Mục lục
Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1303

Nhưng theo như Mạc Phong suy đoán, mười một vị thần của châu Âu này, cộng thêm một kẻ điều hành, hiện tại còn mười hai người dám tới Giang Hải thì chắc chắn là chúng đã có sự chuẩn bị. Vì vậy muốn bắt được bọn chúng cũng không phải chuyện dễ dàng.

Dù tàu hàng đã bị hủy nhưng chưa chắc đã bắt được những kẻ nhảy xuống nước kia. Để cảnh sát tham gia vào chuyện này chính là vì sợ tàu hàng sẽ xảy ra vấn đề trên sông, mất công phải giải thích.

Mộc Linh Lung dùng số điện thoại nặc danh để báo cảnh sát có một vụ nổ và tấn công khủng bố xảy ra ở đầu cảng sông Giang Hải. Chỉ cần lên tàu lục soát thì chắc chắn sẽ tìm được đạn dược súng ống. Dù không bắt được người thì cũng chứng tỏ họ không hề lừa gạt cảnh sát khi gọi điện báo.

“Đi thôi! Về nhà!”, Mạc Phong phất tay khẽ thở dài.

Mọi người quay người rời khỏi cảng sông. Lúc này đã gần là hai giờ sáng. Mạc Phong quay lại nhìn và khẽ mỉm cười với bố cùng Thường Vân Sam: “Bố, sư thúc, hay là tới chỗ con ngủ?”

“Thôi đi. Con đừng lo cho bố và sư thúc nữa. Trời sáng là chúng ta phải trở về Quan Nội rồi. Sư thúc của con sắp phải đi Trường An một chuyến!”, Mạc Yến Chi phất tay khẽ cười.

Mạc Phong nhìn hai người với vẻ nghi ngờ: “Bố về Quan Nội thì con hiểu nhưng sư thúc đi Trường An làm gì?”

“Đi gặp cố nhân, đã hai mươi năm ông không đi rồi. Mấy ngày nữa là tới sinh nhật của người ấy. Ông đi gặp!”, Thường Vân Sam nhếch miệng cười khổ.

Anh cười hi hi: “Là nữ ạ?”

“Ừ! Nữ!”

“Ông lúc nào cũng không đàng hoàng nhỉ. Cháu tưởng ông đã chấm dứt thất tình lục dục rồi chứ, hóa ra cũng đi tìm phụ nữ à?”

“…”

Mạc Yến Chi vội vàng kéo ống tay áo của Mạc Phong: “Ông ấy đi tìm sư nương của con!”

“Sư nương sao? Sư nương nào?”, Mạc Phong gãi đầu hỏi với vẻ nghi ngời: “Lẽ nào là hồng nhan ông ấy rung động của hai mươi năm trước sao?”

Mọi người đều biết Thường Vân Sam là một người lụy tình. Vì một người phụ nữ mà từ bỏ cả tiền đồ tu tiên, nếu theo đuổi sự nghiệp thì có lẽ đã sớm trở thành tông sư rồi.

Chính vì điều này mà ông đã đoạn tuyệt quan hệ với sư môn, xông vào cả Tàng Kinh Các – cấm địa của phái Quỷ Cốc để cứu người phụ nữ này. Sau khi bà ấy chết, Thường Vân Sam cũng mất tích. Hai mươi năm qua, Mạc Phong dám khẳng định ông không có người phụ nữ nào khác bên ngoài.

Lẽ nào người phụ nữ đó sau khi chết được chôn ở Trường An? Thực ra lần này người mà Thường Vân Sam đi gặp là người đã mất hơn hai mươi năm trước sao?

Nghĩ như vậy thì đúng là có khả năng thật.

Mạc Phong gãi đầu, cười khổ: “Sư thúc…cháu…vừa rồi cháu không cố ý, ông đừng để ý lời nói của trẻ con mà!”

“Thằng nhóc thối tha này, ông còn không biết cháu sao. Nhưng chuyện cũng đã trôi qua hai mươi năm rồi. Ông cũng vừa mới có dũng khí để đi gặp bà ấy thôi!”, Thường Vân Sam phất tay cười khổ. Đôi mắt ánh lên vẻ đau thương.

Thật tò mò không biết là người phụ nữ như thế nào mà có thể khiến một người đàn ông phong lưu như thế này điên đảo thần hồn, thậm chí phản bội cả thế giới vì bà ấy, đến cả tương lai của mình cũng đặt cược vào.

Là yêu quá sâu đậm hay là yêu một cách hồ đồ?

Bất luận thế nào thì chắc chắn miếng ngọc này cũng là vật đặc biệt. Nếu không, đã không có nhiều người tranh giành nó tới sứt đầu chảy máu như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK