Mục lục
Cao Thủ Tu Chân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 869

Nếu như để Diệp Tinh biết được người anh cả mất đi võ mạch đã tung hoành khắp Hoa Hạ, đến cả bố ruột là Diệp Vân Long cũng bị chèn ép thì không biết sẽ là một cú sốc như thế nào đối với cậu ta?

Diệp Thiên vươn vai, nhìn về phía sườn núi nghiêng nắng chiều và đột nhiên lên tiếng.

“Nhóc con!”.

“Em phải nhớ, bất luận đi tới đâu thì anh cũng đều là anh của em!”.

Diệp Tinh gật đầu như hiểu chuyện rồi bỗng nghĩ tới Hoa Lộng Ảnh, ánh mắt cậu ta trở nên kiên định với suy nghĩ điên rồ.

“Anh, mọi thứ em đều có thể nhường cho anh!”.

“Chỉ riêng Lộng Ảnh là em nhất định phải có được cô ấy!”.

Cậu ta nhìn chăm chăm vào bóng lưng của Diệp Thiên, trong lòng dậy lên sự kiêu ngạo.

“Anh cả, anh trở về, em rất vui!”.

“Thế nhưng thời đại của anh đã lạc hậu rồi. Lúc này đệ nhất thủ đô chỉ duy nhất có Diệp Tinh em thôi!”.

Đương nhiên Diệp Thiên không biết những suy nghĩ trong lòng Diệp Tinh. Mà dù có biết thì cũng chỉ cười mặc kệ.

Cái gọi là đệ nhất Thủ Đô cậu đã sớm không coi ra gì. Giờ cậu quan tâm tới toàn bộ Hoa Hạ, và toàn bộ địa cầu!

Hai anh em dùng bữa ở một nhà hàng Âu cao cấp dưới chân núi Tây Sơn, sau đó tìm một khách sạn nhỏ nhậu nhẹ nhàng và tâm sự những chuyện thú vị hồi còn nhỏ.

Diệp Thiên đặt tay lên đĩa, nở nụ cười nhạt.

Bọn họ trước đây là những đứa trẻ nô đùa cùng nhau. Giờ đây mười năm đã trôi qua, một người đã tung hoành khắp Hoa Hạ, một người cũng được gọi là anh hùng nơi Thủ Đô, thật đúng là cuộc đời thay đổi quá nhiều.

“Anh cả, giờ anh không còn luyện võ nhưng có lẽ cũng có hiểu chút về thế cục hiện tại của giới võ thuật Hoa Hạ nhỉ?”

Sau một hồi thưởng rượu, Diệp Tinh đột nhiên hỏi.

“Ừm, biết một chút!”

Diệp Thiên khẽ gật đầu.

Diệp Tinh uống cạn một ly rượu nhưng không hề dùng nội lực ép men rượu xuống và khuôn mặt cậu ta trở nên đỏ ửng.

“Anh cả, có những chuyện mà em không bao giờ có thể thổ lộ được với người khác. Giờ anh trở về rồi, cuối cùng em có thể bộc bạch với anh rồi!”

Cậu ta làm ra vẻ ngây dại, khẽ bật cười.

“Chín năm qua, vì không rõ tung tích của anh nên em đành dồn hết tâm tư vào việc luyện võ!”

“Trong thời gian chín năm, người luyện võ như em cứ thế tiến lên và đạt tới bán bộ chí tôn võ thuật, chỉ còn cách chí tôn võ thuật một bước nữa thôi. Em cũng đã được liệt vào là người đứng đầu trong chín thiên tài hàng đầu của giới võ thuật Hoa Hạ!”

Diệp Tinh hơi say nên nói chuyện cũng không hề kiêng dè gì.

“Anh cả, em không sợ anh nói em cuồng ngạo, bởi vì có sự trợ lực bởi võ mạch của anh giúp tu vi của em tăng vọt. Em tự cho rằng, trong thế hệ thanh niên của giới võ thuật Hoa Hạ em là số một không chút hổ thẹn!”

“Khoảng thời gian tám năm em đều nghĩ như vậy. Giới võ thuật Hoa Hạ, thế hệ thanh niên cũng không có ai mạnh hơn em!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
XH
Xuân Hải29 Tháng chín, 2022 13:14
Được. 😏😏😏
BÌNH LUẬN FACEBOOK