Chương 499
Tiêu Tường lái chiếc xe Porsche màu hồng của cô ta đưa bốn người đến đường Lục Hoàn, vừa đến đỉnh của đường Lục Hoàn, đã nhìn thấy vô số nam nữ túm năm tụm ba tụ hội trên sân, nhiều chiếc xe đắt tiền được đỗ ở bên cạnh.
Diệp Thiên nhìn xung quanh náo nhiệt, khóe miệng khẽ nhếch lên hình vòng cung kỳ lạ.
“Những nơi như thế này, đúng là lâu lắm chưa đến rồi!”.
Nhìn những anh chàng cô nàng đứng xung quanh những chiếc siêu xe đua rồi hò hét, Diệp Thiên nở nụ cười, nhưng trong lòng lại vô cùng bình thản.
Những nơi như thế này cậu đã lâu rồi chưa tới, khi mà cậu thường xuyên ra vào những nơi như thế này đã là ba năm về trước!
Tiêu Tường đỗ xe ở một bãi đất trống, chỉ về xung quanh nói: “Thấy sao, chỗ này được đấy chứ?”.
Ba người Cố Giai Lệ, Tiếu Văn Nguyệt đều gật đầu, những nơi như thế này khi bọn họ ở Lư Thành đều chưa từng đến, khi đến đây mọi thứ đều hoàn toàn mới mẻ và kích thích.
Vốn dĩ bọn họ còn lo những nơi như thế này sẽ có bọn lưu manh không ra gì, nhưng nhìn thấy Diệp Thiên ngồi bên cạnh, bọn họ đều hoàn toàn yên tâm, đùa gì chứ, có tượng phật lớn ở đây, đừng nói là lưu manh, cho dù là các võ giả có sức mạnh cực khủng thì e rằng cũng phải cúi đầu trước Diệp Thiên.
Mấy người lần lượt xuống xe, nhan sắc của mấy cô gái lập tức thu hút được không ít tiếng la hét, huýt sáo của cánh đàn ông xung quanh, nhưng lại không có ai dám đi đến trêu ghẹo.
Và Tiêu Tường đi đến đâu, ai ai cũng mỉm cười chào, đối xử với cô ta vô cùng khách sáo, rõ ràng Tiêu Tường đã là khách quen của đường Lục Hoàn này, nên ai cũng biết lai lịch thân phận của cô ta.
“Tường Tường, hôm nay rảnh rỗi đưa bạn bè đến đây chơi à?”.
Một thanh niên đeo khuyên tai đang ngồi cạnh chiếc Ferrari màu xám, hai tay cậu ta khoanh trước ngực, vô số những cô gái ăn mặc bốc lửa xung quanh đều liếc mắt đưa tình với cậu ta, nhưng cậu ta vẫn lạnh lùng, coi thường tất cả, chỉ chào hỏi mỗi Tiêu Tường.
“Anh Hạo Hiên, chẳng phải là đến ngắm xe của anh sao!”.
Tiêu Tường mỉm cười, quay sang phía bọn Tiếu Văn Nguyệt.
“Giới thiệu với mọi người nhé, đây là Vương Hạo Hiên, con trai của chủ tịch Tập đoàn Vương Thị, anh ấy rất hay đến đường Lục Hoàn để đua xe, rất nổi tiếng ở đường Lục Hoàn này đó, là một trong những tay đua xe có tiếng nhất ở đây!”.
Bọn Tiếu Văn Nguyệt đều hiểu ra, Vương Hạo Hiên này không khác gì vua đua xe ở đường Lục Hoàn này, chẳng trách lại có nhiều người vây quanh chú ý đến vậy.
Tiêu Tường nói xong, rồi lại giới thiệu một lượt về bốn người Diệp Thiên, Vương Hạo Hiên gật đầu chào mấy cô gái, đến lượt Diệp Thiên, cậu ta lại coi như không nhìn thấy, cứ như thể Diệp Thiên không tồn tại vậy.
Cậu ta là con trai chủ tịch Tập đoàn Vương Thị, tuy nhà họ Vương không bằng nhà họ Tiêu, nhưng cũng chỉ đứng dưới nhà họ Tiêu thôi, sức ảnh hưởng sâu rộng, Vương Hạo Hiên cậu ta là vua xe thế giới gầm ở đây, được mọi người ngưỡng mộ, những nhân vật tầm thường thì cậu ta không bao giờ thèm để ý.
“Phải rồi, anh trai em đâu?”.
Vương Hạo Hiên đột nhiên hỏi: “Anh ấy lâu lắm chưa đến đây rồi, nhìn khắp cả đường Lục Hoàn này cũng chỉ có anh ấy mới đủ tư cách làm đối thủ của anh, dạo này không có anh ấy đua cùng, chán thật đó!”.
Tiêu Tường cười với vẻ xảo quyệt, còn chưa trả lời thì tiếng động cơ to vọng tới.