Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 802

Mặc dù chỉ mới gặp mặt Phó Viễn Thanh một lần, nhưng cậu đã ghi nhớ hơi thở của ông ấy. Vừa vào Đại học Thủ Đô, cậu đã cảm giác được nơi Phó Viễn Thanh đang ở, đây cũng là nguyên nhân cậu không cần Liễu Linh Lung dẫn đường.

Phó Viễn Thanh là chủ nhiệm phòng tuyển sinh của Đại học Thủ Đô, lúc này đang ở phòng giáo vụ tầng ba sửa sang tài liệu của tân sinh viên.

Đúng lúc đó, sau lưng ông ấy vang lên tiếng gõ cửa.

“Thầy Phó!”.

Phó Viễn Thanh vô thức cảm thấy giọng nói này hơi quen tai, nhưng lại không nhớ ra đã nghe qua ở đâu.

Ông ấy dừng việc trên tay, quay đầu nhìn lại, lập tức sững người.

“Diệp Thiên, là em sao?”.

Ông ấy vội vàng đứng dậy đón tiếp, hết sức vui vẻ.

“Hoan nghênh hoan nghênh, mau vào đi!”.

Ông ấy gần như nhận ra Diệp Thiên ngay. Tuy từ lần trước gặp Diệp Thiên đến nay đã qua gần mười tháng, nhưng ấn tượng cậu mang lại cho ông ấy sâu sắc đến mức không thể phai mờ.

Diệp Thiên là sinh viên đầu tiên làm hết đề thi tuyển sinh đặc biệt, đạt thành tích tối đa trong lịch sử miễn thi tuyển thẳng của Đại học Thủ Đô. Lúc ông ấy mang bài thi của Diệp Thiên về, ngay cả hiệu trưởng của trường cũng kinh ngạc.

Hiệu trưởng và những học giả lâu năm nghiên cứu bài thi của Diệp Thiên xong đã để lại lời bình.

“Đại học Thủ Đô xem sinh viên này như sinh viên trọng điểm!”.

Ngoài ra, hiệu trưởng còn dặn ông ấy đến Lư Thành một lần nữa tìm Diệp Thiên, lấy phương thức liên lạc của cậu. Nhưng lúc ông ấy quay lại Lư Thành thì Diệp Thiên đã rời đi, không biết là đi đâu, khiến ông ấy tiếc nuối một thời gian dài.

Tân sinh viên đến báo danh đông đúc, nhưng vẫn không thấy tung tích Diệp Thiên. Ông ấy cứ nghĩ Diệp Thiên sẽ không xuất hiện nữa, Đại học Thủ Đô cũng mất đi một sinh viên ưu tú trước nay chưa từng có, nào ngờ Diệp Thiên lại chủ động tìm tới.

“Hóa ra thầy Phó vẫn nhớ em!”.

Diệp Thiên mỉm cười, bắt tay với Phó Viễn Thanh, ngồi xuống đối diện ông ấy.

Phó Viễn Thanh lấy tài liệu ra, pha một tách trà cho Diệp Thiên, sau đó cười nói: “Hôm đó em làm xong đề thi, hai ngày sau thầy trở lại Lư Thành tìm em, nhưng mãi không có tin tức, hỏi các bạn học lớp em cũng không có cách liên lạc, thầy còn tưởng em không đến Đại học Thủ Đô nữa chứ!”.

Diệp Thiên mỉm cười.

“Để thầy Phó phải lo lắng rồi, em chỉ đi xa du lịch một chuyến, không phải bây giờ em đến báo danh rồi sao?”.

“Hóa ra là vậy!”.

Phó Viễn Thanh gật đầu: “Dù thế nào, bây giờ em đã đến Đại học Thủ Đô, thầy cũng không còn lo lắng nữa”.

“Thầy cũng có cái nói lại với hiệu trưởng rồi”.

“Hiệu trưởng sao ạ?”, Diệp Thiên nghe vậy hơi ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK