Chương 142
Bọn họ rất muốn được nghe từ miệng của Sở Thần Quang, “Diệp tiên sinh” này rốt cuộc có bản lĩnh ghê gớm đến đâu, mà có thể khiến cả Xuyên Bắc biết tới.
Sở Thần Quang im lặng một hồi, điều tiết lại cảm xúc rồi mới trả lời: “Nói thật, chuyện của Diệp tiên sinh này anh cũng không biết nhiều lắm, anh chỉ biết là anh ấy rất lợi hại, cực kỳ lợi hại!”.
Tiếu Văn Nguyệt hơi nghiêng đầu: “Lợi hại đến mức độ nào? So với Ngô Quảng Phú của Lư Thành chúng ta và Từ Uyên Đình của thành phố Phán thì thế nào?”.
Trong lòng Tiếu Văn Nguyệt, nổi tiếng như Ngô Quảng Phú và Từ Uyên Đình đã là máu mặt đẳng cấp nhất Xuyên Bắc rồi, trước mặt bọn họ, những người quyền cao chức trọng, giàu sang phú quý đều phải khom lưng cúi đầu, dù là quan chức cấp cao của thành phố cùng lắm cũng chỉ có thể ngồi ngang hàng với bọn họ, trong mắt cô ta, Diệp tiên sinh này chắc cũng là một nhân vật có cùng đẳng cấp với họ, hoặc là nhỉnh hơn một chút.
Lí Tinh Tinh và Cố Giai Lệ mắt sáng như sao, bọn họ cũng rất muốn biết, Diệp tiên sinh mới nổi này rốt cuộc là nhân vật có cấp bậc gì.
“Ngô Quảng Phú, Từ Uyên Đình?”.
Sở Thần Quang nghe vậy, lắc đầu cười khổ.
“Anh Ngô và sếp Từ đích thực là những nhân vật đứng đầu Xuyên Bắc, mỗi người trấn áp một thành phố, nắm giữ kinh tế một phương, nhưng so với Diệp tiên sinh, bọn họ vốn không thuộc cùng một đẳng cấp!”.
“Anh Ngô và sếp Từ đều làm việc cho Diệp tiên sinh!”.
Nghe câu trả lời của Sở Thần Quang, ba người Tiếu Văn Nguyệt kinh ngạc.
“Cái gì?”.
Biểu cảm không thể tin nổi hiện lên trên khuôn mặt của ba cô gái, bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, có thể thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt của đối phương.
Ngô Quảng Phú và Từ Uyên Đình là nhân vật gì chứ? Có thể ngồi vững trên vị trí đứng đầu một thành phố, cho dù là các quan chức của thành phố cũng phải khách sáo, ngang hàng với bọn họ, một câu nói của bọn họ cũng có thể khiến cả thành phố nổi giông tố, thay đổi kết cấu kinh tế. Trong mắt bọn họ, nhân vật như thế đã là anh hùng trong anh hùng rồi, nhưng Sở Thần Quang lại nói, những người này làm việc cho Diệp tiên sinh? Vậy há chẳng phải là cấp dưới của Diệp tiên sinh sao?
Nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của ba cô gái, Sở Thần Quang tiếp tục nói: “Không chỉ như vậy, đám người Trương Quốc Bưu của thành phố Tam Thủy, Vạn Quy của Cẩm Thành đều là cấp dưới làm việc cho Diệp tiên sinh hết”.
“Những nhân vật lớn của Cửu Thành Xuyên Bắc chúng ta đều đã lần lượt bày tỏ thái độ quy thuận Diệp tiên sinh, bằng lòng hợp tác với Diệp tiên sinh vô điều kiện, vô cùng kính trọng, bảo sao làm vậy!”.
“Có thể nói, hiện tại Diệp tiên sinh là người đứng đầu của cả Xuyên Bắc, còn mạnh hơn cả Lâm Thiên Nam ở Xuyên Nam!”.
Ba cô gái sững sờ, Lâm Thiên Nam, biệt danh Vua Xuyên Nam, cầm đầu khu vực Xuyên Nam đã gần mười năm, chỗ đứng vững chắc, nội tình sâu xa không thể nắm bắt, nghe đồn còn có ô dù rất lớn.
Mà Diệp tiên sinh lại là một nhân vật có thể đem ra so sánh với Lâm Thiên Nam, còn mạnh hơn vài phần, đúng là khiến bọn họ mở rộng tầm mắt.
Từ bao giờ mà Xuyên Bắc bỗng xuất hiện một nhân vật đẳng cấp kinh khủng như vậy?
Trước đây, bọn họ đã đánh giá rất cao sức mạnh của Diệp tiên sinh ở Xuyên Bắc, nhưng lúc này họ mới phát hiện, sức tưởng tượng của họ vẫn còn kém xa, vẫn còn đánh quá quá thấp.
“Diệp tiên sinh rốt cuộc có lai lịch gì? Xưa nay chưa từng nghe Xuyên Bắc chúng ta có một nhân vật tên như vậy!”.