Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 324

Tiếu Văn Nguyệt nghe thấy liền hít ngược vào một hơi.

Cô ta biết Diệp Thiên xưa nay nói được làm được, nhưng hôm nay không giống với trước đây, một khi Diệp Thiên ra tay với Lâm Thiếu Bân ở đây, vậy thì sẽ có hàng trăm bảo vệ xuất hiện ngay.

Ở đây đều là những ông lớn gia sản khủng, danh tiếng khủng, Diệp Thiên muốn gây chuyện ở đây vậy chẳng khác nào tự mình tìm đến cái chết?

“Diệp Thiên, sao anh vẫn có cái suy nghĩ cứng đầu thế nhỉ?”.

Tiếu Văn Nguyệt nhíu mày nói: “Anh muốn gây chuyện thì cũng phải xem tùy nơi tùy lúc chứ, ở đây ai cũng là ông trùm cả một vùng, nổi tiếng khắp tỉnh Xuyên, anh và Lâm Thiếu Bân làm loạn ở đây, có vô số người sẽ đứng về phía Lâm Thiếu Bân, đến lúc đó ai giúp được anh?”.

“Tôi biết con người anh xưa nay vẫn cứng đầu, cũng không phục ai bao giờ, nhưng lúc nào nên cúi đầu thì vẫn phải cúi, nên nhún nhường thì vẫn phải nhún nhường, đạo lý này sao anh lại không hiểu chứ?”.

Tiếu Văn Nguyệt thực sự cảm thấy bất lực về Diệp Thiên, dường như cô ta có nói thế nào thì Diệp Thiên cũng như không hiểu nổi vậy.

Diệp Thiên nghe thấy mỉm cười lắc đầu, chỉ tay về phía trung tâm đại sảnh.

“Tất cả mọi người ở đây gộp lại cũng không đủ tư cách để tôi phải cúi đầu, chỉ dựa vào Lâm Thiếu Bân, anh ta cũng xứng sao?”.

Cậu xua tay, không muốn nghe Tiếu Văn Nguyệt nói nhiều nữa.

“Cô ra kia đi, người cần phải lo lắng không phải tôi, mà là anh ta đấy!”.

Tiếu Văn Nguyệt sững sờ vài giây, cuối cùng thất vọng lắc đầu.

“Diệp Thiên, tôi đúng là không còn gì để nói với anh nữa!”.

Cô ta ném lại một câu rồi bước nhanh khỏi đó, trở về chỗ ngồi của mình xong, cô ta không thèm chú ý đến Diệp Thiên nữa.

Những gì cần làm cô ta đều đã làm hết rồi, nhưng Diệp Thiên sống chết “không nghe”, cô ta biết làm sao chứ?

“Anh Bân, tháng trước về nước sao không gọi tôi thế?”.

Đột nhiên có một thanh niên đến chỗ bàn của Lâm Thiếu Bân, người thanh niên mặc sơ mi kẻ ca rô, trên người mang theo hơi thở thô bạo, khiến bọn Tiếu Văn Nguyệt cảm thấy hơi giật mình.

“A Hồng?”.

Lâm Thiếu Bân nhìn thấy người vừa đến cũng mỉm cười, rồi ôm lấy người thanh niên đó.

“Các vị, tôi xin giới thiệu một chút, đây là người anh em chơi thân với tôi hồi đi học, là Từ Hồng, con trai cả của sếp Từ ở thành phố Phán!”.

Mấy người Tiếu Văn Nguyệt, Cố Giai Lệ nghe thấy đều vội vàng đứng dậy nâng ly, vô cùng cung kính.

Từ Hồng là con trai cả của Từ Uyên Đình, chẳng phải chính là anh trai của Từ Tôn sao? Ai dám không cung kính?

“Mọi người đều ngồi xuống cả đi!”.

Từ sau chuyện Từ Hồng gặp Diệp Thiên ở “Thiên Thượng Nhân Gian”, anh ta trở nên hòa nhã đi nhiều, gật đầu khách sáo với mọi người, sau đó ngồi nói chuyện với Lâm Thiếu Bân.

Nói được vài câu, Từ Hồng đứng dậy rời đi, định đến bàn khác chào hỏi, Lâm Thiếu Bân cũng đứng dậy tiễn, khi anh ta ngồi xuống, đột nhiên ánh mắt khựng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK