Mục lục
Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 853

“Mày…. thả tao xuống!”

Người đàn ông trung niên bị anh kẹp cổ chặt đến nỗi nói không ra hơi.

Rầm–!

Mạc Phong ném ông ta ra ngoài cửa, cái thân xác nặng nề bay ra ngoài nhẹ tựa như lông hồng.

Ông ta ngã ra ngoài cổng, lăn trên đất nhiều vòng liên tiếp.

Mạc Phong nghiêng người chạy về hướng Tô Nguyệt, bế cô ấy theo kiểu công chúa đặt lên trên ghế hỏi: “Bọn họ tìm đến tận nhà, sao không gọi cho tôi?!”

“Tôi… tôi sợ anh bận …”, cô ấy ở trong vòng tay Mạc Phong thì thầm.

Bây giờ không phải là lúc nói chuyện yêu đương, anh rút con dao bướm vẫn còn trong lòng bàn tay của tên thanh niên kia ra: “Chăm sóc chị chú cho tốt vào!”

“Vâng, anh rể!”, Tô Dương nặng nề gật đầu đáp.

Mạc Phong nắm con dao bướm trong lòng bàn tay, mỗi khi anh bước một bước, nhóm người kia lại lùi lại một bước.

Sợ hãi!! !

Áp lực!! !

Một cảm giác khó tả trào dâng trong lòng bọn họ.

Chàng thanh niên trước mặt khiến họ sợ hãi đến tận xương tủy.

Tất cả mọi người cuối cùng đều không thể chịu đựng được.

“Người đâu! Người đâu!”, tên đàn ông trọc đầu vạm vỡ kêu lên.

Nhưng ngoài cửa không có ai vào.

Lúc này, ngoài cổng nhà họ Tô, hai thế lực đang đối đầu nhau.

Người của ông Tám giằng co với tất cả những người thủ bên ngoài nhà họ Tô, không ai dám ra tay, không ai dám xông lên trước.

Cứ như vậy, người ngoài cửa không dám vào, bởi vì họ vừa định lao vào thì người của ông Tám sẽ lập tức lôi trở lại.

Người trong nhà không ra được, người ngoài không vào được.

Vì vậy đã giảm thiểu thương vong của hai tông phái lớn. Chỉ có người cấp cao mới nhúng tay vào, bất kể có biến lớn đến đâu, cùng lắm cũng chỉ là một người khác tiếp tục tiếp quản tông Thiên Long mà thôi, không có ảnh hưởng gì đến những thuộc hạ bên dưới. Vì vậy cũng không ai muốn làm quân tiên phong cảm tử lao vào lúc này.

Sau khi hét gọi một hồi lâu, ngoài cửa không có ai trả lời.

“Chết tiệt, người đâu hết rồi?!”, tên đàn ông đầu trọc kêu lên.

Mạc Phong nắm tay, cười nhạo lắc đầu: “Đồ ngu! Các người không xứng làm đối thủ của tôi! Các người có thể kêu người vây đánh nhà họ Tô, chả nhẽ tôi lại không thể gọi người tới vây đánh các người được à?”

Biểu cảm của trưởng các tông nhánh này thay đổi ngay lập tức.

Có vẻ như cũng đoán được những gì đang diễn ra bên ngoài.

“Mày…! Mày định thế nào?!”, một tên đàn ông trung niên hói đầu khác run rẩy nói.

Nhìn thấy đám người kia kinh hãi như vậy, trên mặt Mạc Phong hiện rõ sự khinh bỉ: “Lăn lộn bao nhiêu năm trên giang hồ mà nhìn dáng vẻ hèn nhát lúc này của các người xem. Ha ha, chỉ cần dùng đao pháp Du Long đánh bại tôi, thì tông Thiên Long sẽ là của mấy người! Nếu không thể đánh bại tôi, tông Thiên Long sẽ vẫn thuộc quyền quản lý của nhà họ Tô! Các người có thể đi, nhưng tông Thiên Long thì không thể bị giải tán!”

Khi Tô Thanh Hà sắp ra đi, ông cụ đã dạy anh đao pháp Du Long, chính là muốn Mạc Phong ổn định lại tông Thiên Long, không để nó bị chia năm xẻ bảy.

Dù sao, đây cũng là tâm huyết cả đời của ông ấy!

Hơn nữa, nếu tông Thiên Long được lãnh đạo đúng hướng, nó có thể trở thành một thế lực rất mạnh ở Giang Hải cùng với tông Hắc Long.

Nếu sau này có thế lực bên ngoài tới xâm phạm thì mình hai phái này cũng đủ để đối phó rồi. Tuy họ chỉ là đám lưu manh nhưng nếu có thể huấn luyện tốt, kết hợp đám người này lại thì có thể bảo vệ Giang Hải trước nguy hiểm!

Đám người kia đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng cũng nhất trí, cầm dao lao về phía Mạc Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK