Mục lục
Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 635

“Cô Vương, cháu không cẩn thận bị ngã, vai chảy máu nên phải băng bó lại ạ”, Tống Giai Âm lễ phép gật đầu, giãy dụa muốn xuống, nhưng lại bị Mạc Phong ôm chặt trên tay.

Người phụ nữ trung niên liếc mắt nhìn Mạc Phong, ngay lúc đó, ánh mắt chợt loé lên vẻ lạnh lẽo, nhưng cũng nhanh chóng biết mất.

Bà ta ngượng ngùng cười nói: “Cậu là… đồng nghiệp của con bé sao?”

“Không, đây là bạn trai cháu ạ”, Tống Giai Âm vòng tay qua cổ Mạc Phong, hôn lên mặt anh một cách thân mật.

“Bạn trai? Cô nói này Tiểu Âm, mấy cậu đẹp trai toàn là lừa đảo không đấy, hơn nữa cô thấy cậu ta chắc cũng chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường thôi. Nói không ngoa chứ cậu ta thực sự không xứng với cháu. Cháu trai cô phù hợp hơn đó, cậu ấy lái xe sang, hơn sáu trăm nghìn tệ cơ. Cháu yêu cậu ấy thì đâu phải vất vả như vậy chứ! Sống một mình đã không dễ dàng, lại còn phải nuôi thêm một thằng trai bao!”

“…”

Chắc bà ta lại tưởng Mạc Phong là trai bao rồi! Mặc dù quần áo của Tống Giai Âm trông rẻ tiền nhưng khí chất của cô ấy lại toả ra rất rõ. Mặc dù quần áo của Mạc Phong đắt tiền nhưng bình thường anh không chăm chút, ngoài vết sẹo do đánh nhau để lại, còn có vết dao cứa phải ở trên vai và bụng dưới.

Cho dù quần áo đắt tiền đến đâu, chỉ trong vòng chưa đầy ba ngày, Mạc Phong cũng có thể biến bản thân trông như một tên ăn mày!

Vì vậy, hai người ở bên nhau khiến người ta có cảm giác Tống Giai Âm như đang nuôi một tên trai bao, nhưng nhìn chung thì ai cũng phải khen anh đẹp trai đấy nhé!

“Cô Vương! Chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu được đâu ạ. Cho dù cháu trai của cô có xuất sắc đến mấy cũng không hợp đâu. Dù anh ấy nghèo đến mức phải đi ăn xin thì cháu cũng bằng lòng đi ăn xin cùng anh ấy! Hơn nữa, cô sai rồi, không phải cháu nuôi anh ấy đâu, mà là anh ấy nuôi cháu!”

Tống Giai Âm cau mày, giận dữ nói. Người khác nói cô ấy thì cô ấy có thể vẫn khiêm tốn chấp nhận, nhưng cô ấy không cho phép bất cứ một ai nói xấu Mạc Phong dù chỉ chút ít.

Người phụ nữ trung niên nhếch môi cười ha hả, hình ảnh của tầng lớp sống ở khu đô thị nhỏ không lẫn vào đâu được.

“Cậu ta sao? Đừng nói nhảm nữa đi. Cô thấy người cậu ta cũng khoẻ khắn, rắn chắc phết đấy. Cháu bảo cậu ta là con nhà giàu có thế hệ thứ hai thì cô không tin đâu. Nếu cháu bảo cậu ta là một thằng bảo vệ thì cô tin sái cổ luôn!”

Mạc Phong không khỏi chế giễu: “Bà nói đúng thật, tôi làm bảo vệ đấy, nhưng nói không chừng, cháu trai của bà đến một thằng bảo vệ như tôi cũng chả bằng đâu!”

“Vớ vẩn, cậu có biết cháu trai tôi làm ở đâu không? Tập đoàn Hưng Mậu đấy! Lương tháng hơn hai mươi nghìn tệ, thế mà còn không bằng một thằng làm bảo vệ như cậu à?”

“Bà nhìn sang đây!”

“…”

Anh chỉ ra ngoài cửa, người phụ nữ trung niên cũng nhìn theo chỗ ngón tay anh chỉ.

“Ha ha, một chiếc xe van, khoe cái gì mà khoe. Cháu trai tôi lái Porsche nhé! Đã nghe thấy hãng Porsche bao giờ chưa?”

“Xe Van? Nhìn kỹ lại một chút đi!”

“Nhìn kỹ cũng vậy thôi, không phải xe van, thì cũng là một chiếc Chevrolet!”

Nhưng khi quay đầu lại, bà ta tình cờ nhìn thấy chiếc xe van đang lái đi, sau đó một chiếc xe thể thao màu đỏ tươi xuất hiện, anh bấm chìa khóa xe, đèn xe Ferrari bỗng lóe lên.

“Những thứ khác thì tôi không dám nói, nhưng chiếc xe nát này của tôi cũng đủ để mua được mười chiếc Porsche của cháu trai bà đấy!”, Mạc Phong khẽ nhếch miệng.

Anh không quan tâm đến người phụ nữ trung niên này nữa, mà ôm Tống Giai Âm quay người bước vào thang máy.

Trong thang máy, hai người nhìn nhau mà chợt mỉm cười, sau đó bật cười ha hả.

“Cái bà Vương này thật phiền phức. Bà ta suốt ngày đến giới thiệu cháu trai với em. Người không biết thì tưởng là cháu bà ta lái xe Porsche thật cơ, nhưng thực ra, ai cũng biết chiếc xe đó còn nợ hơn năm trăm nghìn tệ . Ngày nào cũng lái xe đỗ bên ngoài trường học để loè người, cứ giới thiệu cho em bằng được!”, Tống Giai Âm cười tủm tỉm, nhưng có vẻ như động phải vết thương nên cô ấy lập tức nhăn mặt lại.

Sau khi cửa thang máy mở ra, Mạc Phong nhanh chóng bước ra ngoài, đi theo hướng cô ấy chỉ. Vừa mở cửa đã có một mùi thơm ập đến.

Quả nhiên là phòng của con gái khác hẳn với phòng của con trai, phòng của con trai vừa mở ra là đã thấy mùi hôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK