Chương 606
Ngay lúc đó, Kỷ Nhược Tuyết đột nhiên lấy một chiếc hộp gỗ nhỏ ra.
“Đây là món đồ duy nhất mà anh ấy để lại, tôi vẫn luôn cất giữ. Mỗi lần lấy nó ra, tôi đều cảm thấy anh ấy vẫn còn ở bên cạnh tôi, vẫn chắn gió che mưa cho tôi”.
Cô ấy nhẹ nhàng ma sát chiếc hộp gỗ, trong mắt đã có nước mắt long lanh.
Cảm nhận được tình cảm của Kỷ Nhược Tuyết, Tiếu Văn Nguyệt có cảm giác đồng bệnh tương liên. Cô ta thở dài, nhỏ giọng an ủi: “Tiểu Tuyết, cô cũng đừng đau lòng quá, có lẽ người ở trong lòng cô vẫn chưa qua đời, chỉ vì một số nguyên nhân mà tạm thời không tìm cô mà thôi. Tôi tin có một ngày cô sẽ gặp lại anh ấy”.
Kỷ Nhược Tuyết đương nhiên không biết ẩn ý trong câu nói của Tiếu Văn Nguyệt, chỉ cho rằng Tiếu Văn Nguyệt đang an ủi cô ấy, mỉm cười với Tiếu Văn Nguyệt.
“Cảm ơn cô, Nguyệt Nguyệt”.
Tiếu Văn Nguyệt miễn cưỡng nở nụ cười. Nếu để Kỷ Nhược Tuyết biết người trong lòng cô ấy đang ngồi ở bên cạnh chơi điện thoại, không biết cô ấy sẽ có biểu cảm gì.
Tiến độ của buổi đấu giá đã sắp đến hồi kết, khi món đồ đấu giá cuối cùng được người khác mua với giá ba mươi triệu tệ, đêm diễn từ thiện tối nay chính thức kết thúc.
Nhiều khách mời lục tục rời đi, Ngô Quảng Phú cũng bắt đầu sắp xếp công việc tiếp sau. Kỷ Nhược Tuyết và Tiếu Văn Nguyệt giống như vẫn còn chủ đề nói mãi không hết, chờ đến cuối cùng mới rời đi.
Diệp Thiên đi bên cạnh hai người họ, cho đến khi ra khỏi sơn trang Hồng Diệp.
“Rầm!”.
Đúng lúc đó, tiếng nổ vang lên từ bên sườn hội trường. Một bức tường bị đánh nát, hai bóng người một trắng một đen lao nhanh đến, chiến đấu với nhau, chính là Kỷ Nhược Yên và Thi Ma.
“Ầm!”.
Lại hai tiếng nổ liên tiếp vang lên, Liêu Như Thành và Lục Chí Văn đồng thời xuất hiện. Đối thủ của bọn họ cũng theo đến, thoáng chốc bên ngoài hội trường đột nhiên xuất hiện thêm sáu người, khí thế đáng sợ.
Kỷ Nhược Tuyết và Tiếu Văn Nguyệt đều kinh ngạc. Ngô Quảng Phú vung tay, bảo vệ của Tập đoàn Lăng Thiên lập tức chạy lại, che chắn xung quanh Kỷ Nhược Tuyết.
Ba người Thi Ma, Lăng Thích, Cuồng Sát chia ra đứng ở các hướng khác nhau, phớt lờ những bảo vệ của Tập đoàn Lăng Thiên, nhếch miệng cười nhạt.
“Thiên tài của Tam Tuyệt Môn đúng là không tệ, con trai của Lục Thiên Thư cũng được bảy phần chân truyền của ông ta, đúng là không sỉ nhục danh tiếng của Lục Thiên Thư và Quách Dương”.
Ánh mắt của Thi Ma lạnh lẽo, khóe miệng cong lên nụ cười tàn nhẫn.
“Ba người đúng là thiên tài trẻ tuổi bậc nhất giới võ thuật Hoa Hạ hiện nay, nhưng đáng tiếc, các người vẫn chỉ là số ít”.
“Các người đối phó với ba người bọn ta đã phải tốn mười phần sức lực, mà Địa Sát của Thế Giới Hắc Ám bọn ta có đến mười hai người, làm sao các người chống đỡ được?”.
Hắn vừa dứt lời, mấy tiếng xé gió vang lên trong bóng tối, sau đó tám bóng người bay vọt tới, đứng bên cạnh ba người bọn Thi Ma.
Một hàng mười một người khí thế ngút trời, sát ý nồng đậm. Trong chớp mắt, Kỷ Nhược Yên, Liêu Như Thành, Lục Chí Văn đều biến sắc, cảm giác được áp lực khôn cùng.
Nếu chỉ là một đối một, bọn họ tuyệt đối không sợ bất kì ai trong Địa Sát, nhưng nếu lấy ba địch mười một, có thể nói là bọn họ không có phần thắng.