Chương 557
Mãi đến khi bay xa hơn mười thước, thanh kiếm nước mới biến lại thành nước rơi xuống trở lại trong hồ.
“Yim, ông không sao chứ?”
Mọi chuyện vừa rồi diễn ra nhanh như chớp, White và những người khác nhanh chóng chạy tới, lo lắng hỏi.
“Rắc rắc!”
Yim không trả lời, chỉ chỉ tay về phía Diệp Thiên, trong cổ họng phát ra một âm thanh giòn giã kỳ lạ.
Năm người còn lại nhìn nhau chằm chằm, sắc mặt của họ lập tức trở nên kinh hãi, họ nhìn thấy một vết máu lờ mờ ở cổ họng Yim, cắt ngang cổ ông ta.
“Phụt!”
Một tia máu từ trên cổ ông ta phun ra, Hỏa Nam một thời ngã gục xuống. Khoảnh khắc ông ta chuẩn bị chết, ông ta hoàn toàn không thể ngờ thanh kiếm nước mà Diệp Thiên tùy tiện tạo nên lại nhanh và sắc bén đến như vậy.
“Xong người thứ hai!”
Vẻ mặt Diệp Thiên thản nhiên, cái vẻ lạnh lùng nắm giữ quyền sinh sát trong tay của cậu khiến những người có mặt ở đó không ai là không khiếp sợ.
Ngay cả đám người White đi nhiều hiểu rộng cũng chưa từng gặp một sát tinh tuyệt thế lạnh lùng như Diệp Thiên.
“Xoẹt!”
White đang định mở miệng ra lệnh thì một âm thanh xuyên thủng không khí vang lên, như thể có một luồng điện xuyên qua khoảng không.
White đang đứng cùng với bốn người còn lại, nhưng dáng vẻ của Diệp Thiên giống như hổ xông vào giữa bầy cừu, như chim đại bàng bay chồm về phía họ.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc biến sắc, lần lượt giơ tay lên, từng luồng nội lực đánh ra, ngưng tụ thành ngũ sắc đánh về phía Diệp Thiên.
Diệp Thiên mặt không đổi sắc, một tay vừa nắm vừa kéo, năm luồng nội lực giống như bị nhào bột, bị cậu thu về phía ngực mình.
“Lãm Thiên Kích!”
Cậu khẽ lẩm bẩm, hai tay xoay tròn, năm luồng nội lực bị đồng hóa tạo thành hình bầu dục, sau đó hai tay cậu lần lượt bổ xuống, như búa nện xuống đất.
“Bùm!”
Một luồng nội lực mạnh mẽ cắt ngang, dài tới chục thước, Diệp Thiên ôm nó đập xuống, giống như Bất Châu Sơn gây chấn động thế giới. Toàn bộ mặt hồ lập tức bị đè xuống hàng chục thước, tạo thành một vết lõm cực lớn, thậm chí bùn dưới đáy hồ đều lộ ra trông thấy rõ.
Trong số năm người, Chiến thần giấu mặt, Bạo Phong Nữ, White và Evelyn trốn thoát nhanh nhất, gần như trốn tránh trong nháy mắt, thoát khỏi phạm vi của luồng nội lực khổng lồ này.
Sát nhân Daun chậm nhất nên không có cách nào chạy thoát được liền bị đập xuống đáy hồ, tiếng xương vỡ vang lên, sau đó vô số nội lực điên cuồng tràn vào trong cơ thể ông ta, cuối cùng nổ tung thành một đám máu me.
Toàn bộ mặt hồ cũng bị chưởng này của Diệp Thiên làm cho nổi sóng chao đảo, vô số đợt sóng hung hãn chồm lên giống như động đất. Ngay cả Trung tâm Thủy Thượng cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ.
Tất cả mọi người có mặt đều sững sờ, ai nấy mắt chữ A miệng chữ O, trong lòng hoảng loạn chao đảo.