Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 843

“Để mạng lại đi!”

Diệp Thiên lạnh lùng lên tiếng, không chút tình cảm, khiến đám đông cảm thấy kinh ngạc.

Trên người Diệp Thiên phát ra hơi thở bình thường, không hề có chút sức mạnh nội lực nên rõ ràng cậu là thường dân thôi. Nhưng không biết tại sao khi ánh mắt Diệp Thiên quét qua thì lại khiến bọn họ cảm thấy ớn lạnh.

“Cậu nhóc, muốn chết à, cút qua một bên…”

Đại sư Muay Thái là kẻ nóng tính nhất, ông ta bước lên gầm vào mặt Diệp Thiên.

Đối với loại con sâu cái kiến này thì ông ta chỉ cần tùy ý bóp nát chứ lại có tư cách đứng trước mặt ông ta mà lên giọng sao.

Thế nhưng ông ta còn chưa dứt lời thì đồng tử đã co lại.

Một luồng sức mạnh cực lớn, không hề báo trước từ trên trời giáng xuống, dội thẳng vào chỗ sáu người đang đứng.

“Ầm!”

Một tiếng nổ vang lên, cả vùng Tây Sơn rung chuyển, tiếng núi rừng vang vọng. Chỗ mà sáu người đứng trước đó tạo thành một cái hố sâu khổng lồ tới hơn chục mét, hơn trăm bậc thang bỗng chốc biến mất.

Giữa cái hố, năm bóng hình kia đã chết, không còn chút sinh khí. Đến cả xác thịt cũng bị đè nát. Trong sáu người, duy chỉ có Thái Bang Độc Vu phản ứng nhanh nhất và bay lên được, thoát được kiếp nạn, thế nhưng ông ta cũng bị thương và nôn ra máu.

Ông ta đáp xuống đất, nhìn Diệp Thiên với vẻ kinh hoàng giống như nhìn thấy quái vật.

“Cậu là ai? Rốt cuộc cậu là người thế nào?”

Ông ta dường như gầm lên, giọng nói chứa đựng sự run rẩy khủng khiếp.

Sáu người bọn họ đã từng là cao thủ võ thuật chèn ép cả giới võ thuật Hoa Hạ, dường như chưa hề có địch thủ, tung hoành khắp thủ đô, và cũng chỉ có Diệp Vân Long, và cái người của nhà họ Hoa cùng với cái người trong trường đại học Thủ Đô mới có thể đánh thắng được sáu người bọn họ.

Vậy mà người thanh niên này, không biết đã làm gì lại chỉ cần dùng một chiêu đã có thể giết chết cả năm người kia. Nếu không phải vì ông ta phản ứng nhanh một bước thì lúc này có lẽ cũng có kết cục như năm kẻ kia rồi. Ông ta thật khó dám tưởng tượng, đây là sức mạnh gì vậy?

E rằng dù có là Diệp Vân Long thì cũng chưa chắc đã mạnh như vậy?

Biểu cảm của ông ta biến đổi, nhìn tuổi của Diệp Thiên thì cuối cùng ông ta mới phản ứng lại.

“Cậu…Cậu là Diệp Lăng Thiên sao?”

Ông ta vô cùng kinh hãi, dường như phải nín thở.

Còn trẻ như vậy mà một chiêu đã có thể tiêu diệt được năm người chí tôn võ thuật của Hoa Hạ. Ngoài kẻ làm mưa làm gió đó ra, kẻ chưa từng nếm trải thất bại bao giờ thì lẽ nào còn có người thứ hai sao?

“Đi cùng bọn họ đi!”

Diệp Thiên không trả lời chỉ chỉ vào Thái Bang Độc Vu, năm ngón tay khẽ xoay.

Xung quanh như có một luồng sức mạnh dâng lên, chèn ép ông ta khiến cho ông ta cảm thấy vô cùng sợ hãi bèn vội vàng hét: “Dừng tay, dừng tay!”

“Diệp Lăng Thiên, chúng tôi với cậu không thù không hằn, tại sao lại ra tay với chúng tôi!”

Diệp Thiên mặc kệ, bàn tay vẫn tiếp tục xoay tròn.

“Không thù không hằn sao? Các người định lên núi hãm hại mẹ của tôi mà còn nói là không thù không hằn à?”

“Mẹ của cậu?”, Thái Bang Độc Vu đã cảm thấy không khí như đặc quánh, không thể hít thở và biểu cảm thì vô cùng hoảng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK