Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 251

Điều này khiến cô ta cảm thấy đau lòng, cũng cảm thấy vô cùng thất vọng. Cuối cùng Diệp Thiên lại đi con đường mà cô ta không chấp nhận được.

Những ông trùm của một thành phố như Ngô Quảng Phú, Từ Uyên Đình đương nhiên khiến cô ta kính nể, tôn sùng, ngưỡng vọng, nhưng tay sai đầu đường xó chợ thì lại khác. Đó hoàn toàn là hai tầng lớp khác nhau, không thể so sánh. Cô ta không ngờ Diệp Thiên kiêu ngạo như vậy mà lại trở thành tay sai cho người khác.

“Tiếu Văn Nguyệt ơi là Tiếu Văn Nguyệt, sao mày lại thích anh ta? Chỉ vì anh ta cứu mày hai lần sao?”.

Cô ta tự giễu lắc đầu, nước mắt lăn xuống gò má. Cô ta lấy tờ giấy da bò từ trong ngăn kéo ra, đây là thứ Diệp Thiên đã để lại vào lần đầu tiên đến nhà cô ta.

Sau ngày hôm đó, cô ta đã làm sạch tờ giấy, cất giữ nó trong ngăn kéo đến bây giờ. Nhưng lúc này cô ta không muốn giữ lại thứ gì của Diệp Thiên nữa.

“Diệp Thiên, sau ngày hôm nay, tôi và anh sẽ thật sự trở thành người dưng”.

Cô ta nhỏ giọng nỉ non, quẹt diêm đốt. Tờ giấy nhanh chóng cháy rụi, hóa thành tro trong phòng cô ta.

Cô ta thổi bay tro tàn ra ngoài cửa sổ, tro tàn theo gió bay đi, dường như đại diện cho tình cảm của cô ta đối với Diệp Thiên cũng tan biến theo đó.

Cô ta đâu ngờ trong tương lai không xa, cô ta sẽ hối hận cả đời vì quyết định tối hôm nay.

Sáng sớm thứ Hai, Diệp Thiên quay trở lại trường học sau một tháng hơn.

Cậu đã nghe được từ chỗ Công ty giải trí Thiên Phú rằng Cố Giai Lệ bắt đầu ghi âm album mới, sau này cũng có Công ty giải trí Thiên Phú bảo vệ cho cô, cậu không cần lo lắng quá nhiều về chuyện của Cố Giai Lệ nữa.

Lý do cậu trở về trường chỉ bởi vì một lời hứa, rằng sẽ thi vào đại học Thủ đô.

“Oa, Diệp Thiên, trời ơi, cuối cùng cậu cũng xuất hiện rồi”.

Khi Diệp Thiên xuất hiện ở lớp học, các bạn học đều nhao nhao cả lên. Bành Lượng “nhớ nhung” Diệp Thiên đã lâu thì lao vọt tới, đầy kích động.

Lần trước Diệp Thiên đàn bài “Ước mơ thuở ngây thơ” trong buổi tiệc tối làm mọi người kinh ngạc, chinh phục toàn bộ giáo viên và học sinh trong trường, sau đó biến mất hơn một tháng. Trong một tháng này, danh tiếng của cậu không hề giảm bớt, mà ngược lại còn càng ngày càng tăng cao. Nhiều học sinh mới chuyển trường đến đều rất muốn làm quen với đàn anh đã có màn biểu diễn tuyệt vời này.

“Chuyện này là sao?”.

Diệp Thiên tò mò nhìn những bức thư được nhét đầy trong hộc tủ của mình. Số thư này đủ mọi màu sắc, còn xịt nước hoa, ở ngoài dán lại bằng tem hình trái tim, khiến cậu khó hiểu vô cùng.

“Còn chuyện gì được chứ!”.

Bành Lượng ngưỡng mộ nói: “Tối hôm đó cậu đã nổi tiếng khắp trường, bây giờ được công nhận là nam sinh xuất sắc nhất trường Tam Trung chúng ta. Đây đều là thư tình của các bạn nữ yêu thích cậu gửi cho cậu đấy!”.

Diệp Thiên nghe vậy thì bật cười, bất lực lắc đầu, không hề hứng thú với chuyện này.

“Vứt đi giúp tôi, nếu cậu thích thì cũng có thể xé ra đọc”.

Cậu đặt hết số thư tình đó lên bàn Bành Lượng, dựa vào ghế. Hơn một tháng cậu không ngồi ở đây, bây giờ quay trở lại cũng có chút cảm động.

“Đúng rồi Diệp Thiên!”, Bành Lượng lại hỏi: “Hoa khôi Cố Giai Lệ của chúng ta đi làm ngôi sao rồi, cậu biết chuyện này không?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK