Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 814

“Chị Hồng!”.

Tề Văn Long dâm dê nhìn cô ta, chìa tay về phía Diệp Thiên: “Đây là người anh em mới dọn vào phòng kí túc xá của tôi, mau sắp xếp phòng riêng cho tôi đi!”.

Chị Hồng gật đầu, cười quyến rũ: “Được, các cậu theo tôi lên lầu hai”.

Theo sự dẫn đường của chị Hồng, bốn người Diệp Thiên lên lầu hai. Lúc lên lầu, Diệp Thiên lại chú ý tới người ăn cơm ở lầu một đều nhìn bọn họ, trong mắt hiện lên vẻ ngưỡng mộ, khiến cậu hơi khó hiểu.

Như biết Diệp Thiên nghĩ gì, Tề Văn Long ghé sát tới, nhỏ giọng giải thích cho cậu: “Diệp Thiên, Phượng Hoàng Lâu này có bốn tầng, mỗi tầng đều phân chia cấp bậc”.

“Ở đây một lần nạp trăm nghìn tệ thì sẽ là khách VIP thẻ trắng cấp trăm nghìn tệ, nhưng chỉ có thể dùng bữa ở lầu một”.

“Một lần nạp triệu tệ thì sẽ là khách VIP thẻ lam, có thể dùng bữa ở lầu hai”.

“Hôm trước tôi đã nạp triệu tệ nên có thẻ lam, đến đây đều lên lầu hai!”.

Lúc này Diệp Thiên mới hiểu ra, cậu hứng thú nhìn những bảo vệ cao lớn canh chừng ở cửa thang máy và thang bộ, tò mò hỏi: “Vậy lầu ba và lầu bốn thì sao?”.

Tề Văn Long trả lời: “Lầu ba đương nhiên là khách VIP thẻ lục cấp mười triệu tệ!”.

“Còn lầu bốn, đó là nơi dành cho những ông chủ lớn có tài sản hơn trăm triệu, thậm chí là mấy tỷ. Mỗi người bọn họ đều là khách VIP thẻ tím, thân phận hiển hách, chắc chắn chúng ta không thể sánh được, cũng chỉ có những người như bố tôi mới có thể lên lầu bốn”.

Diệp Thiên nghe xong mỉm cười, không bày tỏ gì nhiều.

Chị Hồng dẫn bốn người đến phòng riêng, cả quá trình tươi cười tiếp đón. Sau khi Tề Văn Long bảo mấy người Diệp Thiên chọn món, cô ta mới rời đi. Trước khi đi, Tề Văn Long còn sờ mông cô ta, chọc cô ta cười híp mắt không ngừng.

Chị Hồng rời đi, Tề Văn Long nhìn thấy Lí Phong có vẻ ngưỡng mộ, lập tức xua tay nói.

“Phong Tử, cậu đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó. Các cậu đừng thấy người phụ nữ này trông có vẻ phóng đãng, sờ một chút cô ta không phản ứng gì, nhưng thực ra lại rất lợi hại”.

“Cô ta là người phụ nữ của ông chủ nhà hàng, bình thường sờ cô ta chút thì được, chứ nếu có ý nghĩ gì với cô ta thật thì e rằng không bước ra được nhà hàng này đâu!”.

“Nghe nói lúc trước có ông chủ lớn ở Tấn Tây ăn cơm ở lầu ba, vì thích cô ta nên muốn dẫn cô ta đi, kết quả bị đánh gãy một chân, cuối cùng không dám nói tiếng nào, chán chường chạy về lại Tấn Tây”.

Mặc dù Tề Văn Long không có ý xem thường đám Diệp Thiên, nhưng dù sao cậu ta cũng sinh ra trong gia đình giàu có, tiếp xúc với khá nhiều thứ, do đó giọng điệu nói chuyện luôn mang theo chút tự kiêu.

Lí Phong bừng tỉnh, vội vàng dời ánh mắt về.

Tề Văn Long đang định rót trà cho bọn họ thì đúng lúc đó, cửa phòng riêng đột nhiên bị tông mở. Một cô gái tóc tai bù xù xông vào, vẻ mặt hoảng sợ, ngã nhào bên cạnh bàn.

“Cứu tôi với, cầu xin các anh cứu tôi với!”.

Gương mặt cô ta xinh đẹp, trông dịu dàng động lòng người, dễ khiến người ta yêu thương, lại là một người đẹp cấp bậc hoa khôi của trường.

Nhìn thấy gương mặt của cô gái, Tề Văn Long kinh ngạc kêu lên: “Lâm Ngữ Băng?”.

Cậu ta còn chưa kịp hỏi gì, cửa phòng lại bị người ta đẩy mạnh ra, sáu vệ sĩ áo đen xông vào, chặn kín phòng.

Sau đó, một thanh niên mặc vest trắng cầm điếu xì gà bước ra từ chính giữa, bộ dạng giống ông trùm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK