Chương 828
Lí Phong và Vương Triều Hải ngây ra tại chõ, sắc mặt trăng bệch.
Dù sao xuất thân của bọn họ cũng không bằng Tề Văn Long, tin tức không nhanh nhạy băng, cái gọi là Khương Minh bọn họ cũng chỉ nghe nói, không biết khái niệm cụ thể.
Bây giờ nghe Tề Văn Long giới thiệu, bọn họ mới biết Khương Minh đáng sợ đến thế nào.
Thế lực lớn nhất giới thượng lưu ở thủ đô, chỉ danh hiệu này cũng đã dọa sợ vô số người.
Huống hồ, trong Khương Minh còn có tám mươi phần trăm cậu ấm cô chiêu của giới thượng lưu thủ đô gia nhập, những người này và gia tộc đăng sau bọn họ cộng lại, sức mạnh đủ để chèn ép những tỉnh xung quanh, ai dám cạnh tranh?
Cho dù là Tổng đốc một tỉnh, quan lớn biên giới đối mặt với Khương Minh, e rằng cũng phải nhượng bộ, đừng nói tới những sinh viên đại học khỡng có bối cảnh gì lớn như bọn họ.
Thấy Diệp Thiên vẫn không có phản ứng gì, Tề Văn Long nói tiếp: “Diệp Thiên, cậu đánh đấm giỏi, vừa rồi dạy dỗ bọn họ một trận đã đành, dù sao chúng ta cũng chiếm lý, Khương Minh thế lớn cũng không thể làm gì chúng ta”.
“Nhưng cậu ra tay hơi ác, đánh gãy luôn chân tay của Từ Tử Văn. Nếu anh trai cậu ta thật sự là | phó hội trưởng của Khương Minh, một khi biết được là chúng ta làm, vậy thì thủ đô rộng lớn này e rằng không ai có thể bảo vệ chúng ta được nữa”.
Sắc mặt Tề Văn Long tối sầm, dù cậu ta ở Trung Hải cũng đã nhiều lần nghe đồn về sự lớn mạnh của Khương Minh. Bố cậu ta là người giàu có đứng top 10 Trung Hải, mỗi lần nhắc tới Khương Minh cũng lắc đầu thở dài, khen ngợi Khương Long Hoa, người sáng lập ra Khương Minh không ngớt lời.
Ở thủ đô mà đảo tội với Khương Minh cũng đồng nghĩa với chữ chết. .
Mặt Lí Phong và Vương Triều Hải không còn chút sắc máu. Mặc dù xuất thân của bọn họ không tầm thường, nhưng cũng chỉ là gia đình giàu có hạng trung, so với những nhà quyền quý hiển hách này đương nhiên còn kém xa, bọn họ làm sao đối đầu với những người đó?
.Huống hồ bây giờ, người bọn họ đắc tội là Khương Minh đại diện cho một nửa thủ đô.
Trên thủ đô rộng lớn này, hầu như con cháu ai cũng có bóng dáng của Khương Minh, bảy tám mươi phần trăm gia tộc lớn có thể lọt top ở thủ đô đều có người của Khương Minh. Sức mạnh những người này hợp lại, muốn ép chết những sinh viên đại học không có bối cảnh thân phận như bọn họ thì vô cùng đơn giản.
“Haizz, đều tại tôi!”.
Tề Văn Long bất đắc dĩ cúi đầu, âm thầm hối hận vì chuyện xảy ra ngày hôm nay Nếu lúc đó Lâm Ngữ Băng xông vào phòng, cậu ta không nhất thời hăng hái ra mặt thì mọi chuyện cũng không đến nông nỗi này. Bọn họ sẽ không gây thù kết oán với.Từ Tử Văn, cũng sẽ không động chạm tới Khương Minh.
Nhìn ba người thở dài, Diệp Thiên lại mỉm cười, võ vai ba người họ.
“Sao các cậu lại sầu não như vậy, tôi thấy chuyện cũng không nghiệm trọng đến vậy mà?”.
“Vừa rồi chúng ta đi dứt khoát, cũng không để lại dấu vết gì, người của Khương Minh có muốn tìm cũng chưa chắc tìm được chúng ta, các cậu không cần phải bi quan như vậy”.
Nghe thế, Tê Văn Long lập tức phản ứng lại, võ trán.
“Đúng nhỉ!”.
Cậu ta vội vàng xuống xe, nhìn chiếc Mercedes của mình, ngoài một vài vết trây xước ra, những chỗ khác đều không hư hại gì.
Cậu ta lại lên xe, hạ thấp giọng nói: “Sáng sớm mai, tôi sẽ đổi biển số tạm thời này, sau đó sơn lại xe, sửa sang lại xe một lượt, dù người của Khương Minh có muốn tìm chúng ta cũng không dễ gì)”.