Chương 748
Mạc Phong lại cười pha trò: “Tôi chẳng có nhiều tiền như vậy, năm trăm triệu mua một món đồ chơi, nhường cho anh ta đi!”
Tư Đồ Yên lúc này đứng bật dậy, lấy tay chỉ thẳng mặt Mạc Phong, hừ lạnh quát: “Muốn đấu với tôi sao? Anh còn non và xanh lắm!”
“Năm trăm triệu để mua chỗ Bạch Phật Thủ kia thì đúng là lỗ. Chỉ cần một trăm triệu, anh muốn bao nhiêu, tôi sẽ bán cho anh từng đó!”, Mạc Phong khoát tay cười khẩy.
“Ý gì vậy?”
Mạc Phong đứng dậy, bước về phía bục đấu giá. Không biết có phải người đàn ông trung niên trên bục e sợ Mạc Phong không, nhưng khi thấy anh đi lên thì ông ta ngoan ngoãn đứng dẹp sang một bên nhường chỗ.
Mạc Phong đặt máy chiếu đối diện chiếc điện thoại của mình. Hình ảnh trong điện thoại của anh được phóng to và hiện lên trên màn chiếu đằng sau.
Mười mẫu đất, toàn bộ trồng Bạch Phật Thủ!
Lý do mà Thương Hồng bảo Mục Thu Nghi đến Yến Kinh còn bản thân cô không tới không phải vì do cô quá bận rộn, mà bởi cô cần đi tới một nơi.
Đó chính là quê của Tống Giai Âm – thôn Thập Lý, huyện An Dương!
Lần trước Mạc Phong cho Thương Hồng xem ảnh Bạch Phật Thủ, sau đó Thương Hồng đã tìm kiếm khắp nơi. Nhưng thật không ngờ, Tống Giai Âm lại nói loại cỏ này mọc đầy ở quê mình.
Cho nên Thương Hồng và Tống Giai Âm đã ngồi xe suốt đêm để về tới thôn Thập Lý!
Thật không ngờ, ở nơi đó Bạch Phật Thủ được coi như một loài cỏ dại, thậm chí còn được đem cho gà vịt ăn!
Nếu Tư Đồ Yên biết thứ mà anh ta bỏ ra năm trăm triệu tệ mua về thực ra là thứ cỏ dại được dùng để nuôi gà nuôi vịt ở nông thôn thì có lẽ anh ta sẽ tức đến hộc máu!
Cánh đồng Bạch Phật Thủ rộng bát ngát kia khiến đám đông kinh ngạc nhìn trân trối không thốt nên lời.
Cho dù bán một cây với giá tám triệu thì mười mấy mẫu Bạch Phật Thủ này ít nhất phải đáng giá hàng trăm triệu tệ.
Nếu bán với giá một trăm triệu tệ một cây, vậy thì ít nhất giá trị sản lượng phải lên tới hàng chục tỷ!
“Anh…! Toàn bộ chỗ này là của anh sao?”, Tư Đồ Yên kinh ngạc chỉ vào Mạc Phong hô lên.
Mạc Phong khoát tay đáp: “Đúng vậy! Toàn bộ là của tôi, hay là cậu chủ Tư Đồ mua nhiều một chút, cũng coi như là ủng hộ tôi.
Tám mươi triệu một cây thôi cũng được!”
“Đừng nói với tôi cây Bạch Phật Thủ vừa nãy cũng là do anh mang từ kia tới!”
Nếu như cây Bạch Phật Thủ ban nãy mang từ cánh đồng này tới, thì lúc trước chẳng phải Mạc Phong cố tình ép giá lên cao sao?
Má nó, gã đàn ông tâm cơ này!
“Không không không, không phải tôi mang nó đến. Có điều cũng có khả năng nó được mua từ chỗ cây trồng của tôi để tới đấu giá! Nếu cậu chủ Tư Đồ thích thì có thể mua nhiều một chút, tôi sẽ bán cho cậu chủ giá buôn!”, Mạc Phong nhếch mày cười gian.
Phụt!
Tư Đồ Yên lúc này quả thực đã tức đến nỗi muốn thổ huyết, ngã vật xuống sàn nhà.
Đặc biệt là câu sau cùng của Mạc Phong, bán cho anh ta bằng giá buôn!
Dược liệu đắt vì quý hiếm, khi nguồn hàng hiếm thì Bạch Phật Thủ vô cùng đắt đỏ. Nhưng trong video ban nãy của Mạc Phong, bạt ngàn những cây Bạch Phật Thủ, nên đương nhiên giá của nó sẽ rẻ đi rất nhiều.
Thậm chí Mạc Phong còn nói có thể bán giá buôn, vậy mà ban nãy Tư Đồ Yên đã mua thứ này với giá năm trăm triệu!
Sau khi rời khỏi câu lạc bộ này thì năm trăm triệu kia phải thanh toán ngay lập tức. Vốn dĩ hiện giờ nguồn vốn lưu động của nhà Tư Đồ đang khá eo hẹp, trong tập đoàn chỉ còn có mấy tỷ vốn lưu động để bù vào những lỗ hổng tài chính.
Vậy mà lát nữa lại phải thanh toán mấy trăm triệu cho cây Bạch Phật Thủ này, kiểu gì Tư Đồ Yên về nhà cũng bị mắng chửi té tát.
Hơn nữa, Bạch Phật Thủ này cũng chẳng có tác dụng gì với Tư Đồ Yên, cùng lắm là mang về ngâm rượu uống.
Thực ra Mạc Phong cũng đến hạn hán lời, nếu sớm biết thôn Thập Lý có nhiều Bạch Phật Thủ như vậy thì anh đâu cần vượt nghìn dặm tới Yến Kinh – nơi đầy kẻ thù của anh, nguy hiểm rình rập khắp mọi nơi.
Sau khi thân phận của anh bại lộ, quả thực có quá nhiều kẻ muốn ám hại anh.
Chuyến đi đến Yến Kinh lần này đã chẳng có tác dụng gì thì Mạc Phong cũng muốn lập tức rời khỏi chốn thị phi này.