Chương 471
Khoảnh khắc Diệp Thiên buông tay quay đi, cô ta đột nhiên đi lên một bước, tóm lấy tay Diệp Thiên và nắm chặt, không muốn buông ra nữa.
“Sau này… tôi sẽ không như vậy nữa!”.
Cô ta nghẹn ngào đáp lại, Diệp Thiên vốn muốn giật tay cô ta ra, nhưng do dự một lúc, cuối cùng vẫn để vậy.
“Diệp tiên sinh, tôi lại rất khâm phục cậu, đến mức độ này rồi cậu vẫn còn thời gian để thảnh thơi tâm tình sao?”.
Phùng Hâm nhà họ Phùng nhìn thấy Diệp Thiên nói chuyện với Tiếu Văn Nguyệt, lập tức cười khẩy lên tiếng.
Diệp Thiên nghe thấy, cuối cùng ngoái đầu lại.
Cậu đưa mắt nhìn mấy người phía trước, khóe miệng nhếch lên hình vòng cung khinh bỉ.
“Có vài người như vậy thôi sao?”.
Phùng Vĩ hừ lên một tiếng: “Hừ, một người đứng đầu tỉnh Xuyên cỏn con như cậu mà cũng đòi chống lại những người gộp lại ở đây?”.
Diệp Thiên sờ lên mũi, đột nhiên lắc đầu.
“Tôi còn tưởng các ông có cục diện khủng khiếp thế nào chứ, tiếc là…!”.
“Các ông quá yếu kém!”.
Mọi người nghe thấy vậy đều ồ lên.
Đến lúc này rồi Diệp Thiên vẫn còn coi thường đối phương, thậm chí nói lời chế giễu, nói đối phương quá yếu kém?
Gần như tất cả mọi người đều cho rằng Diệp Thiên đang cố làm ra vẻ mà thôi!
Người nắm quyền cao nhất của nhà họ Phùng là Phùng Viễn Chinh cuối cùng cũng lên tiếng.
“Diệp tiên sinh, cậu coi thường đám người chúng tôi, đó là vì cậu là một cao thủ nội gia đúng không?”.
Mắt ông ta lóe lên tia sáng, như thể nhìn thấu được tất cả.
“Vừa rồi cậu đánh gục hết tất cả vệ sĩ của nhà họ Phùng tôi trong tích tắc, là do dùng thủ đoạn của cao thủ nội gia, cho nên bây giờ cậu đối mặt với chúng tôi mới không hề sợ hãi như vậy!”.
“Nhưng tiếc là thủ đoạn võ công của cậu đã tìm sai đối tượng rồi!”.
Phùng Viễn Chinh giơ tay mạnh rồi quát lên giận dữ.
“Đừng tưởng chỉ có cậu mới là võ giả nội gia, nhà họ Phùng chúng tôi cũng có cao thủ nội gia đấy!”.
“Hơn nữa ông ấy cũng được xếp vị trí thứ 14 trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ!”
Phùng Viễn Chinh cười khẩy không ngớt.
“Bây giờ quân át chủ bài của cậu còn được bao nhiêu?”.
“Võ giả nội gia? Bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ? Đó là gì thế?”.
Nghe thấy lời nói của Phùng Viễn Chinh, tất cả mọi người đều lấy làm lạ.
Dù sao đa phần những người ở đây đều là những chuyên gia trong lĩnh vực thương mại và chính trị, nhưng những chuyện về giới võ thuật đối với bọn họ lại quá xa vời, nhiều người không hề hiểu gì hết.
Chỉ có số ít những người có kênh thông tin đặc biệt thì hơi ngước mắt lên nhìn, trong lòng cảm thấy chấn động.