Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 454

Mà Lâm Hổ bây giờ nói sẽ sắp xếp cho Diệp Thiên vào “Tử Kim Hoàng Triều”, thế chẳng phải chứng tỏ Diệp Thiên chính là…

“Không thể nào”.

Anh ta giật mình trong lòng, suýt thì kinh ngạc hét thành tiếng.

Người tên Diệp Thiên là học sinh cấp ba nhiều lần được Âu Hạo Thần nhắc tới thế mà lại là chủ tịch của tàu mẹ thương mại không thể tính được giá thị trường của Tập đoàn Lăng Thiên.

Sao có thể thế được?

Tiết Lâm không ngừng gào thét điên cuồng trong lòng.

“Lát nữa sắp xếp chút, tôi mời bạn tôi ăn cơm, à đúng rồi, giờ có một việc, anh giải quyết giúp tôi trước đã”.

Diệp Thiên nói xong thì quét mắt, chuyển sang Tiết Lâm, khiến Tiết Lâm giật thót trong lòng, sợ đến mức lùi lại hai bước.

“Đây là giám đốc khách sạn anh tuyển?”.

Lâm Hổ nhăn tít mày, lễ độ hỏi: “Cậu Thiên, có phải tên khốn này đắc tội cậu không?”.

Diệp Thiên cười khẽ, gương mặt chứa vẻ trêu tức.

“Vừa nãy anh ta vào mời rượu, tôi không uống, sau đó anh ta và tôi có lời qua tiếng lại, định đuổi tôi ra khỏi khách sạn. Khách sạn vốn là ngành phục vụ, tôi lần đầu thấy giám đốc khách sạn đuổi khách đấy”.

Nghe Diệp Thiên nói xong, Lâm Hổ ngay lập tức sầm mặt, xoay người khiến Tiết Lâm run cầm cập.

“Anh rể, em…”.

Tiết Lâm đang định giải thích mấy câu, còn chưa nói xong Lâm Hổ đột nhiên vọt lên trước, tát cho anh ta một cái.

“Đồ khốn kiếp, đây là cậu Thiên, chủ tịch của Tập đoàn Lăng Thiên chúng ta, mày dám đắc tội với cả cậu ấy, còn muốn đuổi cậu ấy ra khỏi khách sạn? Có phải mày cảm thấy một kẻ nắm chức giám đốc như mày là có thể kiêu căng không?”.

Tiết Lâm xoay tròn tại chỗ, ngã ra đất, khóe môi rướm máu, nhưng lại không dám nói gì, chỉ nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt đầy sợ hãi.

Lâm Hổ tát cho Tiết Lâm một cái ngã lăn quay, xoay người cúi gập người với Diệp Thiên.

“Chủ tịch, xin lỗi cậu, nó là em rể tôi, tốt nghiệp ngành quản lý khách sạn, trước đây phụ trách công tác hậu cần ở một khách sạn năm sao, tôi thấy nó có chút năng lực, nên thuê nó đến quản lý khách sạn Lăng Thiên, thực sự không ngờ sẽ xảy ra việc thế này, xin cậu trách phạt”.

Giờ Lâm Hổ chỉ mong sao chém chết Tiết Lâm, Diệp Thiên rời đi chín tháng, vừa đến khách sạn Lăng Thiên ăn cơm thế mà lại bị Tiết Lâm gây ra chuyện to thế này.

“Không liên quan đến anh”.

Diệp Thiên xua tay, sau đó nhìn thẳng Tiết Lâm, ánh mắt lạnh nhạt.

“Còn nhớ lời vừa nãy tôi đã nói với anh chứ? Giờ anh có thể đến phòng tài vụ nhận lương ra về rồi, từ giờ về sau chỉ cần là công ty, sản nghiệp trực thuộc Tập đoàn Lăng Thiên đều sẽ không xuất hiện tên anh, hiểu chưa?”.

Tiết Lâm mặt xám mày tro, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng.

Anh ta thực sự không ngờ tình hình lại thay đổi nhanh vậy, người vốn dĩ chỉ là một học sinh cấp ba bỏ học chẳng ra gì trong mắt anh ta, thế mà thoắt một cái lại trở thành chủ tịch Tập đoàn Lăng Thiên cao vời vợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK