của công ty đến bộ phận Tiêu thụ, toàn công ty trên trên dưới dưới đều bàn tán Ân Đình Đình này thật khó lường.
Rất nhanh trong nội bộ công ty bắt đầu lan truyền các phiên bản về lai lịch của Ân Đình Đình.
Có người nói Ân Đình Đình có bố là khách hàng lớn của công ty, nói cô đến bên này với mục đích là rèn luyện, sau vài năm rèn luyện, trở về có một công ty tài sản 10 tỷ giao cho cô phụ trách.
Lại có người nói Ân Đình Đình đến công ty sản xuất gỗ Vĩnh Hưng là để che giấu thân phận, cô vốn là lưu học sinh đi du học trở về, được Chủ tịch hội đồng quản trị Mai dùng số tiền lớn mời ký hợp đồng, cô đến bộ phận Tiêu thụ làm nhân viên bình thường là để làm quen với nghiệp vụ của công ty.
Hiện tại quả nhiên cô được đề bạt thành Giám đốc Tiêu thụ, khả năng trong tương lai còn có thể lên cao hơn.
Công tác Thị trường của công ty sau này đều dựa vào sự chèo lái của Ân Đình Đình đấy, bằng không sao cấp trên của công ty lại coi trọng cô đến vậy?
Mà một bản lai lịch kỳ quái nhất chính là Ân Đình Đình vốn là con gái riêng của Mai Tài Hoa.
Trước kia, cô lớn lên ở nông thôn, bây giờ trở về đây, Mai Tài Hoa cảm thấy rất áy náy với cô, mới chiều chuộng cô, do vậy mới khiến những người khác trong Mai gia đều đến nịnh bợ cô, trong nội bộ công ty có vài phe phái đều muốn lôi kéo cô đấy....
Các loại tin đồn này đều được mọi người bàn tán say sưa.
Mà mọi người trong bộ phận Tiêu thụ trên dưới, nhất thời cũng đã trở thành người được quan tâm nhất công ty.
Bọn họ đi tới đâu đều sẽ bị người khác giữ lại hỏi một phen, những lúc đó, bọn họ đều tỏ vẻ kiêu ngạo chút ít.
Sau đó mọi người phải nài nỉ, bọn họ mới qua loa nói chút cái gọi là tin tức.
Sau đó căn cứ vào đôi ba lời đó, nhanh chóng lại có người bắt đầu biên chế một bản lai lịch mới....
...
Trần Kinh dẫn đầu đoàn khảo sát Lân Giác đến Lân Loan, nhận được sự chào đón nhiệt liệt.
Kỳ thật Lân Giác và Lân Loan đã sớm bắt đầu hợp tác rồi, Trần Kinh và Đồ Nhất Sơ cũng không phải lần đầu tiên nói chuyện, còn lần này chỉ là lần đầu tiên phía chính phủ chính thức gặp mặt, cả hai bên đều rất coi trọng.
Trần Kinh ở ranh giới hai địa phương dựng lên một tấm biển lớn như vậy, hơn nữa tự mình viết một bức câu đối, chuyện này đã trở thành giai thoại của hai địa phương.
Trần Kinh ở Lân Loan, trước tiên được Đồ Nhất Sơ giới thiệu các Ủy viên thường vụ Quận ủy Lân Loan.
Trong hội nghị Thường Ủy của Quận ủy, Trần Kinh xúc động phát biểu, tình cảm dạt dào, khi hắn nói chuyện, liền phác thảo ra bản đồ quy hoạch vĩ mô về sự hợp tác của hai địa phương.
Hắn đề xuất mục tiêu là trong vòng hai năm, Lân Giác và Lân Loan sẽ trở thành hai thành phố kinh tế trọng điểm.
Trần Kinh bày tỏ triển vọng to lớn về sự hợp tác giữa hai địa phương.
Trước mắt Lân Loan đã có kết cấu kinh tế vô cùng vững chắc, hiện tại vấn đề gặp phải chính là nếu muốn tối ưu hóa nền kinh tế thì phải làm như thế nào để nền kinh tế có thêm thị trường để mở rộng và làm sao để tiếp tục khai thác tiềm lực phát triển. Cùng lúc đó, Lân Giác có thể cho Lân Loan một sự trợ giúp hiệu quả, trợ giúp Lân Loan tối ưu hóa nền kinh tế, trợ giúp Lân Loan tìm được điểm tăng trưởng kinh tế mới.
Đương nhiên, so với Lân Loan, Lân Giác chưa có đủ sự vững chắc về phát triển kinh tế. Mà Lân Giác cũng có thể tham khảo kinh nghiệm phát triển kinh tế của Lân Loan, giúp Lân Giác trong quá trình phát triển đỡ phải đi đường vòng, có thể đi tắt đón đầu, đạt tới sự hợp tác thắng lợi, vì mục đích phát triển của cộng đồng.
Đây là lần đầu tiên Trần Kinh xuất hiện trước bộ máy của Lân Loan.
Phải nói lần này xuất hiện, Trần Kinh đã để lại cho bộ máy của Lân Loan một ấn tượng khá sâu sắc.
Bởi vì thời gian trước, Trần Kinh có chút điều tiếng ở Nam Cảng, khiến hắn bị nội bộ bộ máy của hai địa phương nghị luận không ít, mà sơ yếu lý lịch cùng tính cách của Trần Kinh cũng bị giới truyền thông và xã hội quan tâm, chú ý đến.
Trần Kinh còn trẻ, cảm xúc mạnh mẽ được hắn biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, phải nói là đạt được hiệu quả rất tốt.
Sau khi bữa tiệc đón tiếp long trọng chấm dứt, Trần Kinh và Đồ Nhất Sơ cuối cùng cũng tiến hành cuộc hội đàm đầu tiên.
Địa điểm hội đàm của Đồ Nhất Sơ là một quán cafe ven biển Thúy Hải ở Nam Cảng, tên “Hậu Điểu”.
Thúy Hải là một khu du lịch của Nam Cảng, nơi này chủ yếu là du lịch biển, du lịch ngoài khơi.
Ban ngày, cảnh sắc nơi đây rất đẹp.
Ánh mặt trời, bờ cát, sóng biển, còn có các loài chim biển xinh đẹp di trú đến đây.
Nơi này còn có khu bảo hộ rừng đước lớn nhất thế giới, nói không ngoa chút nào, nơi này chính là điểm sáng nhất của thành phố Nam Cảng, cũng là vị trí trọng điểm nổi tiếng của thành phố Nam Cảng.
Không khí trong quán cafe rất thanh lịch, rất yên tĩnh.
Đàn dương cầm diễn tấu trực tiếp, chất lượng rất tốt, trong màn đêm yên tĩnh xinh đẹp như vậy, bản nhạc “Tinh Không” của hoàng tử Richard vang lên khiến trong lòng người hết sức bình yên.
Trần Kinh và Đồ Nhất Sơ mỗi người gọi một ly cafe, hai người giống như bạn bè đang ngồi nói chuyện phiếm, bầu không khí hội đàm như vậy khiến cho người ta có cảm giác mới mẻ.
Trước khi đến, Trần Kinh đã nghiên cứu qua về Đồ Nhất Sơ.
Anh ta là thạc sĩ đi du học ở Mỹ về, năm đó sau khi anh ta tốt nghiệp đại học liền xuất ngoại bằng chi phí được nhà nước chu cấp.
Tại Washington của nước Mỹ, dốc sức học chuyên nghành thạc sĩ hải dương học, sau khi về nước lập tức vào làm công trình sư ở xưởng đóng tàu Phương Nam lớn nhất Nam Cảng hồi đó.
Sau này, ở doanh nghiệp nhà nước được đề bạt trở thành Trưởng phòng, khi xưởng đóng tàu của Nam Cảng thay đổi chế độ, anh ta bắt đầu bước chân vào chính đàn, trực tiếp được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch quận Thúy Hải.
Thành tích nổi trội nhất của anh ta chính là chủ trì hạng mục khai thác hệ du lịch Thúy Hải, hiện tại Thúy Hải đã trở thành một trong mười điểm du lịch lớn nhất của Lĩnh Nam, trong đó công lao của anh ta không thể không nhắc đến.
Hôm nay Đồ Nhất Sơ chọn địa điểm gặp mặt lần đầu tiên với Trần Kinh ở Thúy Hải, Trần Kinh đoán rằng đây cũng là một ý đồ gì đó của anh ta.
Người làm quan, ai có thể không nhắc đến những thành công trước đây của mình?
Có thể không trầm trồ khen ngợi, đề cập đến thành công năm đó, nhưng phong cảnh năm đó ai có thể quên được chứ?
Lý lịch của Thúy Hải cũng là một tiếng vang trong lý lịch của Đồ Nhất Sơ, từ trước đến nay, anh ta chắc cũng hy vọng Lân Loan của anh ta hiện tại cũng có thể kế tục tiếp sự thành công của Thúy Hải, hôm nay dường như anh ta muốn gửi gắm sự hy vọng này.
Từ điểm này cũng có thể thấy được Đồ Nhất Sơ làm việc rất chu đáo, nếu coi anh ta là một đối thủ, anh ta sẽ là một đối thủ khá mạnh.