Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 165

“Ám khí Đường Môn cũng chỉ như vậy mà thôi!”.

Diệp Thiên lắc đầu nhẹ, ánh mắt vô cảm.

Những người xung quanh vẫn chìm trong cơn sốc tột độ, Diệp Thiên bước lên phía trước một bước, trong mắt lóe lên một tia sắc lạnh.

“Ông đã cố hết sức, tiếc là vẫn chưa thể làm cho tôi bị thương dù chỉ một chút!”.

Diệp Thiên lắc đầu, sau đó lại nhảy lên một bước, chân trước giậm mạnh xuống võ đài.

“Rầm!”.

Cả đỉnh núi lung lay, võ đài Lư Sơn như thể bị một lực cực lớn đánh trúng, các võ giả đứng xem ở hàng ghế đầu chỉ cảm thấy có một luồng khí ập đến, dồn cho bọn họ đều lùi ra phía sau.

Võ đài Lư Sơn rộng hơn mười trượng, nhưng sau cú giậm chân của Diệp Thiên, toàn bộ bề mặt võ đài bị rạn nứt, sau đó một luồng khí phun mạnh ra từ bên trong võ đài Lư Sơn, vô số những mảnh đá bay lên không trung, võ đài này còn cứng hơn cả kính cường lực, thế mà lại bị vỡ vụn trong tích tắc.

Bản thân Đường Đôn Nho bị những mảnh đá trong cảnh tượng vừa rồi đập trúng đến mức ộc máu bay văng ra, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.

“Thế này có còn là người nữa không?”.

Ngô Vinh Quang, Tiền Trọng, Quách Tùng Niên và những tông tượng võ thuật khác đều trố mắt nhìn cảnh tượng đó, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Trước đó Tiền Trọng và Quách Tùng Niên lên võ đài thi đấu cũng chỉ có thể làm cho võ đài có vài vết sứt mẻ tí teo.

Nhưng cú giậm chân này của Diệp Thiên lại khiến cho toàn bộ võ đài bằng đá này vỡ vụn từ bên trong, nếu so sánh thì đúng là một trời một vực.

Ngay lúc này, không còn ai nghi ngờ vị thiếu niên 17, 18 tuổi này tuyệt đối là một vị chí tôn võ thuật tuyệt đỉnh trong giới võ thuật.

Rầm!

Võ đài Lư Sơn bị Diệp Thiên dùng nội lực cực mạnh xâm nhập vào bên trong, một chiêu đánh vỡ vụn, vô số mảnh đá vụn bay tứ tung lên trời, bản thân Đường Đôn Nho cũng bị luồng khí này tấn công khiến ông ta ộc máu và bay văng ra xa, hoàn toàn mất đi ý thức chiến đấu.

Ông ta cuối cùng cũng hiểu ra bản thân đã mắc phải một sai lầm ngu ngốc nhất từ trước đến nay, ngay lúc này ông ta đang đối mặt đâu phải là một thằng ranh hống hách chỉ ở cấp cuối tông tượng gì đó, mà rõ ràng là một vị chí tôn võ thuật đỉnh cao.

Cao thủ hiếm có này cho dù là em trai của ông ta, cũng là môn chủ Đường Môn, Đường Thiên Phong cũng không dám nói sẽ thắng, huống hồ là ông ta?

Bản thân thế mà lại ở trên võ đài Lư Sơn khiêu chiến với một vị chí tôn võ thuật trước mặt bao nhiêu đồng sự trong giới võ thuật ở tỉnh Xuyên, hành vi như vậy nghĩ thôi cũng cảm thấy vô cùng ngu xuẩn rồi.

“Diệp chí tôn!”.

Đường Đôn Nho bị trọng thương, khí thế khắp người đã không còn, nhưng ông ta không hổ danh là bậc điêu luyện trong giới võ thuật, lúc đó liền cúi người chắp tay quyền trước mặt Diệp Thiên.

“Đường Đôn Nho tôi không biết cậu là một vị chí tôn võ thuật, không biết tự lượng sức mình đã khiêu chiến với cậu, thực sự là ngu ngốc đến tột độ!”.

“Tôi đã thất bại, mong Diệp chí tôn nương tay, Đường Môn chúng tôi và Diệp chí tôn từ nay về sau không còn bất kỳ ân oán!”.

Một vị chí tôn bán bộ trong giới võ thuật vang danh khắp tỉnh Xuyên, lúc này lại cúi người quỳ xin một thiếu niên tha thứ, các vị võ giả xung quanh đều cảm thấy đồng cảm đến thê lương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK