Mục lục
Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 850

“Hừ! Vậy ông có dám ký không? Nếu ông dám thì tôi cũng dám, có thể hôm nay tôi sẽ thua, nhưng ông cũng đừng hòng sống!”, Tô Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn, khinh thường nói.

Tình thân lúc này được thể hiện trọn vẹn, không có tình cảm gia đình, chỉ có lòng tham!

Tô Dương từ sau bếp chạy ra đứng trước mặt cô ấy: “Tôi không cho phép các người bắt nạt chị tôi!”

“Dương Dương, em tránh ra. Đây là chuyện giữa chị và bọn họ! Nhớ là cho dù sau này có chuyện gì xảy ra, cũng không được hận ai. Chị đã chuyển hết tài sản sang tên cho em rồi. Nếu chị xảy ra chuyện gì thì em có thể sang nước ngoài, hiểu chưa?”, Tô Nguyệt xoa xoa đầu cậu ta, nghẹn ngào nói.

Nhưng cậu ta lắc đầu: “Không! Em không đi đâu, dù có chuyện gì xảy ra, em cũng phải ở bên chị! Em là đàn ông, em có thể bảo vệ chị!”

 

 

Cậu ta quơ quơ nắm đấm, quả thật trong thời gian này Tô Dương đã luyện võ rất chăm chỉ.

Nhưng đao kiếm vô tình, Tô Nguyệt không muốn em trai mình bị cuốn vào trong đó.

“Ngoan, tránh sang một bên!”

Tô Dương vẫn đứng trước mặt cô ấy: “Em không! Không ai được phép bắt nạt chị!”

Bốp!

Một tiếng bạt tai giòn tan vang lên.

“Đi! Đi càng xa càng tốt!”, Tô Nguyệt vừa thu tay về vừa hét lên, nhưng trong mắt lại ngấn lệ.

Đánh vào mặt Tô Dương, nhưng trong lòng cô ấy lại rất đau.

“Chị ơi… em muốn giúp chị!”

Nhưng Tô Nguyệt chỉ tay về phía cửa: “Đi!”

“Vâng…”

Ngay từ khi còn nhỏ, Tô Dương không bao giờ dám chống lại bất cứ mệnh lệnh gì của chị gái mình, dù chỉ là việc nhỏ, chỉ cần chị gái không cho phép, cậu ta sẽ không bao giờ dám làm, bởi vì cậu ta đã luôn kính sợ chị gái mình từ khi còn nhỏ nên dù sai cũng coi như đúng!

Khi Tô Dương bước tới cổng, liền có hai người đàn ông to con chặn đường cậu ta.

Rõ ràng có người không muốn để cậu ta rời đi, chắc là vì sợ nếu để cậu ta đi sẽ hỏng việc.

“Chuyện này là ân oán tôi và các người, không liên quan gì đến em trai tôi. Thằng bé chỉ là học sinh trung học, không hề ảnh hưởng gì đến các người hết!”, đôi lông mày cong vút của Tô Nguyệt nhíu lại, cô ấy trầm giọng nói.

Mấy vị trưởng các tông nhánh khác đứng ở một bên cũng đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng một gã đầu trọc vẫy tay, hai gã to con ở cửa mới nhường đường.

“Đương nhiên! Chút sĩ diện này chúng tôi sẽ để lại cho cô! Chỉ cần có thể đánh bại cô Tô, cô sẽ giao quyền điều khiển tông Thiên Long đúng không?”, một người đàn ông đeo kính hỏi.

Lúc này, thật ra Tô Nguyệt trả lời hay không không thành vấn đề, cô ấy đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi.

“Đúng! Chỉ cần các người có thể đánh bại tôi, nhà họ Tô sẽ rút khỏi tông Thiên Long…”

Mọi người nhìn nhau cười, rõ ràng có rất nhiều người không tin không thể đánh chết một đứa con gái!

Mỗi người trong số họ vây quanh Tô Nguyệt với một con dao găm trên tay.

“Giết cô ta! Tông Thiên Long sẽ là của chúng ta!”

Không biết là ai hét lên, tất cả mọi người đều lao về phía Tô Nguyệt.

Dao lao đi, hướng thẳng về phía cổ cô ấy.

Tô Nguyệt mang giày cao gót, nhanh chóng lui về phía sau mấy bước, dùng tay trái chống bàn, cả người lập tức lao ra, dao găm linh hoạt xoay chuyển trong lòng bàn tay.

Một vòng cung duyên dáng được vẽ ra trong không khí, như gió thoảng, như sấm sét, một dao xẹt qua còn mang theo cả dư ảnh của nó.

Cheng!

Loảng xoảng!

Âm thanh va chạm của lưỡi dao vang dội trong căn phòng này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK