Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 570

Diệp Thiên nghe vậy hơi nhíu mày. Cậu biết tin mình “qua đời” là tin giả mà bố và chị gái cô ấy nói cho cô ấy, đây là lời nói dối mà bố và chị gái cô ấy bịa ra để cậu rời xa cô.

Nhưng từ thời điểm cậu rời khỏi cô gái này thì đã không định qua lại gì với cô ấy nữa, cho nên cậu không biểu hiện điều gì, chỉ ở bên im lặng không lên tiếng.

Qua một lúc lâu, cô gái mới lau khô nước mắt, quay sang nhìn Diệp Thiên.

“Xin lỗi, bỗng dưng lại nói với anh những chuyện này”.

Cô ấy cười ngọt ngào, khẽ giọng hỏi: “Đúng rồi, anh đến Lư Thành là để học sao?”.

Diệp Thiên không quay lại, chỉ lắc đầu, giọng nói lạnh lùng: “Không phải”.

Cô gái sửng sốt, cảm thấy rất mới lạ. Bình thường cô đi đến đâu cũng là nhân vật được hoan nghênh, những cậu ấm nhà giàu ai cũng ân cần săn đón, gần như chen chúc nhau mà đến, vung tiền như rác chỉ để đổi lấy một nụ cười của cô.

Khán giả bình thường thì hoan hô chào đón mỗi lần cô đi qua, nhưng Diệp Thiên là người đầu tiên lạnh nhạt với cô như vậy.

Về điểm này, Diệp Thiên cực kì giống với “anh ấy”, khiến cô cảm thấy thú vị.

Khóe miệng cô thoáng qua nụ cười không chịu thua, đưa tay với Diệp Thiên.

“Nếu đã có thể ngồi cùng nhau trên máy bay thì cũng coi như duyên phận, chi bằng chúng ta làm quen nhé!”.

“Chào anh, tôi là Kỷ Nhược Tuyết!”.

Cô gái trẻ tuổi này không phải ai khác mà chính là Kỷ Nhược Tuyết, cô chủ thứ hai của nhà họ Kỷ tại Xương Nam tỉnh Cán Tây, em gái của Kỷ Nhược Yên một trong chín thiên tài đỉnh cao Hoa Hạ.

Ngày trước Diệp Thiên ở Lư Thành, Kỷ Nhược Yên và đại đệ tử của Tam Tuyệt Môn là Liêu Như Thành đã đến cửa tìm cậu giải trừ hôn ước với Kỷ Nhược Tuyết.

Kỷ Nhược Tuyết đưa tay ra với Diệp Thiên, giọng nói chân thành, đôi mắt dưới kính đen nhìn chằm chằm Diệp Thiên, quan sát vẻ mặt cậu.

Cô vốn tưởng Diệp Thiên nghe thấy tên cô sẽ thay đổi vẻ mặt quay đầu nhìn lại, nhưng phản ứng của Diệp Thiên lại khiến cô bất ngờ.

Diệp Thiên một tay cầm điện thoại chơi game, tay kia xua tay nói với cô.

“Chúng ta chỉ là bèo nước tương phùng, xuống khỏi máy bay là mỗi người đi một ngả, không cần thiết phải làm quen”.

Kỷ Nhược Tuyết sửng sốt, cánh tay cứng đờ giữa không trung.

Cô thực sự không ngờ, sự từ chối dứt khoát như vậy lại xảy ra với cô.

Người từ chối cô còn là một thiếu niên tuấn tú trẻ tuổi, khiến cô nhất thời chưa kịp ứng lại.

Qua một lúc sau, Kỷ Nhược Tuyết mới hoàn hồn, nhìn Diệp Thiên, giọng nói có vẻ không thể tin nổi: “Anh không biết tôi sao?”.

Cuối cùng Diệp Thiên ngẩng đầu lên, liếc nhìn Kỷ Nhược Tuyết, tỏ vẻ quái lạ.

“Đây chẳng phải cô biết rõ mà còn hỏi sao? Tôi chưa từng gặp cô, sao quen biết cô được?”.

Biểu cảm trên mặt Kỷ Nhược Tuyết lập tức đông cứng, đôi mắt dưới gọng kính đen không ngừng lấp lóe ánh sáng, cảm giác thất bại xông thẳng lên đầu.

Hiện nay cô là nữ thần quốc dân, ngọc nữ thiên hậu, có thể nói là người người đều biết, nổi tiếng khắp Hoa Hạ, cho dù là ở giới giải trí thế giới cũng khá có danh tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK