Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 302

Phan Hoài Uyên bị sức mạnh của thế quyền Diệp Thiên khóa lại, không thể lùi nữa, lông tơ khắp người dựng đứng, đây chính là dấu hiệu khi tính mạng của ông ta bị uy hiếp.

“Diệp Lăng Thiên, cậu được lắm!”.

Phan Hoài Uyên không dám lùi về sau nửa bước, nội lực khắp người ông ta tỏa mạnh ra hội tụ vào giữa hai bàn tay, bàn tay vốn dài nửa tấc do dùng thuật kéo xương của ông ta lúc này lại dài thêm nửa tấc nữa, gần bằng một quả bóng rổ.

Ánh sáng phía trên ông ta nhấp nháy, thấp thoáng nhìn thấy những vòng cung của những tia sét nhỏ, Bôn Lôi Chưởng của ông ta đã chuyển động đến cực hạn.

“Bôn Lôi Chưởng thứ ba, Bôn Lôi Đoạt Phách!”.

Ông ta hét vang, hai bàn tay như hội tụ sét, những tia sét giao nhau, biến hóa khôn lường, cùng đánh về phía trước.

Chỉ thấy từng tấc đất nứt lìa, trong không trung vang lên tiếng nổ lớn, sức mạnh từ chưởng vừa rồi của ông ta như một bức tường cao, ngăn cách sức mạnh từ cú đấm của Diệp Thiên.

Bôn Lôi Đoạt Phách chính là cảnh giới cao nhất của Bôn Lôi Chưởng, tổ tiên nhà họ Phan, ngoài người đã sáng lập ra Bôn Lôi Chưởng có được thành tựu này ra, những người sau này chưa có ai đạt được cả.

Phan Hoài Uyên bế quan tu luyện hơn mười năm, luôn nghiên cứu cảnh giới cao nhất này, nhưng lại không có kết quả nào, không ngờ hôm nay giao đấu với Diệp Thiên, đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, ông ta thử sử dụng, thế mà lại thi triển ra được luôn.

Ông ta có thể khẳng định đây là một cú tấn công mạnh nhất trong đời ông ta, hội tụ tinh hoa hơn mười năm tu luyện vất vả, cho dù là đứng trước mặt Tiêu Ngọc Hoàng, ông ta cũng đủ tự tin để khiến cho Tiêu Ngọc Hoàng phải bái phục!

Thực lực của Diệp Thiên tuyệt đỉnh, nhưng còn quá trẻ, ông ta không tin Diệp Thiên có thể sánh ngang với “Ngọc Hoàng Đại Đế” một người có uy danh chấn động tỉnh Kiềm, đang sống trên đỉnh Ngọc Hoàng.

“Rầm!”.

Sức mạnh từ cú đấm của Diệp Thiên cuối cùng đập lên sức mạnh từ chưởng hộ thân của Phan Hoài Uyên tạo thành một tiếng nổ lớn trong không trung, mặt đất đều đang rung lắc mạnh.

Mọi người chỉ nhìn thấy hai luồng nội lực có hai màu khác nhau đang va đập vào nhau trên không, khiến lớp đất xung quanh cuộn lên, tiếng nổ liên tiếp tạo thành những chiếc hố sâu, vô số viên đá nhỏ bị ép thành bột mịn rồi bay theo gió, cú va chạm này của hai người đã đưa bọn họ tới một tầng sức mạnh mới.

Dưới sức mạnh này, những cao thủ ở cấp tông tượng như bọn họ chỉ có thể cúi đầu hổ thẹn.

“Phan Hoài Uyên, đừng giằng co nữa, ông không đỡ nổi đâu!”.

Hai luồng sức mạnh va vào nhau, Phan Hoài Uyên cắn răng chịu đựng, nội lực khắp người đều hội tụ lên hai bàn tay, tuy không chịu lùi bước nhưng đã dốc cạn sức lực.

Còn Diệp Thiên, thần thái vô cùng nhẹ nhõm, từ đầu đến cuối chỉ dùng một tay đánh địch, tay còn lại chưa từng rút khỏi túi quần, không chỉ vậy, cậu còn có sức để nở nụ cười nhẹ, nhìn Phan Hoài Uyên lắc đầu.

“Đoạn Hồn của tôi đã xuất ra thì không bao giờ có đường sống!”.

Phan Hoài Uyên hít sâu một hơi, trong lòng nặng trĩu, ông ta cảm nhận được sự thay đổi trong luồng sức mạnh kia của Diệp Thiên, nhưng đã không kịp nữa rồi.

Ngay sau đó, sức mạnh của “Đoạn Hồn” mà ông ta đang cầm cự chống đỡ đột nhiên nổ tung, trở thành một con dao bằng gió sắc nhọn xuyên qua không trung đâm thẳng vào luồng sức mạnh đang bảo vệ Phan Hoài Uyên, xé nó ra làm hai đoạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK