Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 528

Nhưng Diệp Thiên đột nhiên cười toe toét.

“Kết thúc truyền kỳ về tôi?”

Cậu giơ ngón trỏ bàn tay phải lên và lắc nhẹ về phía bảy người kia.

“Hôm đó tôi không giết hai người các người, hôm nay bảy người cùng có mặt tại đây. Rất tốt!”

“Như vậy thì tôi không cần phải tìm từng người một nữa, giải quyết dứt khoát một lần cho xong!”

Cậu siết chặt năm ngón tay vào nhau, tiếng khớp xương răng rắc truyền đến, tinh thần chiến đấu trong mắt cậu bừng lên.

“Diệp Lăng Thiên tôi tung hoành thiên hạ, trước giờ chỉ có người ta cầu xin tôi chứ chưa từng bị ai uy hiếp. Nếu như viện trọng tài các người muốn chơi thì tôi sẽ chơi với các người đến cùng”.

“Tôi có thể giết hai người thì cũng có thể giết bảy người. Người nhiều hay ít không quan trọng!”

“Bảy người cùng nhau lên đi!”

Diệp Thiên trầm giọng nói, cậu bước ra một bước, trong nháy mắt vọt lên khoảng cách hơn trăm thước, bước trên mặt hồ, hướng về phía bảy người kia.

Tiêu Ngọc Khanh kinh hoàng, gần như không nói nên lời.

Diệp Thiên không chỉ từ chối lời mời của viện trọng tài, thậm chí còn định một chọi bảy?

Mặc dù những vị khách còn lại không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng họ đều có thể cảm nhận được bầu không khí bên ngoài vô cùng bức bối, toàn bộ nơi đó như đang bị đè nén dưới cái lạnh thấu xương.

Một trận chiến lớn sắp bắt đầu!

“Anh Trì, là tên khốn đó!”.

“Hắn cũng ở đây cơ đấy. Khốn kiếp, đây là tiệc rượu của nhà họ Tiêu, vừa khéo, chúng ta qua đó gặp hắn đi, xem hắn có còn kiêu căng nữa không!”.

Người bạn gái bên cạnh Tiêu Trì đương nhiên chưa đổi. Hôm nay ở trung tâm thương mại, Diệp Thiên không hề nể mặt Tiêu Trì, còn phớt lờ cô ta, khiến cô ta căm hận đến ngứa răng. Bây giờ nhìn thấy “kẻ thù” ở trước mặt, cô ta chuẩn bị tiến tới tìm Diệp Thiên trút giận.

“Khoan đã!”.

Tiêu Trì thấy vậy vội kéo cô ta lại.

“Đừng vội, em không thấy ai đang ngồi bên cạnh hắn à?”.

Cô ta nghe thế nhìn kĩ lại, chỉ thấy Tiêu Tường mặc lễ phục màu đỏ đang ngồi cạnh Diệp Thiên, không khỏi sửng sốt.

Cô ta không hiểu, cô công chúa của nhà họ Tiêu sao lại ngồi cùng với Diệp Thiên.

“Chị họ của anh bình thường kiêu ngạo thế nào chắc em cũng biết, những cậu ấm của Kiềm Tây đều bị chị ấy phớt lờ hết, đứa nào tiếp cận chị ấy đều bị chị ấy chửi mắng tránh xa. Nhưng bây giờ chị ấy lại ngồi bên thằng nhóc kia như không có chuyện gì, e rằng thân phận của thằng nhóc đó không đơn giản”.

Mặc dù Tiêu Trì là một kẻ trăng hoa, nhưng cũng có chút thông minh, biết đánh giá tình hình. Tuy hắn là cháu trai nhà họ Tiêu, nhưng địa vị lại thua kém Tiêu Tường rất nhiều. Đặc biệt là ông cụ Tiêu Ngọc Khanh cưng chiều Tiêu Tường nhất, ngay cả Tiêu Chí Lâm cũng phải nể Tiêu Tường, huống hồ là hắn.

Cô ả lẳng lơ im lặng chốc lát, không cam tâm nói: “Anh Trì, thằng nhóc đó có thân phận gì chăng nữa thì đã làm sao, lớn hơn được nhà họ Tiêu hay sao?”.

“Hơn nữa, hôm nay hắn đã ra tay đánh anh, còn ngang nhiên hạ thấp nhà họ Tiêu, lẽ nào nhà họ Tiêu sẽ coi như không thấy hay sao? Lẽ nào anh cứ bỏ qua như vậy sao?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK