Chương 590
Tưởng Minh Xuyên mặc dù chưa nhìn thấy xấp tài liệu kia nhưng hắn cũng đã nghe nói rồi. Cho nên bọn hắn mới theo Mạc Phong đi bán dược liệu.
“Ha ha, một tỷ thì có tác dụng gì chứ? Cho dù nhà họ Bạch có đơn hàng một tỷ thì cũng không đủ để chia cho cả ba nhà các người. Đây chỉ là một nguồn lợi vô cùng nhỏ, nhà họ Bạch dù mạnh nhưng cũng không đủ để làm bệ đỡ cho các người! Hy vọng các người có thể đưa ra quyết định đúng đắn!”
Mặc dù có sự tham gia của nhà họ Bạch, nhưng nhà họ Bạch chẳng qua chỉ là lấy ra một tỷ đầu tư chơi mà thôi. Muốn nhà họ Bạch xuất tiền mãi thì là điều không thể.
Cho nên Tưởng Minh Xuyên mới tự tin như vậy!
Cộp cộp cộp!
Bên ngoài vọng tới tiếng bước chân.
“Hi hi, đến rồi!”, Mạc Phong khẽ nhếch miệng cười.
Từ Giai Nhiên ngẩn người ra hỏi: “Ai đến?”
Khi quay đầu lại thì đã thấy một cô gái với đôi chân trắng nõn nà, dài miên man đang bước tới.
“Cô Diệp!”, mấy người kia kinh ngạc kêu lên.
Không sai!
Người đi tới chính là Diệp Đông Lâm!
Có lẽ những người kia cũng không thể ngờ là Diệp Đông Lâm lại tới đây lúc này.
Từ Mậu Thịnh vội vã đứng dậy, kéo chiếc ghế bên cạnh ra rồi cười, nói với vẻ cung kính: “Cô Diệp tới Giang Hải mà sao lại không gọi cho chúng tôi để chúng tôi tiếp đón cẩn thận!”
“Đón tôi? Các ông tới đón tôi được sao? Hơn nữa, lần này tôi tới không phải để tìm các ông mà là tìm anh ta!”, Diệp Đông Lâm chỉ Mạc Phong rồi xắn tay áo lên hừ một cái.
Cô gái này vẫn lạnh lùng như xưa, thật muốn tìm cơ hội trị cô ta một trận!
Ba người kia cũng đã hiểu ra, hóa ra Diệp Đông Lâm không quản đường sá xa xôi chạy tới đây chỉ vì Mạc Phong. Nếu đã có nhà họ Bạch rồi lại có cả nhà họ Diệp thì đương nhiên nhà họ Tưởng không có cửa để so!
“Công ty anh chưa tới một tháng đã hoàn thành đơn hàng, vậy thì tôi cũng phải nói được làm được thôi! Từ bây giờ trở đi, hợp đồng hợp tác của nhà họ Diệp với công ty anh chính thức có hiệu lực! Hy vọng công ty anh có thể làm trụ cột cho ngành kinh doanh dược liệu ở phía Nam!”
Mạc Phong vỗ ngực tự tin đáp: “Nếu cô Diệp đã nói vậy thì đương nhiên tôi đồng ý. Hôm khác cô hãy đem một số loại dược liệu đặc biệt của nhà họ Diệp đến Giang Hải, tôi sẽ bỏ tiền thuê người!”
“Đây là đơn đặt hàng cho lô hàng lần sau, tổng giá trị lô hàng là một trăm tám mươi triệu tệ, ông chủ Mạc ký tên nhận đơn đi!”, Diệp Đông Lâm lấy từ trong túi xách ra một tờ giấy, bên trên có viết tên hơn trăm loại dược liệu.
Mà loại nào cũng hiếm, giá vô cùng đắt. Có loại chỉ vài lạng cũng có giá tới mấy trăm nghìn tệ là chuyện bình thường, thậm chí loại đắt nhất còn lên tới hơn một triệu!
“Vậy… Cô Diệp, mỗi loại dược liệu này có bao nhiêu?”, Mộ Dung Vân Long đột nhiên nhớ ra câu này nên vội hỏi.
Dược liệu giá hơn một trăm triệu mà là hơn một trăm loại dược liệu quý hiếm có giá rất cao. Như vậy thì dược liệu kia dù đắt đến mấy cũng làm gì có lợi nhuận gì nữa?
Diệp Đông Lâm như thể không nhìn thấy sự băn khoăn trong mắt những người kia, khẽ xua tay mỉm cười đáp: “Chỉ cần là các loại dược liệu kể trên, mỗi loại chúng tôi có tới cả một xe, mà là loại xe container chở hàng!”
“Cái này… Thật sao?”, Châu Nhược Niên đứng bật dậy kinh ngạc hỏi, ngạc nhiên đến nỗi nói lắp ba lắp bắp.
Tất cả đều là dược liệu quý hiếm, nếu mỗi loại một ô tô chở hàng thì lợi nhuận của nó ít nhất phải lên đến hàng tỷ.
Diệp Đông Lâm thản nhiên liếc mấy người kia một cái rồi bình thản đáp: “Các ông cho rằng tôi đang nói đùa sao?”
“Hai”
, thật đáng tiếc, bọn họ dự định hợp tác với nhà họ Tưởng. Có điều như vậy cũng không sao, tôi có công ty dược liệu của mình, hơn nữa mạng lưới phân phối còn rất hoàn chỉnh. Một mình tôi ăn thịt còn họ ăn chay cũng được, vừa hay ở Giang Hải còn có rất nhiều gia tộc đang tranh giành nguồn dược liệu. Kho dược liệu của tôi đã bán hết rồi, vừa hay nhà họ Diệp các cô chuyển hàng tới!”, Mạc Phong nhún vai cười gian xảo.
Nói rồi anh cầm bản hợp đồng Diệp Đông Lâm mang tới ký cái rẹt, cầm lấy đơn hàng rồi chuẩn bị rời khỏi đó. Chỉ cần có đơn hàng này nghĩa là việc hợp tác với nhà họ Diệp đã thành công, hơn một trăm xe dược liệu ngày mai sẽ vận chuyển từ Bắc Khâu đến Giang Hải.
Từ Thịnh Mậu thấy vậy thì vội lao lên phía trước kéo Mạc Phong lại nói: “Ai da, người anh em, cậu đừng vội như vậy, nhiều dược liệu thế này thì một mình cậu làm sao phân phối được hết?”
“Cứ yên tâm đi, công ty của tôi vẫn hoạt động bình thường. Hơn nữa không phải tôi còn có một câu lạc bộ đó sao? Tôi đang định mở thêm một cuộc đấu giá để kiếm thêm chút lời. Đi theo tôi thì thực sự không có thịt ăn đâu, các người đi cùng cậu Tưởng đây tôi cũng không ý kiến gì, kiếm tiền vẫn là quan trọng nhất!”, Diệp Phong bình thản mỉm cười đáp.