Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 866

Vô số con cháu nhà họ Diệp bao gồm cả Diệp Vân Long, Thi Tú Vân đều hết sức kinh hãi.

Diệp Sơn chinh chiến nửa đười, dùng nắm đấm chứng đạo, đánh đâu thắng đó, uy danh vang vọng ba tỉnh biên thùy, khiến cho các nước xung quanh không dám xâm phạm.

Cho dù bây giờ đã lui về sau, quay đầu treo hờ danh hiệu chủ tịch doanh nghiệp Diệp Thị, dường như chuyển mình biến thành một người bị thương, nhưng sức ảnh hưởng của ông ta ở Hoa Hạ vẫn có một không hai. Trên khắp Hoa Hạ, người có thể áp chế ông ta cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Những người này đều là nhân vật lãnh đạo đất nước, có thể thấy địa vị của Diệp Sơn cao như thế nào.

Ở nhà họ Diệp, Diệp Sơn là nhất, là trụ cột chống trời được tôn sùng. Cho dù hai mươi năm về sau Diệp Vân Long có công lớn nhất đưa nhà họ Diệp lên cao, nhưng rường cột của nhà họ Diệp vẫn là Diệp Sơn. Có Diệp Sơn ở đây, nhà họ Diệp sẽ không đổ.

Với thân phận địa vị của Diệp Sơn, đương nhiên tính tình vô cùng kiêu ngạo, hậu bối bình thường được ông ta khen một câu đã là cực kì hiếm có. Chín mươi phần trăm cậu ấm Hoa Hạ còn không đủ tư cách để ông ta bình xét.

Nhưng một anh hào kiêu ngạo như vậy lại cúi đầu xin lỗi Diệp Thiên, nếu chuyện này đồn ra ngoài e rằng không chỉ có thủ đô, mà cả Hoa Hạ đều sẽ chấn động.

Diệp Vân Tố sáng mắt lên, trên khắp Hoa Hạ, người có thể khiến Diệp Sơn cúi đầu xin lỗi e rằng cũng chỉ có một mình Diệp Thiên mà thôi.

Diệp Thiên nheo mắt lại, chốc lát sau, cậu thản nhiên xua tay.

“Ông cụ Diệp, ông không cần phải xin lỗi tôi, có những chuyện có thể thấu hiểu, nhưng không thể tha thứ!”.

Cậu nói xong, bước ra một bước, rời khỏi đại sảnh nhà họ Diệp.

Diệp Sơn chậm rãi ngẩng đầu lên, sự áy náy trong mắt vẫn còn đó, cao giọng nói với bóng lưng của Diệp Thiên: “Thiên Nhi, cháu có thể không nhận bố cháu, có thể không nhận ông, có thể không nhận tất cả mọi người trong nhà họ Diệp. Nhưng cháu hãy nhớ, nhà họ Diệp mãi mãi là nhà của cháu, mọi thứ ở nhà họ Diệp đều rộng mở vì cháu!”.

Giọng nói của ông ta vang vọng khắp đại sảnh, nhưng Diệp Thiên không hề dừng bước, đi thẳng ra khỏi cổng nhà họ Diệp.

Ra đến ngoài phố, Diệp Thiên siết chặt nắm đấm. Ở phía trước, một đám mây màu cuộn thành hình rồng, trườn bò uốn lượn.

Chấp niệm chín năm của cậu đã hoàn toàn tan biến vào giờ phút này!

Chuowng 400: Thời đại của anh lạc hậu rồi

Diệp Thiên rời đi, đại sảnh nhà họ Diệp rơi vào im lặng, thậm chí là có không ít người còn không dám cả thở mạnh.

Đây vốn là buổi tiệc nhỏ của nhà họ Diệp, là ngày vui mà vì sự có mặt của Diệp Thiên đã khiến bầu không khí đó bị sụp đổ.

Thi Tú Vân lau nước mắt, nhìn thẳng Diệp Vân Long với vẻ bi phẫn.

“Diệp Vân Long, đây chính là kết quả mà ông mong muốn. Đây là tất cả những gì mà ông đạt được đấy!”.

“Kết cục như vậy, ông đã hài lòng chưa?”.

Bà ấy xua tay, mặc kệ sự can ngăn của Diệp Tinh và cũng rời khỏi đại đường nhà họ Diệp.

“Diệp Vân Long, ông nhớ kỹ, cục diện ngày hôm nay toàn bộ đều là do ông tạo ra!”.

“Nếu Thiên Nhi không về nhà họ Diệp ngày nào thì tôi cũng sẽ không về ngày đó”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK