Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 737

“Nhà sao?”, ánh mắt Diệp Thiên hơi đanh lại, cảm thấy từ này vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Cậu nhìn về phía Tiêu Trường Hà, nhếch miệng cười, cuối cùng gật đầu.

Trước đó Tiêu Trường Hà không biết cậu có nhiều con át chủ bài như vậy, khi biết cậu không chắc có thể thắng được nhà họ Lạc và nhà họ Hứa, ông ta đã quyết định giao cả nhà họ Tiêu cho Diệp Thiên không chút do dự, tuy cậu không cần nhưng vẫn ghi nhớ tình nghĩa và sự quyết đoán này.

Thấy Diệp Thiên gật đầu, Tiêu Trường Hà cười to, rất hiền hòa vỗ vai Diệp Thiên, chẳng khác nào đang nhìn cháu ruột của mình.

Diệp Thiên chào hỏi Tiêu Trường Hà rồi bước về phía Cố Giai Lệ.

“Giai Lệ, anh có chút việc phải làm, phải đi cùng tướng Lương và mấy người, không ở bên em được nữa!”.

“Em mới đến nhà họ Tiêu, còn chưa quen thuộc với mọi thứ ở đây, em ở nhà họ Tiêu thêm mấy ngày thì nơi này chính là người thân của em”.

Diệp Thiên xoa đầu Cố Giai Lệ, mỉm cười nói.

Đôi mắt Cố Giai Lệ ầng ậng nước, cô biết lần này Diệp Thiên đi, không biết đến khi nào mới gặp lại, nhưng cô vẫn nén nước mắt, gật đầu với cậu.

Xong xuôi mọi việc, Diệp Thiên dứt khoát xoay người, cùng mấy người Lương Long Đình lên máy bay trực thăng. Trong suốt quá trình, cậu vội vã đến rồi lại vội vã đi trước mắt Tô Mộ Nhu và Đàm Nguyệt Ảnh, từ đầu đến cuối không nhìn hai cô gái lấy một cái, khiến trong lòng bọn họ rất thất vọng, cực kỳ khó chịu.

Chỉ một lát sau, máy bay trực thăng cất cánh, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Thời gian sau đó, các khách mời có mặt đều lần lượt tiến tới, mời rượu người nhà họ Tiêu liên tục, chỉ mong sao người nhà họ Tiêu có thể chú ý đến mình. Những người giàu sang quyền quý trước đó đến để hóng hớt chứ thực ra không thân thiết với nhà họ Tiêu, lúc này ai nấy tươi cười, hết lời chúc mừng ông cụ Tiêu, dáng vẻ lấy lòng kết bạn.

Chứng kiến cảnh này, trong lòng Tô Mộ Nhu buồn bã, cô ta biết tất cả mọi chuyện là nhờ cậu thiếu niên kia, nhờ truyền kỳ càn quét tất cả kia mang lại.

Cô ta quay sang Đàm Nguyệt Ảnh, giữa hai hàng lông mày của Đàm Nguyệt Ảnh còn mang theo chút rầu rĩ, rồi cô ta bỗng toét miệng cười, ánh mắt sáng rực.

“Nguyệt Ảnh, xem ra những lời tớ nói trước đó sắp thành sự thật rồi, có lẽ tớ sẽ trở thành tình địch với bạn thân lâu năm là cậu!”.

Đàm Nguyệt Ảnh cười thoải mái, từ chối cho ý kiến.

Nhân vật cỡ rồng thần trên trời như Diệp Thiên sao có thể dừng lại vì bọn họ chứ?

Máy bay trực thăng bay liền một mạch nửa tiếng, vượt qua rất nhiều dãy núi khúc khuỷu, xuyên qua rất nhiều địa hình phức tạp, cuối cùng hạ cánh xuống một căn cứ bốn phía là núi bao quanh.

Nhìn từ nơi này lên là biết nó cực kỳ bí mật, cho dù bên ngoài có lòng tìm kiếm, thì cũng chưa chắc có thể biết được địa điểm này. Qua lời của Lương Long Đình, Diệp Thiên mới biết đây chính là căn cứ huấn luyện chiến đấu đặc biệt của Nam Long Nhận.

“Giáo quan Diệp, tôi đã sắp xếp một văn thư trong quân làm trợ lý cho cậu, bây giờ chắc cô ấy đang chờ trong phòng làm việc của cậu, tôi dẫn cậu qua đó trước!”.

Xuống máy bay, Lương Long Đình lập tức dẫn Diệp Thiên đến một biệt viện độc lập, nhìn từ bên ngoài, nơi này có vẻ rất đơn sơ, nhưng vừa vào trong, các loại thiết bị hiện đại hóa đều có đủ, thậm chí còn có một số thiết bị lên mạng giải trí.

Diệp Thiên thầm gật đầu, chắc hẳn những thứ này là do đám Lương Long Đình có lòng sắp xếp cho cậu.

Trong phòng làm việc, một cô gái trẻ mặc quân phục đang ngồi ngay ngắn, khuôn mặt có chút lạnh nhạt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK