Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 126

Người đàn ông Đảo Quốc luyện kiếm 15 năm, quyết không cho phép người khác làm nhục kiếm đạo của hắn, cho dù là tu vi của Diệp Thiên như thế nào, hắn cũng sẽ dốc toàn lực sống còn một phen.

Lúc đó hắn hừ lên một tiếng, hai chân đạp mạnh xuống đất, lao người về phía trước, chĩa thẳng thanh đao đâm về phía ngực Diệp Thiên.

Nhát đao này là một trong những tuyệt chiêu của hắn, có tên là Đoạt Phách Xuyên Tâm, một nhát có thể đâm xuyên qua tim kẻ địch, một nhát chí mạng.

“Phặp!”.

Vẫn là âm thanh nhỏ phát ra, mũi đao của hắn lại như lần trước, bị Diệp Thiên kẹp giữa hai ngón tay.

Người đàn ông Đảo Quốc ngây người, biểu cảm cứng đờ, sững sờ nhìn cảnh tượng trước mặt, còn Kỷ Nhược Yên và Liêu Như Thành lại hoàn toàn chìm trong im lặng.

“Đây là nhát thứ hai, anh vẫn còn một cơ hội cuối cùng, mong là anh đừng làm tôi thất vọng!”.

Diệp Thiên lại thu ngón tay về, còn người đàn ông Đảo Quốc lần này không lập tức lùi về phía sau luôn, mà đứng như trời trồng tại chỗ không khác gì người mất hồn, một lúc sau vẫn chưa hoàn hồn.

Một trong những tuyệt chiêu của hắn thế mà lại bị Diệp Thiên phá vỡ như vậy?

“Không, tuyệt đối không thể nào!”.

Một lúc sau, hắn trừng hai mắt, khắp người gồng lên, nội lực dâng trào, cố gắng hội tụ hết nội lực vào thanh đao này.

Vốn là một thanh đao sáng loáng lạnh lẽo, lập tức bị nhuốm một lớp đỏ phớt, trông vô cùng thần kỳ.

“Nội lực mạnh quá!”.

Biểu cảm của Kỷ Nhược Yên và Liêu Như Thành đầy sợ hãi, vô cùng bàng hoàng, có thể truyền nội lực vào binh khí khiến binh khí thay đổi màu sắc, tu vi nội lực này đã vượt xa bọn họ.

“Người Hoa Hạ kia, không cần biết mày là ai, tao muốn mày phải chết!”.

Người đàn ông Đảo Quốc tức tối, hai chân hắn đạp mạnh xuống đất, nhảy vọt lên, cơ thể bùng lên, hai tay cầm đao giơ cao quá đầu.

“Nghênh Phong Nhất Đao Trảm!”.

Mũi đao sắc bén chĩa xuống thẳng đầu Diệp Thiên, cú tấn công này người đàn ông Đảo Quốc đã dùng hết sức lực, truyền hết nội lực vào thanh đao, hắn có thể chắc chắn rằng đây là một nhát đao mạnh nhất của hắn từ trước đến nay, cho dù là một vị chí tôn võ thuật ở đây e rằng cũng chưa chắc đã dễ dàng đỡ được.

Hắn muốn làm cho người Hoa Hạ khinh thường kiếm đạo của hắn phải trả một cái giá thảm khốc.

“Choang!”.

Một âm thanh giòn tan vang lên.

Hai tay người đàn ông Đảo Quốc cầm đao, đứng tại chỗ không nhúc nhích, đôi mắt nhìn chằm chằm về phía trước, biểu cảm như thể nhìn thấy ma vậy.

Kỷ Nhược Yên và Liêu Như Thành mở to hai mắt, miệng mấp máy định nói gì nhưng lại không nói nổi thành lời.

Ngón tay chỏ dài của Diệp Thiên đang ấn lên đầu mũi đao nơi sắc nhất của thanh đao, một nhát đao đã vượt quá cực hạn bản thân của người đàn ông Đảo Quốc, thế mà Diệp Thiên không cả bị lùi ra phía sau, trên ngón tay chỏ của cậu còn không có chút máu nào.

“Kiếm đạo của Đảo Quốc cũng chỉ ở trình độ như thế này thôi sao?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK