Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 775

Ông ta đường đường là Đại tướng, trên khắp Hoa Hạ cũng là một trong số ít đại thống lĩnh. Dù đối mặt với cao thủ võ thuật siêu việt như Đường Mục Sơn, ông ta cũng có trọng lượng tương đương.

Ông ta lo lắng Diệp Thiên sẽ thua dưới tay Đường Mục Sơn, cho nên định ra mặt giảng hòa.

Những thành viên Nam Long Nhận chính thức ở đằng sau cũng thay đổi vẻ mặt, không biết nên làm sao.

Đương nhiên bọn họ biết rõ độ mạnh của Diệp Thiên, vô cùng khâm phục cậu, cũng luôn cho rằng Diệp Thiên là người mạnh nhất trên thế giới.

Nhưng lúc này, Đường Mục Sơn mang theo thiên uy mà thới, chân đạp hư không, uy thế ngút trời. Cảnh tượng này quả thật quá chấn động, giống như tiên nhân bước xuống cõi trần.

Tuy Diệp Thiên mạnh nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một người phàm tục, sao có thể thắng được tiên nhân đứng trên hư không được?

“Đại tướng Lương, chuyện này các ông không cần phải can thiệp vào”.

“Tôi là một võ giả, đối với tôi, dùng nắm đấm nói chuyện là nhanh nhất!”.

Cậu nói xong thì đạp chân xuống mặt đất, trên mặt đất nứt ra thành một cái hố sâu. Bản thân cậu thì đã bay vọt lên trời, lao về phía xa, không thua kém gì Đường Mục Sơn, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn mấy lần.

“Trời ạ, giáo quan Diệp cũng có thể làm được như vậy à?”.

Thành viên của Nam Long Nhận kêu lên kinh ngạc, vô cùng hoảng sợ.

Lương Long Đình và những vị tướng lĩnh khác nhìn nhau, lập tức vung tay lên.

“Nghe lệnh tôi, hôm nay tất cả thành viên Nam Long Nhận tạm dừng huấn luyện, cả đội đến sông Lan Thương, lược trận trợ uy cho giáo quan Diệp!”.

Tất cả đội viên đều dõng dạc đáp lại.

“Vâng!”.

Trong nháy mắt, căn cứ huấn luyện chiến đấu đặc biệt gió nổi mây vần, xe quân đội lao vọt ra, tiến thẳng đến sông Lan Thương.

Trên sông Lan Thương, một đoạn nước sông phẳng lặng, hai bên bờ có nhiều quán trà ngắm cảnh. Đa số khách khứa, người do giới võ thuật phái đến tỉnh Vân đều thích đến đây uống trà ngắm cảnh, thưởng thức vẻ đẹp của Lan Thương.

Trước một đài ngắm cảnh có hai người ngồi uống rượu với nhau, khí chất hơn người. Một trong số đó mặc áo dài thời xưa màu xanh lam, gương mặt nho nhã, chính là Dược Không Nhàn, điện chủ Dược Vương Điện.

Người đàn ông ngồi đối diện ông ta mặt mũi thô to, trông hung ác tàn nhẫn, chính là Lữ Phong gia chủ nhà họ Lữ, một trong bảy gia tộc ở Vân Kiềm.

Dược Vương Điện vốn ở gần tỉnh Vân, Lữ Phong thì gần đây có được một linh dược hiếm nên đến gặp Dược Không Nhàn, hi vọng ông ta có thể luyện chế nó thành đan dược, trợ giúp nâng cao tu vi.

Cả đài ngắm cảnh chỉ có hai người ngồi đối diện nhau, không ai dám đến gần nửa bước. Dược Du đứng bên lan can đài ngắm cảnh, nhìn nước sông xanh biếc chảy cuồn cuộn, ánh mắt sâu xa.

“Anh Dược, từ lần trước tạm biệt ở núi Phi Vũ đã chín tháng trôi qua, bây giờ tu vi của anh càng không nắm bắt được, lẽ nào anh đã bước vào đỉnh cao chí tôn võ thuật?”.

Lữ Phong nhìn Dược Không Nhàn, có chút ngưỡng mộ.

Cùng là chí tôn võ thuật, nhưng cuối cùng Dược Không Nhàn đã dẫn trước ông ta.

“Anh Lữ quá lời rồi, tôi còn cách đỉnh cao chí tôn võ thuật một lằn ranh mỏng”.

Dược Không Nhàn khẽ cười đáp lại, hai người giống như bạn cũ lâu năm, vô cùng hòa hợp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK