Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 882

Ngay cả mấy người liên quan đến Khương Minh cũng đều sững sờ, hai người đeo kính râm bước lên phía trước cũng ngây ra tại chỗ, nhất thời không dám làm gì.

Mặc dù khẩu khí của Diệp Thiên rất lớn, nhưng ai biết đó có phải là sự thật hay không? Nhỡ đâu người trước mặt họ đây thật sự là người mà ngay cả hội trưởng Khương Long Hoa của bọn họ cũng không sánh được, vậy thì họ đường đột xông lên, chẳng phải là đang tìm đường chết hay sao?

Từ Tử Thiên ở thủ đô có thực lực lớn mạnh cỡ nào, ngoài việc không thể sánh ngang với mấy cậu chủ hàng đầu kia ra thì dường như rất ít người dám khiêu khích anh ta.

Nhưng lúc này, Diệp Thiên đã đập vỡ một chai rượu trước mặt anh ta, thậm chí rượu còn làm ướt quần của anh ta mà anh ta cũng không dám làm bậy, chỉ có vẻ mặt là thay đổi.

Anh ta thật sự cảm thấy khó nắm bắt, rốt cuộc Diệp Thiên có thân phận gì?

Xuyên suốt lịch sử hai năm của Khương Minh, mỗi khi xảy ra chuyện gì, anh ta đều đem theo người ra mặt, đâu có ai là không ton hót xin tha, chẳng ai dám làm gì. Nhưng Diệp Thiên lại cư xử quá thờ ơ.

Đối mặt với Khương Minh mà vẫn có thể bình tĩnh như vậy, nếu không phải cố tình thể hiện thì chính là có nền tảng vững chắc.

Anh ta liếc mắt nhìn Diệp Thiên một cái thật sâu, nói nhỏ vài câu với những người bên cạnh rồi lui về sảnh sau của quán bar.

Đôi mắt xinh đẹp của Thu Nhược Hi càng sáng rực lên, cô ấy nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, biểu hiện của Diệp Thiên thực sự khiến cô kinh ngạc.

Vốn tưởng rằng khi Từ Tử Thiên đến thì tất cả kịch bản đều sẽ kết thúc, nhưng lời nói của Diệp Thiên thật đáng kinh ngạc. Cậu không chỉ xem thường Từ Tử Thiên, mà còn nói từng giẫm lên cả hội trưởng Khương Long Hoa của Khương Minh. Một người khiến mấy chục người của Khương Minh sợ hãi không dám hành động tùy tiện hoàn toàn khác xa so với những gì cô ấy nghĩ.

Cô không khỏi thầm đoán xem những gì Diệp Thiên nói có phải là thật hay không. Nếu như Diệp Thiên thật sự không coi Khương Long Hoa ra gì, từng giẫm Khương Long Hoa trên mặt đất, vậy thì thân phận thực sự của Diệp Thiên phải khủng khiếp đến mức nào?

Đôi mắt xinh đẹp của cô nhấp nháy, càng lúc cô ấy càng cảm thấy thú vị, cô chỉ muốn biết rốt cuộc Diệp Thiên là ai!

Ba người Tề Văn Long ở phía sau nhìn nhau, họ đều không nói được lời nào, ba cô gái Ngô Lễ Phương lại càng không dám nói gì, chỉ có thể đứng sang một bên.

Hơn chục gã đàn ông vạm vỡ đeo kính râm của Khương Minh không dám ra tay nhưng họ cũng chưa rời đi mà chỉ ở một bên dán mắt vào Diệp Thiên, phòng cậu chạy thoát.

Diệp Thiên chẳng thèm để tâm, cậu lắc chai Lafite với người đàn ông mặc vest là chủ quán bar.

Người đàn ông mặc vest không chút do dự, lập tức kêu người mang một chai rượu vang đắt tiền khác cho Diệp Thiên.

Trong sảnh sau của quầy bar, Từ Tử Thiên lấy điện thoại ra và lập tức bấm một số.

Chuông điện thoại vang lên hồi lâu mới kết nối được với bên kia, tiếng ồn ào xen lẫn tiếng nhạc heavy metal từ quán bar truyền tới.

“Tử Thiên? Có chuyện gì sao?”

Một giọng nói hơi mất kiên nhẫn phát ra từ đầu dây bên kia.

“Cậu chủ Hoa!”, Từ Tử Thiên sợ hãi nói: “Tôi đang giải quyết chút chuyện, nhưng đối phương…”

“Sao hả? Ngay cả chút chuyện vặt này mà cậu cũng xử lý không xong hả?”

Giọng bên kia trầm hơn một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK