Chương 823
‘Tê Văn Long mặc dù đã từng luyện đấu võ tự do, nhưng dù sao cũng không phải là chuyên nghiệp. Trước kia còn có thể chống đỡ được một chút, nhưng lúc này cũng đã rơi vào thế hạ phong, thất bại chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Tê Văn Long bị vệ sĩ đã một phát khiến cậu ta mất cân băng, vệ sĩ đó đã nhìn thấy kế hở và tung nắm đấm vào mặt của Tê Văn Long.
Nếu cú đấm này trúng đích, chắc chắn Tê Văn Long sẽ bị gấy sống mũi và bị thương nặng.
Nhưng chính vào lúc vệ sĩ đó tung cú đấm thì một nắm đấm khác từ phía sau lưng Tê Văn Long cũng đưa tới, chạm vào nắm đấm của vệ sĩ kia.
“Rắc!”
Trong phút chốc, tiếng kêu thảm thiết lại vang dậy, toàn bộ cánh tay của tên vệ sĩ bị bẻ cong thành hình dáng kỳ dị, hắn bị hất văng ra ngoài, lết xuống đất mấy mét rồi bất tỉnh tại chõ.
“ớ?”
Một lòng bàn tay áp vào sau lưng Tề Văn Long, đỡ lấy cơ thể cậu ta. Tê Văn Long giật mình, vội vàng quay đầu nhìn lại thì bắt gặp ánh mắt sâu thảm lãnh đạm của Diệp Thiên.
“Diệp Thiên?”
Ánh mắt của cậu ta đã hoàn toàn khác lúc trước, và cũng vô cùng kinh ngạc. Diệp Thiên kéo cậu ta ra sau, mỉm cười nói: “Thế nào, cảm giác làm anh hùng cứu mỹ nhân không hề dễ chịu phải không?”
Ánh mắt Tê Văn Long hơi ngưng lại, cậu ta còn chưa hiểu tại sao. Diệp Thiên nhìn chăm chăm về phía trước, nói tiếp: “Sở dĩ vừa rồi ở trong phòng VIP, tôi không đứng ra cùng mấy người chỉ vì muốn cậu hiểu rõ một đạo lý!”
“Giúp người là chuyện tốt, nhưng cũng phải tự lượng sức mình!”
“Đôi khi việc giúp đỡ người khác lại khiến bản thân mình rơi vào tình cảnh khốn cùng. Vừa rồi cậu ăn một phát tát của Từ Tử Văn chính là minh chứng tốt nhất!”
Ánh mắt Tề Văn Long ngưng lại, cậu ta mở miệng định nói gì đó, nhưng Diệp Thiên lại võ võ vai cậu ta.
“Cậu qua bên chỗ Lâm Ngữ Băng trước di.
Nếu đã là anh em, cậu muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, đương nhiên tôi sẽ ủng hộ đến cùng!”
“Chuyện tiếp theo cứ giao cho tôi!”
Sau khi nói xong, cậu cũng không quan tâm Tê Văn Long và Vương Triều Hải phản ứng như thế nào mà bước chậm rãi về phía trước.
Thể lực của Lí Phong rất tốt, cậu ta đang say sưa đánh đấm với vệ sĩ. Đúng lúc này, một bàn tay dài và trắng nõn đột nhiên thò ra từ bên hông, kẹp chặt lấy cổ tay tên vệ sĩ.
Tên vệ sĩ kinh ngạc, đang định giấy giụa để thoát ra, nhưng một lực lượng rất lớn đã kéo hản từ trên mặt lên, kéo thẳng hắn lên không trung rồi dập mạnh xuống.
“Bùm!”
Một âm thanh nghẹt thở truyền tới, cơ thể nặng nề của tên vệ sĩ bị đập xuống đất, trên mặt đất xuất hiện vô số vết nứt, hắn phun ra máu rồi ngất đi ngay lập tức.
Sự thay đổi này khiến Lí Phong tái mặt vì kinh ngạc, Từ Tử Văn và những vệ sĩ còn lại cũng quay lại nhìn với vẻ mặt sợ hãi.
Diệp Thiên ra hiệu cho Lí Phong lùi lại phía Sau, còn cậu đã đứng trước mặt Từ Tử Văn.
“Cậu tên là Từ Tử Văn phải không?”
Từ Tử Văn nhìn Diệp Thiên đầy nghi hoặc, cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Trước đó cậu ta cũng từng chú ý đến Diệp-Thiên khi ở trong phòng VIP, nhưng trước và sau khi cậu ta ra vào phòng VIP, Diệp Thiên chỉ lo uống trà quan sát, không hề nói lời nào, cứ như tàng hình vậy, khiến cho cậu ta cũng phớt lờ Diệp Thiên, cho rằng cậu chẳng qua chỉ là đồ bỏ mà thôi.