Mục lục
Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 109: Chị dâu hai

 

Lúc này, trong văn phòng của tổng giám đốc tập đoàn Kim Tư Nhã. “Xong rồi! Bây giờ mọi người xem lại diễn đàn đi!”, Giang Tiểu Hải thở dài nhẹ nhõm một hơi sau khi hoàn thiện bàn phím cuối cùng.

 

Mục Thu Nghi ngay lập tức mở diễn đàn, cộng đồng và trang web chính thức. Tuy không phải là người nổi tiếng hay người của công chúng nhưng cô đã thu hút hàng triệu người hâm mộ trên mạng vì được mệnh danh là người đẹp số một Giang Hải.

 

Lúc trước khi cô bị bôi nhọ, có rất nhiều người đã giúp cô lên tiếng, nhưng đáng tiếc làn sóng này đến quá dữ dội, thật sự không thể ngăn cản được.

 

Lúc đầu là một số người bôi nhọ tập đoàn Kim Tư Nhã, nhưng sau một thời gian, một số thế lực hợp lại với nhau, đợt sóng chửi bởi này còn cao hơn đợt sóng chửi bởi sau.

 

Bây giờ mở diễn đàn ra xem, thật yên tĩnh

 

Tất cả những lời nguyền rủa trước đó đã biến mất, thậm chí một số kẻ bôi nhọ cô cũng đã mất tăm mất dạng. “Không phải lát nữa họ lại quay lại đấy chứ?”, Mục Thu Nghi ngẩng đầu vui mừng cười nói.

 

Giang Tiểu Hải đắc thắng lắc đầu: “Chị thử gõ một câu chửi bởi tập đoàn xem nào! Nhớ là dùng tài khoản khác gửi nhé!”

 

Nghe vậy, Mục Thu Nghi lập tức đăng ký một tài khoản khác và gửi một câu chửi buôn gian bán lận, giao diện màn hình bị đóng ngay lập tức, tài khoản trực tiếp bị hủy. “Ồ, cậu giỏi quá!”

 

Mạc Phong cũng ở bên cười tủm tim: “Sao em không khen chồng em giỏi, nếu không nhờ có anh, người ta lại đến đây giúp sao?” “Hừ! Anh không giỏi bằng cậu ấy! “Chưa chắc nhé, khả năng của anh ở trên giường hoàn toàn ăn đứt cậu ấy nha. Không tin tối nay chúng ta thử xem! “Đồ không biết xấu hổ, lưu manh

 

Nhìn thấy hai người họ gây sự với nhau, Giang Tiểu Hải không khỏi mỉm cười gãi đầu nói: “Chị dâu, chị yên tâm đi, vừa rồi em đã thêm mạng an toàn cho hệ thống của công ty rồi, tiện em cũng đã khắc phục sơ hở luôn. Giờ chỉ cần đợi cho cơn bão này qua đi là ổn”. “Thế này đi, giờ cậu đến bộ phận kỹ thuật báo cáo đi, đảm nhiệm vị trí kỹ sư trưởng

 

 

 

Chương trình, lương hai mươi nghìn tết”, Mục Thu Nghi vỗ tay hào hứng nói.

 

Có Giang Tiểu Hải, sau này không cần phải lo lắng về các vấn đề an ninh mạng nữa!

 

Nhưng không ngờ cậu ấy lại lắc đầu: “Ý tốt của chị dâu em xin nhận, có điều em muốn làm bảo vệ t

 

Mục Thu Nghĩ choáng váng.

 

Chuyện gì đây? Tiền đồ rộng mở thì không cần, lại tình nguyện đi làm một nhân viên bảo vệ?

 

Cô tự hỏi liệu tại mình có vấn đề gì không! “Nếu cậu đi làm bảo vệ thì lãng phí tài năng quá!”, Mục Thu Nghị lại thuyết phục.

 

Nhưng Giang Tiểu Hải nhất định lắc đầu: “Không uồng phí tài năng a, ngay cả anh Mạc cũng ở đó mà, sao uống phí tài năng được ạ? “Lương nhân viên bảo vệ chỉ có ba nghìn tệ thôi!” “Không sao, tiền không quan trọng, em chỉ muốn đi theo anh Mạc thôi!”

 

Hå…

 

Trái tim của Mục Thu Nghi sụp đổ.

 

Làm công việc lương cao không muốn làm, lại cứ muốn làm bảo vệ không có tiền đồ gì cả!

 

Năm nay có thật nhiều chuyện kỳ quặc “Vậy vợ này, nếu không còn việc gì nữa, anh đưa cậu ấy đến phòng nhân sự báo cáo nhé!”, Mạc Phong quay đầu nháy mắt cười đều.

 

Nói rồi hai người kề vai sát vai rõ là tình tứ

 

Nhìn theo bóng lưng của bọn họ, Mục Thu Nghi còn cảm thấy ghen tỵ. “Hừ! Rốt cuộc anh ta có sức hấp dẫn gì mà cả nam lẫn nữ đều mê mẩn vậy?”, cô bĩu môi hừ một tiếng: “Í! Không đúng, sao mình lại nói là cả nam cả nữ đều mê mẩn nhỉ?”

 

Phòng nhân sự.

 

Đi thang máy lên tầng tiếp theo, các em gái xinh đẹp ở phòng nhân sự nhìn Mạc Phong mà hai mắt sáng rực.

 

Đừng nói là Mạc Phong, ngay cả Giang Tiểu Hải, một người thường ngày không tiếp xúc gì với phụ nữ cũng phải mắt chữ A miệng chữ O.

 

Nhìn xung quanh toàn là cặp đùi trắng nõn, làn da mềm mại đến cả lỗ chân lông cũng không thấy.

 

Thực sự không biết làm thế nào để bảo dưỡng được như vậy. “Wow…Anh Mạc này, ngày nào anh cũng được sống trong môi trường như thế này sao? Quả hạnh phúc rồi đó!”, vẻ mặt Giang Tiểu Hải đầy kích động, cậu ấy tóm lấy vai Mạc Phong hỏi.

 

Anh vuốt cằm Giang Tiểu Hải: “Im miệng lại cho anh, lau nước dãi đi kìa, đừng có làm anh mất mặt! Dù sao chúng ta cũng từng là những người từng trải!” “Dạ, anh Mạc!”

 

Đúng lúc này, sau lưng có tiếng bước chân.

 

Lộp cộp……. “Mạc Phong?”

 

Một giọng nói vang lên từ phía sau, Mạc Phong vừa quay đầu lại thì thấy Tô Nguyệt đang đi về phía bên này với thân hình uyển chuyển.

 

Phải nói vóc dáng của Tô Nguyệt rất cân đối, chỗ nào cần to thì to, chỗ nào cần nhỏ thì nhỏ, không giống như Mục Thu Nghi, có chỗ thì quá nhỏ, cũng không giống Tống Thi Vũ, cứ giống như con bò sữa! “Vừa hay tôi có việc tìm anh!” “Vừa hay tôi có việc tìm cô!”, hai người cùng đồng thanh.

 

Sự trùng hợp này không thể không thu hút ánh nhìn của mọi người.

 

Mạc Phong và Tô Nguyệt đều cười ngượng nghịu. “Anh nói trước đi!” “Cô nói trước đi!”, một lần nữa họ lại đồng thanh.

 

Sự trùng hợp ngầm này được gọi là tâm ý tương thông!

 

Giang Tiểu Hải không khỏi cười nói: “Anh Mạc, đây là chị dâu thứ hai à?”

 

Mạc Phong đá vào mông cậu ấy: “Đừng nói nhảm! Đây là giám đốc Tô của phòng nhân sự” “E hèm…đến văn phòng đi!”, Tô Nguyệt hằng giọng, khẽ họ nói.

 

Cô ta không ngờ rằng lại nói trùng với tên này nên ngượng ngùng cười. Không để mất phép lịch sự, cô ta xoay người vào trong văn phòng.

 

Mạc Phong đứng bên cạnh cũng có chút khó hiểu.

 

Vừa rồi Giang Tiểu Hải gọi cô ta là chị dâu thứ hai, theo như tính cách của cô ta, không phải cô ta sẽ đánh người hay sao?

 

Có thể là do đang trong giờ làm việc… “Anh Mạc này, chị ấy thật đẹp..Em có thể đuổi theo chị ấy không?”, Giang Tiểu Hải lúc này cười ngốc ngếch nói.

 

Mạc Phong không khỏi trừng mắt nhìn cậu ta: “Chú nói xem chủ có chịu đòn giỏi không đã! Bà cô này chả khác gì cô cảnh sát kia đâu, chú cứ thử xem!”

 

Sau khi so sánh giữa Tô Nguyệt và Tần Lam, Giang Tiểu Hải vội vàng xua tay: “Thôi bỏ đi, mạng người quan trọng.

 

Khi bước vào văn phòng, Mạc Phong không rườm rà, anh trình bày toàn bộ sự việc.

 

Tô Nguyệt lấy từ trong ngăn kéo ra một tờ hợp đồng, đưa cho Giang Tiểu Hải: “Bên ngoài có một cái ghế đẩu Cậu ra ngoài ngồi đó mà điền!” “Được rồi! Vậy tôi đi ra ngoài trước!”, khi Giang Tiểu Hải rời đi, cậu ấy còn chớp mắt nhìn Mạc Phong và lộ ra một nụ cười ranh mãnh.

 

Cậu ấy cũng không phải một kẻ ngốc. Những người có thể tham gia vào đội đặc công ‘Blade đều đã được sàng lọc kỹ lưỡng. Nếu chút mắt nhìn này mà còn không có thì thật đúng là vô dụng quá “Cố tình đẩy cậu ấy đi à, cô muốn nói gì nào?”, lúc này Mạc Phong lấy ra một điều thuốc và hút một hơi.

 

Nhưng vừa mới hút một hơi, Tô Nguyệt đã đứng dậy dập tắt nó: “Không được hút thuốc, có hại cho sức khỏe!”

 

Mạc Phong cười, cạn lời: “Thần kinh, cô đâu phải vợ tôi, dựa vào cái gì mà quản tôi!” “Tôi”

 

Điều này khiến Tô Nguyệt chợt không nói nên lời. “Xin lỗi vì chuyện tối qua, ông nội tôi, ông ấy…lớn tuổi rồi, đầu óc khó tránh khỏi có chút hồ đồ…

 

Chuyện tối qua?

 

Anh vỗ đầu như chợt nhớ ra: “Cô đang nói đến chuyện ông nội cô ra tay đánh tôi ấy à?” “Phải! Ông tôi cũng nói rồi, bảo tôi xin lỗi anh, chuyện tối hôm qua thực sự có hơi đường đột!”, Tô Nguyệt vội gật đầu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK