Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 879

“Được, tôi cho các người thời gian, mau gọi bọn họ tới đây đi!”

“Tôi muốn xem xem,cái gọi là Khương Minh mạnh cỡ nào!”

Toàn bộ hiện trường im lặng như tờ. Bọn họ vốn tưởng rằng, Diệp Thiên nghe thấy cái tên Khương Minh thì sẽ sợ tới mức tái mặt, lập tức cầu xin, nào ngờ, Diệp Thiên lại chẳng hề sợ hãi, thậm chí còn chủ động ngồi xuống, kêu người đàn ông mặc vest gọi người của Khương Minh tới đây.

Điều này đã không còn có thể dùng từ cuồng ngạo để miêu tả nữa rồi.

Khương Minh ở Thủ Đô đại diện cho điều gì chứ. Người bản địa thì quá rõ rồi, thế nhưng ngay cả các thương nhân, học tử từ nơi khác tới cũng đều cảm thấy như sét đánh ngang tai khi nghe thấy tên Khương Minh và biết đó là thứ mà họ tuyệt đối không thể gây sự.

Ngay cả đến các gia tộc hạng hai, hạng ba ở Thủ Đô cũng không dám lên mặt với Khương Minh. Có thể nhượng bộ thì nhượng bộ, nên có thể thấy Khương Minh mạnh tới cỡ nào.

Thế nhưng Diệp Thiên, dường như là một người ngoài lại khinh thường Khương Minh, còn ngông cuồng đòi xem Khương Minh mạnh tới mức nào. Sự ngông cuồng đó, soi khắp Thủ Đô này e rằng chẳng có mấy người dám làm.

“Tên này có chán sống cũng đừng lôi theo mình chứ!”

Ba người Ngô Lễ Phương đã hoàn toàn ngây ra và cảm thấy vô cùng hối hận. Sớm biết trong buổi giao lưu có loại người ngu ngốc không biết điều như Diệp Thiên thì chắc chắn bọn họ sẽ không đồng ý tới đây.

Câu nói của Diệp Thiên đã đồng nghĩa với việc đắc tội hoàn toàn với Khương Minh. Mặc dù bọn họ không quen Diệp Thiên nhưng cùng tới đây với Diệp Thiên nên nếu đến khi Khương Minh truy cứu trách nhiệm thì chắc chắn bọn họ cũng bị liên lụy.

Mấy người bọn họ dù gia thế khá giả nhưng là người tỉnh khác, đến cả tư cách gia nhập vào Khương Minh cũng không có, huống hồ là bật lại Khương Minh.

Tề Văn Long, Vương Triều Hải cũng vô cùng kinh hãi và thầm lắc đầu.

Diệp Thiên đúng là rất lợi hại khiến bọn họ khâm phục nhưng Diệp Thiên ngông cuồng như vậy với Khương Minh thì thật sự là hành động không được thông minh lắm.

Nếu Khương Minh tới thật thì chuyện ngày hôm nay e rằng có dùng tiền cũng không thể giải quyết được.

Những người xung quanh đều xì xào, có người khâm phục dũng khí của Diệp Thiên, cũng có người cảm thấy Diệp Thiên là đồ ngốc. Thế nhưng không có ai rời khỏi vị trí ngồi cả, bọn họ đều muốn xem xem Diệp Thiên sẽ nhận được kết cục gì.

“Được, người anh em, giỏi lắm!”

Người đàn ông mặc vest giơ ngón tay cái lên với Diệp Thiên. Người này không hề có ý chế giễu mà hoàn toàn khâm phục sự quyết đoán của Diệp Thiên.

Thủ Đô rộng lớn, thanh niên dám cuồng ngạo như vậy với Khương Minh không quá ba người. Trong ba người này có ai mà không có khí thế ngút trời, lai lịch kinh thiên ở Thủ Đô chứ?

Còn Diệp Thiên, ăn mặc giản đơn lại dám đối đầu với cả Khương Minh. Đây đúng là người mà lâu lắm rồi người đàn ông này mới gặp.

“Đi, lấy một chai Lafite tới đây, tiếp đã người anh em này!”

Người đàn ông lên tiếng, ra lệnh cho tay chân cầm một chai rượu tới vì Diệp Thiên đồng thời gọi điện thoại.

“Cậu Từ!”

Người đàn ông nói vào đầu đây bên kia vài câu, đại khái là nói chuyện xảy ra trong quán bar rồi tắt máy.

Trong một quán bar khác không xa Hồng Đậu Tân Thiên Địa, vài người thanh niên đang ngồi ở khu vực Vip cạnh sàn nhảy. Xung quanh đều là người đẹp. Trong bán kính năm mét của bọn họ, tất cả các bàn đều trống không, không ai dám lại gần. Tất cả đều tránh xa vì sợ đụng độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK