Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 885

Anh ta còn nhớ rõ ràng ở bãi cỏ Tây Bình ngày hôm đó, Diệp Thiên đơn thương độc mã đến, nói là muốn lấy lại thể diện cho người em Diệp Tinh của mình. Một mình cậu đánh cho toàn bộ đám đàn em của anh ta tơi bời. Cuối cùng đánh đập anh ta một trận trước mặt bao nhiêu người, nửa bên mặt của anh ta còn bị Diệp Thiên giẫm nhấn vào trong bùn đất.

Cuối cùng, anh ta quỳ xuống xin lỗi Diệp Thiên, Diệp Thiên mới tha cho anh ta. Kể từ sau đó, hai chữ Diệp Thiên đã khắc sâu trong cuộc đời anh ta.

Cho dù bây giờ anh ta đã nắm quyền quản lý Khương Minh và là một trong những cậu chủ nức tiếng nhất ở thủ đô, ngang hàng với Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh, Âu Dương Đoạn Vân, Tư Đồ Lạc Tuyết, nhưng anh ta vẫn không quên cái độ tuổi mười lăm của mình, cái cảnh tượng mình quỳ gối cầu xin đứa bé mười tuổi tha thứ ấy.

Hai chữ Diệp Thiên chính là cái bóng luôn ám ảnh anh ta, thời gian không hề làm điều đó nhạt phai chút nào, ngược lại càng ngày càng rõ ràng hơn.

“Ồ? Vậy ra anh vẫn còn nhớ tôi à!”

Diệp Thiên mỉm cười, khóe miệng gợi lên một vòng cung bỡn cợt, không khác gì đứa trẻ đã giẫm anh ta trên đất lúc còn ở bãi cỏ Tây Bình năm xưa.

“Nhớ rõ, nhìn rõ mặt của tôi, tôi tên là Diệp Thiên, nếu anh có bất cứ điều gì không phục, muốn báo thù thì cứ việc tới tìm tôi!”

Đứa trẻ mười tuổi năm đó cũng dùng giọng điệu gấp gáp như vậy để chà đạp tất cả sự tự tin và tất cả nhân phẩm của anh ta thành từng mảnh.

Sau đó anh ta đã rơi vào u uất, tinh thần sa sút, cứ rúc ở trong nhà họ Khương không dám ra ngoài. Mãi sau này khi nghe tin Diệp Thiên bị bệnh nặng chết rồi thì anh ta mới xem như được giải thoát, ra ngoài hoạt động. Cuối cùng đã tạo nên Khương Minh nổi danh khắp thủ đô.

Nhưng giờ đây, cơn ác mộng mà bấy lâu nay anh ta coi như quá khứ đang thực sự đứng trước mặt, làm sao anh ta có thể không bàng hoàng, làm sao có thể không sợ hãi?

“Không thể nào!”

Anh ta lắc đầu một cái thật mạnh: “Cậu không thể là Diệp Thiên!”

“Chín năm trước cậu ta đã chết rồi. Cậu không thể nào là cậu ta được, không thể nào!”

Anh ta gần như cuồng loạn hét lên, giống như một kẻ điên.

Vẻ mặt của những người xung quanh đều thay đổi, khuôn mặt của họ đầy vẻ kinh hoàng.

Mặc dù trước đây Diệp Thiên thể hiện là mình rất mạnh, không hề sợ hãi khi đối mặt với Khương Minh, từ đầu đến cuối đều vô cùng bình tĩnh. Nhưng hầu như mọi người đều cho rằng Diệp Thiên chỉ đang phô trương thanh thế, chẳng qua chỉ là mèo đội lốt hổ mà thôi.

Họ thậm chí còn không tin rằng Diệp Thiên có bất kỳ năng lực kinh người nào để mà không sợ chủ nhân của Khương Minh.

Nhưng bây giờ Khương Long Hoa nhìn thấy Diệp Thiên, chỉ sau vài câu nói mà anh ta đã như sụp đổ và cảm thấy vô cùng kinh hãi.

“Rốt cuộc cậu ta là ai? Tại sao Khương Long Hoa lại có vẻ sợ hãi cậu ta như vậy?”

Biểu cảm của Thu Nhược Hi thay đổi liên tục, đôi mắt đẹp của cô ấy gần như dán vào cơ thể Diệp Thiên để nhìn Diệp Thiên cho thông suốt.

Tuy rằng quen biết Khương Long Hoa chưa được năm ngày, nhưng cô ta có năng lực nhận biết người rất giỏi, đương nhiên cô ta biết Khương Long Hoa là một người rất thâm sâu, cảm xúc buồn giận đều không để lộ ra mặt. Hơn nữa quản lý Khương Minh đã lâu nên anh ta đã trau dồi được khí chất của kẻ bề trên, khiến anh ta có thể bình tĩnh và không sợ hãi khi đối mặt với nguy nan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK