- Thưa các đồng chí, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha vẫn còn chưa bắt đầu, bây giờ lại xảy ra sự việc xấu xa như vậy, điều này thật sự khiến người ta đau lòng! Lúc đầu, khi tôi và Trưởng phòng Lâm muốn cố ý tiết lộ tin tức này ra ngoài, về căn bản không nghĩ rằng sẽ có hậu quả gay go nghiêm trọng như vậy.
- Tôi tin rằng chúng ta đều có thể thấy rõ, rốt cuộc nguyên nhân gì đã khiến sự việc phát triển đến mức độ hiện nay!
Trần Kinh chuyển đề tài câu chuyện, nói bằng giọng không chút khách khí:
- Đầu tiên, một số đồng chí của chúng ta không có tinh thần trách nhiệm, không có tính kỉ luật, không có tính nguyên tắc! Đoàn thể trong việc cải cách của chúng ta còn tồn tại nhiều vấn đề lớn, việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha chính là sự chỉ đạo không tồi của Phòng lâm nghiệp, nhưng việc phối hợp của các anh chị của đơn vị khác cũng rất quan trọng!
- Tôi nói câu không dễ nghe, cho dù bạn không hợp tác, bạn cũng không nên gây thêm phiền toái, không nên dùng những chiêu cũ rích, không nên đâm dao phía sau lưng!
Khi nói đến ba từ đâm bằng dao, Trần Kinh khó nén nổi sự tức giận, giọng điệu rất nặng nề.
Khuôn mặt của văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Phương Minh và Phòng nông nghiệp Liêu Vĩ sớm đã biến thành màu gan lợn, lúc này đối diện với câu nói “ Người gây sự” bọn không không hề có kẽ hở nào để phản bác lại.
Trần Kinh còn lợi hại hơn so với bạn họ tưởng tượng, Trần Kinh không ép Lâm Trung Tắc đến con đường chết, khi con dao của hắn bổ tới đỉnh đầu của Lâm Trung Tắc lại thu tay lại, dọa Lâm Trung Tắc không thể khống chế được đại tiểu tiện, sau đó hắn lại khéo léo xoay người, đem chậu đựng phân đậy vào Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước và Phòng Nông nghiệp.
Dường như nguyên nhân của việc cải cách lâm nghiệp chập chạp không có tiến triển đều là do Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước và Phòng Nông nghiệp không làm còn cản trở mà tạo nên, Phòng lâm nghiệp của hắn chịu oan ức thay cho Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước và Phòng Nông nghiệp.
Nhưng đến giờ phút này, căn bản không có khe hở nào để cãi lại, sự thật là hai người Phương Minh và Liêu Vĩ không có tính nguyên tắc, buổi sáng mới nghe xong tin tức “ Tuyệt mật” buổi chiều liền tiết lộ ra ngoài, Trần Kinh đứng ở trên góc độ đạo lý cao thượng, hắn hoàn toàn có thể chỉ hươu bảo ngựa!
Không chỉ có Phương Minh và Liêu Vĩ hai người bị ép vào con đường không hề lui được, ngay cả Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Vương Tiềm và Phòng Nông nghiệp Từ Bân Nhã cũng đều bị Trần Kinh châm biếm đến mặt cắt không còn giọt máu Vương Tiềm với khuôn mặt đẹp nhất, mở màn y đã hướng mũi nhọn nhắm vào Trần Kinh, một mực hướng súng một cách mạnh mẽ, cuối cùng không ngờ bị Trần Kinh gậy ông đập lưng ông, y muốn chống chế cũng không được!
Và Từ Bân Nhã lại càng gặp phải tai bay vạ gió, sự giận dữ của Trần Kinh chính là hướng về phía Liêu Vĩ, Liêu Vĩ vẫn luôn chê Trần Kinh còn trẻ, y vui thích với việc xem Tây Dương Kính, chỗ nào cũng muốn cản trở đối với Trần Kinh.
Còn nữa, hai người Liêu Vĩ và Phương Minh và Lâm Trung Tắc đã qua lại âm thầm với nhau, mục đích không chỉ bố trí cho Trần Kinh một nhát dao, thậm chí còn muốn đẩy Trần Kinh vào chỗ chết nữa sao?
Bây giờ Trần Kinh phản công lại, cùng với việc giữ gìn sự uy nghiêm và uy tín của Phòng lâm nghiệp, chèn ép Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước và Phòng Nông nghiệp, đồng thời hoàn toàn đưa hai người Liễu Vĩ và Phương Minh vào chỗ chết, trải qua một lần sự việc này, bước tiếp theo, Ủy ban kỷ luật nên tìm bọn họ để điều tra, các đơn vị của bọn họ còn có thể được trọng dụng?
- Trần Kinh không dễ đối phó!
Rất nhiều người trong phòng họp đều cùng có nhận thức như vậy, những người có thể vào được phòng họp này, lại có mấy người thật thà chứ?
Những vướng mắc nội bộ trong cuộc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, rất nhiều người đều rõ ràng, Trần Kinh lâm vào đường cùng, trong tình huống bốn bề đều khốn đốn, bước đường cùng lại có thể phản công lại, hơn nữa lại phản công sắc bén như vậy, vừa ra tay đã chỉ ra được kết cục của người khác, điều này thật là tuyệt!
Không chỉ là tuyệt vời, thủ đoạn của Trần Kinh có độ căng trùng, hắn buông tha Lâm Trung Tắc, đưa Phương Minh và Liêu Vĩ vào đường chết, cũng thể hiện rõ hắn có cái nhìn đại cục rất tốt.
Sự tôn nghiêm và uy tín của Phòng Lâm nghiệp là đại cục, sự vật mất đi chỗ dựa thì không thể tồn tại? Phòng lâm nghiệp là tấm biển không thể làm bẩn được, vì vậy sự việc của Lâm Trung Tắc, Trần Kinh đã khéo léo hóa giải, đó là mâu thuẫn nội bộ của nhân dân.
Nhưng hai vị của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước và Phòng Nông nghiệp hoàn toàn không giống nhau, Trần Kinh đối xử tàn nhẫn với đối thủ chính trị thể hiện một cách thẳng thắn, điều nàp phù hợp với tác phong mạnh mẽ của người trẻ tuổi….
Trần Kinh hoàn toàn giẫm đạp lên con người, cũng không quay đầu lại, hắn nhanh chóng lôi đề tài vào việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha.
Hắn nói:
- Ngoại trừ những nhân tố của đoàn thể ra, điều quan trọng thứ hai của việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha chính là vấn đề về quan niệm tư tưởng của chúng ta, chính phủ của chúng ta, có phải thật sự tôn trọng đầy đủ nhu cầu của quần chúng nhân dân, có phải đại diện đầy đủ cho lợi ích của quần chúng nhân dân, tôi cho rằng vấn đề này chúng ta cần tự suy nghĩ!
- Vì sao một tin đồn nho nhỏ, lại gây lên sự cố lớn như vậy? Có phải phương hướng cải cách của chúng ta có vấn đề?
- Chúng ta cần phải suy xét nhiều, nghĩ ra nhiều biện pháp, có nhiều đổi mới, chỉ cần chúng ta có ý thức trách nhiệm cao, có sức mệnh cao cả để triển khai việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, tôi tin chắc rằng, việc cải cách của chúng ta nhất định có thể thành công, nhất định có thể thắng lợi, nhất định sẽ được sự ủng hộ của quần chúng nhân dân!
Ba điều nhất định của Trần Kinh, ở hội trường lập tức có người vỗ tay, rất nhanh là tiếng vỗ tay liên tiếp, ngay cả lãnh đạo huyện Ủy cũng bắt đầu vỗ tay.
Bí thư huyên ủy Thư Trị Quốc quay đầu vào Mã Bộ Bình hai người khẽ nói nhỏ với nhau, không ai biết họ đang nói với nhau điều gì, nhưng ánh mắt của hai người không ngừng hướng về Trần Kinh, điều này khiến mọi người dễ dàng nghĩ đến câu chuyện của hai vị có liên quan đến Trần Kinh.
Trần Kinh hôm nay đã khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên, có thể qua ngày hôm nay, giới chính trị ở Lễ Hà lại xem xét lại sự tồn tại của Trần Kinh.
Sự nổi lên của Trần Kinh rất đột ngột, trong đó có rất nhiều nhân tố ngẫu nhiên, sự biểu hiện trước đây của Trần Kinh, cho dù là đối với sự việc lâm nghiệp Bình Động, hoặc đối với việc niêm phong nhà hàng, ấn tượng đối với giới chính trị ở Lễ Hà đó là sự mạnh mẽ của tuổi trẻ, sự biểu hiện tốt của người trẻ tuổi, người trẻ tuổi nóng lòng muốn lộ diện.
Nhưng hôm nay, Trần Kinh đã khiến tất cả mọi người nhận thức được thủ đoạn và phong cách của hắn, Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, Phòng Nông nghiệp, đây đều là những đơn vị huyện lệ thuộc trực tiếp quan trọng của Lễ Hà, những người bươn trải ở trong này có ai không phải là nhân vật ranh ma chứ?
Nhưng bọn họ lại ngấm ngầm lật thuyền, quả thực đã bị Trần Kinh đột nhiên ra tay nắm lấy, ngay cả cơ hội phản công lại, bọn họ cũng không có.
Trần Kinh là người rất có bản lĩnh, và sự mạnh mẽ trong phong cách của hắn, lại khiến người khác sáng mắt ra, cách đối phó của hắn đối với Phương Minh và Liêu Vĩ, rõ rằng là dao trắng đi vào con dao hồng đi ra, căn bản không để cho lối thoát, khiến có những người lăn lộn với con đường chính trị đều cảm thấy buồn bã.
Rất nhiều người đều xem xét từ trong nội tâm, đang cân nhắc sau này đắc tội với nhân vật Trần Kinh lợi hại như vậy, rốt cục có đáng hay không đáng.
Chính trị là như vậy, Chính trị từ trước đến giờ là phần mộ của người không có đầu óc, nhưng những người với tác phong mạnh mẽ tàn nhẫn, đồng thời có thủ đoạn trí tuệ cao siêu, lại luôn là người mạnh mẽ trong giới chính trị, bây giờ Trần Kinh có thể còn rất non nớt, có một số thủ đoạn vẫn còn khá cẩu thả, nhưng bố cục và tình thế của hắn lại là hình ảnh bậc thầy.
Sắc mặt của Lâm Trung Tắc vẫn luôn không còn giọt máu, Trần Kinh biểu diễn bên cạnh y, đúng! Chính là biểu diễn, sự biểu diễn từ đầu đến cuối!
Sự biểu diễn của Trần Kinh càng gần đến cuối, lại càng khiến Lâm Trung Tắc tin chắc rằng, tất cả những điều hôm nay đều do Trần Kinh đã thiết kế tỉ mỉ, mấy hôm trước, Trần Kinh lúc nào cũng tỏ ra yếu thế, đâu đâu cũng bị động, dường như không có sức lực để chống lại, đặt mình vào cảnh bốn bề bị địch vây hãm.
Điều này chẳng qua là hắn lùi để mà tiến, hắn lui một bước vừa khiến đối thủ lơ là, đồng thời lại tích lũy sức mạnh, ai mà ngờ được Trần Kinh miệng còn hôi sữa, đang âm thầm bày ra ván cờ tinh vi như vậy?
Sự thất bại này không oán trách được! Trong lòng của Lâm Trung Tắc biết rõ được điểm này, tuổi trẻ còn hơn cả thế hệ đi trước, Trần Kinh so với hắn vào năm đó, còn mạnh hơn rất nhiều, rất nhiều…
Cuộc biểu diễn của Trần Kinh vẫn còn chưa kết thúc, hắn đại diện cho Phòng lâm nghiệp cuối cùng lại đưa ra một bản báo cáo về việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, toàn bộ bản báo cáo dài đến chục ngàn chữ, Lâm Trung Tắc đều không biết bất kì chữ nào trong đó.
Nhưng, sự việc đã đến nước này, y có thể nói rằng Trần Kinh không đại diện được cho Phòng lâm nghiệp sao?
Y không chỉ không thể nói như vậy, còn giơ hai tay tán thành ý kiến của Trần Kinh, Trần Kinh đã biến y vào mức độ bị bẽ mặt đến mức độ như vậy…
...
Hội nghị kết thúc, các lãnh đạo lần lượt kéo nhau ra về, Trần Kinh và Lâm Trung Tắc hai người ở lại phía sau.
Hai người không nói gì, sự việc đã đến giai đoạn này, lời nói đã không còn cần thiết nữa, cuộc đua thắng bại rốt cục đã rõ ràng, Lâm Trung Tắc hoàn toàn thất bại.
- Cái văn bản báo cáo đó, khi về hãy cho tôi một bản, Đảng ủy chúng tôi sẽ nghiên cứu học tập một chút. Việc cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, chỉ có thể thành công, không thể thất bại!
Lâm Trung Tắc chậm rãimở miệng nói.
- Nhất đinh không phụ sự kỳ vọng của lãnh đạo! Chúng ta phải cố gắng!
Trần Kinh cười nói, câu này hắn nói ra, như trút được gánh nặng, từ nay về sau không phải một mình hắn chiến đấu, việc thỏa hiệp của Lâm Trung Tắc có nghĩa là, về vấn đề cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha, y sẽ dốc sức ủng hộ Trần Kinh!
Phòng nông nghiệp Từ Bân Nhã và Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Vương Tiềm cũng xúm lại, Trần Kinh mỉm cười, tự động lùi lại một bước, Lâm Trung Tắc híp mắt nhìn hai người, thật lâu sau, mở miệng nói:
- Ông Vương, ông Từ! Trước khi nói đến người khác, trước khi chỉ trích người khác, cần phải quản lý tốt cấp dưới của mình! Luôn miệng nói phái tinh binh mãnh tướng ủng hộ công việc của chúng tôi, ha ha, binh quả nhiên thật tinh nhuệ, tướng quả nhiên thật mạnh mẽ a!
Hai người Từ Bân Nhã và Vương Tiềm đều đỏ mặt, Từ Bân Nhã cuối cùng mặt cũng dày lên một chút, hắn tiến lên trước nói:
- Trưởng phòng Lâm, phó phòng Trần! Là anh em có lỗi với hai vị, những việc trước đây, tôi cúi đầu xin lỗi hai vị. Chúng ta còn phải xem sau này, ông Từ tôi bảo đảm sau này Phòng nông nghiệp tuyệt đối không tham gia vào vấn đề cải cách lâm trường Hồng Thổ Pha nữa.
Từ Bân Nhã nói thẳng ra, Vương Tiềm vội vàng xen vào:
- Đúng vậy, đúng vậy! Trưởng phòng Từ đã nói hộ lòng tôi, hôm nay tôi làm chủ, mời hai vị trưởng phòng Lâm, phó phòng Trần, tối chúng ta cùng tụ tập, nhà khách Phòng Sơn, thế nào?
Trần Kinh cười ha hả, tay vung lên:
- Không làm phiền chủ nhiệm Vương, tôi đã đặt một bàn ở nhà hàng Kim Ngọc, tôi và trưởng phòng Lâm mời hai vị, cũng mong hai vị không nên từ chối…
Vương Tiềm và Từ Bân Nhã sửng sốt, vừa mới tan họp, lúc nào Trần Kinh sắp xếp vậy?
Trần Kinh cười thản nhiên:
- Hai ông anh, các vị không cần nghi ngờ gì cả, bữa cơm này tối qua chúng tôi đã đặt sẵn rồi, chỉ chờ hôm nay tan họp xong chúng ta sẽ cùng đến đó thôi!
Vương Tiềm và Từ Bân Nhã nhìn nhau, không nói câu gì, hai cùng nhìn thấy nụ cười ẩn ý có chút trẻ con của Trần Kinh, hai người cùng bất giác lau mồ hôi trên trán…