Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 345

Mũi chân của ông ta chạm lên trên dây xích, cơ thể nhẹ bẫng, chỉ vài cú nhảy đã vượt qua hơn mười trượng, nhảy qua bốn cột đá liền, đến trước mặt Tiêu Ngọc Hoàng.

“Tiêu Ngọc Hoàng, tôi rất muốn biết, lúc này rốt cuộc ông đang ở cảnh giới nào, lẽ nào ông đã bước ra, đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết đó rồi sao?”.

Đậu Vạn Quy biểu cảm lạnh đi, tuy Tiêu Ngọc Hoàng đang ngồi khoanh chân, nhưng ông ta lại có thể cảm nhận được như có một sức mạnh cuồng bạo như mãnh thú đang kìm nén trong cơ thể của Tiêu Ngọc Hoàng, một khi bộc phát, sẽ kinh thiên động địa, đủ để hủy hoại tất cả.

“Cảnh giới đó thì tôi vẫn chưa đạt đến!”.

Tiêu Ngọc Hoàng khẽ lắc đầu, và giơ một ngón tay ra.

“Nếu nói cần phải đi mười bước mới đạt đến cảnh giới đó, thì bây giờ tôi chỉ còn thiếu nửa bước!”.

Tiêu Ngọc Hoàng nói dứt, Đậu Vạn Quy cảm thấy đầy bàng hoàng, bàn tay không ngừng run rẩy.

Kẻ mạnh ở cảnh giới đó thì đến chí tôn võ thuật cũng chỉ được coi như con kiến, dí cái là chết, nhưng trong hàng trăm năm lịch sử của giới võ thuật Hoa Hạ này, chưa từng nghe thấy có ai đạt được, còn Tiêu Ngọc Hoàng lại chỉ kém nửa bước là có thể đạt tới, tu vi như vậy đã không còn là thứ mà chí tôn võ thuật bình thường như bọn họ có thể đo lường được.

Cho dù Tiêu Ngọc Hoàng bây giờ chưa đạt tới cảnh giới đó, nhưng nhìn khắp giới võ thuật Hoa Hạ, còn có mấy người có thể đủ tư cách so sánh với ông ta chứ?

“Hai người họ đang nói gì vậy? Cảnh giới gì thế?”.

Đi cùng với Đậu Vạn Quy đến đây còn có cả mấy nhân vật lớn tuổi nhà họ Đậu, bọn họ đứng bên cạnh bờ vực, cảm thấy không hiểu gì hết, đều không biết “cảnh giới đó” mà Đậu Vạn Quy nói có nghĩa là gì.

“Chí tôn võ thuật đã là nhân vật đỉnh cao trong giới võ thuật rồi, nhưng nghe cuộc nói chuyện của gia chủ và Tiêu Ngọc Hoàng thì hình như trên cảnh giới chí tôn võ thuật vẫn còn có cảnh giới cao hơn sao?”.

Mấy người tuy không dày dặn kinh nghiệm bằng Tiêu Ngọc Hoàng và Đậu Vạn Quy, nhưng dù sao cũng là bậc tiền bối của đa số những người trong giới võ thuật, hiểu biết nhiều, nhưng bọn họ cũng chưa từng nghe thấy phía trên cảnh giới chí tôn võ thuật lại tồn tại cả cảnh giới mạnh hơn.

“Chỉ kém nửa bước!”.

Đậu Vạn Quy khẽ lẩm bẩm.

“Năm xưa giao đấu với ông, tôi đã biết số người có thể là đối thủ của ông đã chưa quá năm người, còn bây giờ, tôi rất khó mà tưởng tượng, ông rốt cuộc đã mạnh đến mức độ ra sao, giữa tôi và ông rốt cuộc tồn tại khoảng cách lớn đến mức nào?”.

Tiêu Ngọc Hoàng lạnh lùng vẫy tay: “Hôm đó ông chỉ giao đấu với đồ đệ của tôi, còn chưa ra tay với tôi mà, nếu muốn biết khoảng cách giữa tôi và ông, vì sao không đích thân đấu thử nhỉ?”.

Đậu Vạn Quy nghe thấy vậy, hai tia sáng lập tức lóe lên từ hai mắt của ông ta, sương mù buổi tối đã bị luồng gió mạnh vô hình thổi đi hơn một nửa.

Mấy vị trưởng lão nhà họ Đậu đứng cách đó hàng trăm trượng, hai mắt không dám chớp, chỉ muốn nhìn rõ hai vị chí tôn võ thuật này giao đấu với nhau rốt cuộc có trạng thái ra sao, chỉ sợ bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào.

Đây cũng là gia chủ của bọn họ, mười mấy năm nay đây là lần thứ hai giao đấu với Tiêu Ngọc Hoàng!

Vũ khí khắp người Đậu Vạn Quy và Tiêu Ngọc Hoàng cuộn lên, cuối cùng hình thành cơn bão nhỏ, cô lập họ với thế giới bên ngoài, Đậu Vạn Quy khoanh hai tay, như thể ôm lấy hư không, luồng nội lực màu xám xuất hiện quanh hai nắm tay, rồi ập về phía đỉnh đầu của Tiêu Ngọc Hoàng.

Cú tấn công này Đậu Vạn Quy không hề nương tay, và là cú tấn công mạnh nhất mà ông ta có thể đánh ra được lúc này, đây cũng chính là tuyệt kỹ của nhà họ Đậu, Thập Tự Chùy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK