Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 210

“Nhưng suy cho cùng anh cũng đã làm bị thương đệ tử của Âm Khôi Tông chúng tôi, nếu qua tối nay anh vẫn chưa rời khỏi thung lũng hoa, tôi nhất định sẽ tìm anh tính sổ!”.

“Tối nay là cơ hội cuối cùng của anh!”.

Cô ta nói câu này đồng nghĩa sẽ đánh chết Diệp Thiên ngay, không cho cơ hội để thương lượng.

“Rời khỏi thung lũng hoa sao?”.

Diệp Thiên cười nhạt, đầy vẻ khinh thường.

“Xưa nay Diệp Thiên tôi làm gì đều theo ý muốn bản thân, không có bất cứ ai đủ tư cách dạy tôi làm việc”.

“Tôi sẽ không rời khỏi thung lũng hoa, nếu người của Âm Khôi Tông các cô có gì bất mãn cứ việc đến tìm tôi, tôi sẽ tiếp tới cùng!”.

Tuy giọng nói của cậu bình tĩnh thản nhiên, nhưng nội lực lại mạnh mẽ vô cùng, khiến Cát Khắc Tú Uyển và cô gái trẻ tuổi đều sững sờ.

Tuy nhiên chỉ chốc lát sau, cô gái kia đã hoàn hồn, lạnh lùng cười thành tiếng.

“Nếu anh đã không biết tốt xấu như vậy, hậu quả anh tự gánh chịu!”.

“Nếu ngày mai anh còn ở lại thung lũng hoa, anh sẽ biết bản lĩnh của Âm Khôi Tông!”.

Nói xong, cô ta không quan tâm đến Diệp Thiên nữa, kéo Cát Khắc Tú Uyển rời khỏi khu vườn.

Vẻ mặt Diệp Thiên chẳng hề thay đổi, chậm rãi đi vào nhà.

Âm Khôi Tông gì chứ, ở tỉnh Xuyên này, không có bất cứ môn phái nào mạnh bằng Đường Môn. Ngay cả ông hai Đường Môn mà cậu còn nói giết là giết, chỉ một Âm Khôi Tông cỏn con lý nào cậu lại để vào mắt?

“Chị, nếu ngày mai tên đó vẫn còn ở lại trong thung lũng thì phải làm sao?”.

Trên đường đi, Cát Khắc Tú Uyển nghiêng đầu nhìn cô gái, có chút oán hận hỏi.

Cô gái đó tên là Cát Khắc Bác Nhã, là chị ruột của cô ta, lúc mười tuổi đã được trưởng lão Âm Khôi Tông tìm ra đưa vào môn phái, thiên phú hơn người, bây giờ đã trở thành đệ tử cấp cao của Âm Khôi Tông. Ngoại trừ đại trưởng lão và vài trưởng lão có thực lực đứng hàng đầu, Cát Khắc Bác Nhã được xem là người mạnh nhất trong phái.

Cát Khắc Bác Nhã bước đi chậm rãi, nói một cách sâu xa: “Tiểu Uyển, chị đã nói quy tắc của Âm Khôi Tông cho em nghe lâu rồi, ai làm người của Âm Khôi Tông bị thương đều sẽ bị xem là kẻ địch”.

Ánh mắt cô ta chợt lóe lên, mang theo sát khí.

“Nếu ngày mai anh ta không đi khỏi thung lũng hoa, chị có thể bảo đảm các trưởng lão sẽ đích thân ra tay, đến lúc đó, cho dù anh ta có sợ hãi nhận thua thì cũng không thể cứu vãn”.

Cát Khắc Tú Uyển nghe vậy thầm mừng trong lòng. Cô ta biết rõ sự đáng sợ của các trưởng lão trong Âm Khôi Tông. Trong mắt bọn họ, tính mạng của người bình thường chỉ như cỏ rác, huống hồ là kẻ địch của bọn họ?

Tuy Diệp Thiên có thể đánh bại Cát Khắc Thiết Lực, nhưng theo cô ta thấy, khi so với các trưởng lão của Âm Khôi Tông rõ ràng cậu còn thua kém rất nhiều. Nếu các trưởng lão ra tay, làm sao Diệp Thiên chống lại được?

Cô ta chỉ mong được nhìn thấy gương mặt tuấn tú kiêu ngạo của Diệp Thiên bị người khác giẫm dưới chân!

Hai cô gái vừa mới về trước cửa nhà thì nhìn thấy một thanh niên đang ngồi đó.

Người thanh niên trông khoảng hai mươi tuổi, dáng vẻ hiên ngang, giữa đầu mày toát lên sự kiêu ngạo.

Thấy Cát Khắc Bác Nhã xuất hiện, trong mắt cậu ta lóe lên sự kinh ngạc, nhanh chóng bước tới đón.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK