Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 565

Trên khóe miệng Diệp Thiên xuất hiện một tia giễu cợt, vẻ mặt của Evelyn lập tức đông cứng lại.

Bà ta còn muốn nói gì nữa nhưng Diệp Thiên đã giơ tay lên, một lòng bàn tay rực lửa lao về phía bà ta, ngay lập tức cùng lúc nhấn chìm cả bà ta, White và Taylor.

Ba trọng tài viên dưới bàn tay hủy diệt đã biến thành đám khói xanh và rớt xuống.

Bảy siêu phàm bán bộ lần này đến đây đã hoàn toàn bị tiêu diệt!

Diệp Thiên giết hết bảy người, sau đó chậm rãi xoay người, đạp trên mặt nước, từng bước đi về phía hội trường.

Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía Diệp Thiên như là nhìn thần linh trên bầu trời, Tiêu Tường nhìn Diệp Thiên giẫm trên mặt nước, trong lòng run lên kịch liệt.

Cuối cùng cô ta cũng đã hiểu tại sao Diệp Thiên lại có thể chẳng bận tâm đến điều gì, lúc nào cũng tỏ thái độ xem thường người khác, đó là bởi vì cậu có cái quyền đó.

Tiêu Chí Lâm đã tỉnh dậy từ lâu, đã chứng kiến trận đấu trên mặt hồ. Trái tim cậu ta bỗng hóa tro tàn, trong ánh mắt đã mất đi ánh sáng.

Diệp Thiên vọt một bước đáp xuống bên cạnh ba cô gái Tiếu Văn Nguyệt. Tiêu Ngọc Khanh ở bên cạnh lập tức bước tới và cúi đầu trước Diệp Thiên, chắp tay hành lễ như kẻ bề dưới, giọng điệu trở nên vô cùng cung kính.

“Tiêu Ngọc Khanh xin kính chào Đế Vương!”

Diệp Thiên hơi nghiêng đầu, ánh mắt lãnh đạm.

“Tôi đã hủy bỏ võ công của Tiêu Chí Lâm, thù này ông không báo nữa sao?”

Sắc mặt Tiêu Ngọc Khanh ngưng lại, trong lòng tuy ngàn lần không cam tâm, nhưng vẫn phải trịnh trọng lắc đầu.

Đùa sao, Diệp Thiên có thể dễ dàng giết chết cả người ở cảnh giới siêu phàm, cho dù có mười Tiêu Ngọc Khanh cũng sẽ bị Diệp Thiên xử lý, ông ta đâu có gan báo thù kia chứ!

Diệp Thiên không giết ông ta là ông ta đã cảm ơn trời đất rồi!

“Nhà họ Tiêu ở Kiềm Tây, tôi nhớ rồi!”

Diệp Thiên liếc nhìn mọi người trong nhà họ Tiêu, bất kì ai gặp ánh mắt của cậu đều lần lượt cúi đầu, vẻ mặt đầy sự sợ hãi.

“Tan tiệc rồi, chúng ta đi thôi!”

Cuối cùng Diệp Thiên cũng thu hồi ánh mắt, vẫy tay với ba cô gái Tiếu Văn Nguyệt rồi cùng nhau rời khỏi nơi đó, để lại cho mọi người sự kinh hãi mà rất lâu sau đó vẫn chưa thể hoàn hồn!

Tiêu Tường đứng yên tại chỗ, gió lạnh thổi dọc theo khe hở bị phá vỡ, cô ta thậm chí còn không nhận ra trong đầu mình đã hiện lên hình bóng bất khả chiến bại của Diệp Thiên!

Trên mặt hồ, Diệp Thiên và ba cô gái chèo thuyền tiến về phía trước, hướng thẳng tới đảo.

Tiếu Văn Nguyệt nghiêng đầu nhìn lại, không nhịn được hỏi Diệp Thiên: “Những người vừa rồi là ai vậy? Vì sao lại đến tìm anh?”.

“Bọn họ à?”.

Diệp Thiên thờ ơ, buột miệng trả lời: “Một đám hề nhảy múa mà thôi, không đáng nhắc tới”.

Cố Giai Lệ cũng lên tiếng hỏi: “Anh Diệp Thiên, bây giờ anh nổi tiếng như vậy, có phải sẽ còn có người đến tìm anh đúng không?”.

Đây là vấn đề mà cô lo lắng, Diệp Thiên đủ mạnh, đã đạt đến trình độ gần như vô địch, nhưng hình như kẻ địch cũng càng lúc càng nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK