Mặc dù chỉ vỏn vẹn một bên mặt nhưng một bên mặt ấy của KING ở trong video giống y đúc Lâm Thiệu Huy.
Hơn nữa thân hình, dáng đi cũng giống, gần như ai cũng đã tin chắc rằng Lâm Thiệu Huy chính là KING - vua đua xe toàn thế giới!
Lộp bộp!
Giờ phút này mồ hôi lạnh từ trên trán Thẩm Kiệt tuôn xuống như mưa. Mí mắt cũng giật liên tục, nuốt mạnh một ngụm nước miếng. Lúc này mới dám run rẩy nói tiếp:
"Thì ra là thế! Chẳng trách anh ta lại biết xử lí khúc ngoặt, trách gì anh ta lại dám chạy con Santa để thi đấu với tôi."
"Hóa ra, anh ta là KING!"
Thẩm Kiệt đã hiểu vì sao tay đua xe trên toàn thể giới không thể nào thực hiện được kĩ thuật nơi khúc cua đó mà Lâm Thiệu Huy lại có thể thực hiện liên tục, không những thế còn rất thành thạo.
Hóa ra, anh ta là chính chủ của kĩ thuật đó - KING!
Nghĩa đến việc mình đua một trận cùng với KING, mặc dù thường tích đầy mình nhưng mà tức giận trong lòng Thẩm Kiệt cũng đã tan thành mây khói, mà thay vào đó chỉ còn lại sự cay đắng cùng cực.
"Chẳng trách anh ta lại có máy ma quỷ! Trời ạ, vậy mà chúng ta lại dám cướp đồ của KING."
"Đúng vậy, anh ta chỉ kêu chúng ta tự phế một cái chân, đương nhiên chuyện này là trời ban ân lớn rồi. Nếu như đổi thành lúc trước thì kết quả của mấy người tuyển thủ hàng đầu Thái Lan, Giáo hoàng ma quỷ của Rome chính là của chúng ta."
"..."
Thành viên của nhóm Thái Tử giờ đây đến cả da đầu cũng đang run lên, trong lòng chỉ nghĩ mình đã may mắn lắm rồi.
Nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó.
"Ngoài việc đó ra." Điền Trường Phát nhìn bọn họ, dùng ngữ điệu phức tạp mà lên tiếng:
"Mấy người có biết cuộc điện thoại cuối cùng của máy ma quỷ là do ai gọi tới không?"
Hả?
Nghe Điền Trường Phát nói như thế, cả đám đều sững sờ.
Bọn họ vốn xác định được vị trí của máy ma quỷ là nhờ cuộc gọi cuối cùng đó.
Mà bây giờ...
"Ba! Rốt... Rốt cuộc là ai gọi cho KING cuộc điện thoại cuối cùng?"
Điền Hạo nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của ba mình, không biết tại sao anh ta chỉ cảm thấy trái tim mình đập từng tiếng thình thịch dữ dội như sắp nhảy lên cổ.
Dường như, anh ta sắp nghe một một bí mật động trời.
"Kaiser La Băng!"
Mặt mũi Điền Trường Phát tràn đầy vẻ phức tạp nói ra cái tên này.
Xôn xao…
Điền Hạo thấy tất cả mọi người đều bị dọa đến mức suýt nằm rạp trên mặt đất.
Kaiser – La Băng?
Người sáng lập Tập đoàn Toàn Cầu, bà hoàng thương nghiệp lớn mạnh nhất thế giới?
Chuyện này sao có thể chứ?
Ai nấy đều liên tục tuôn mồ hôi ào ào, bất cứ ai cũng biết, trên thế giới này, nhân vật có thể khiến Kaiser La Băng tự gọi điện thoại chắc chắn là chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Mà ngay cả rất nhiều nguyên thủ quốc gia cũng không có tư cách nói chuyện với Rowling.
Mà bây giờ…
"Ba! Sao Kaiser La Băng lại đột nhiên gọi cho Lâm Thiệu Huy? Chẳng lẽ, Lâm Thiệu Huy có liên quan đến Tập đoàn Toàn Cầu?"
Vẻ mặt Điền Hạo thay đổi hoàn toàn.
Tập đoàn Toàn Cầu chính là siêu tài phiệt kinh khủng nhất thế giới.
Nhà họ Điền của bọn họ ở trước mặt người ta còn không được tính là con sâu con kiến, cùng lắm cũng chỉ dám xưng là hạt bụi.
Nếu như Lâm Thiệu Huy đúng thật là có liên quan đến con quái vật khổng lồ này thì chẳng bằng nói là chỉ cần một câu của Lâm Thiệu Huy, nhà họ Điền của bọn họ, thậm chí tất cả gia tộc danh giá của Nam Lộc đều sẽ biến mất không vết tích trong nháy mắt?
Nghĩ đến hậu quả đáng sợ này, gần như cả đám Điền Hạo muốn tè ra quần.
Nhưng mà chuyện khiến bọn họ càng hoảng sợ hơn nữa chỉ vừa mới bắt đầu.
Trên mặt Điền Trường Phát quanh quẩn một vẻ hoảng sợ không thể tưởng tượng nổi:
"Sợ rằng mấy người đã quên rồi! Một khoảng thời gian trước đây, chủ tịch Tập đoàn Toàn Cầu đã thay đổi!"
"Bây giờ Tập đoàn Toàn Cầu là họ Lâm!"
Lâm?
Chỉ vỏn vẹn một chữ, gần như ai cũng liên tưởng đến Lâm Thiệu Huy, mà chính sự suy đoán này.
Phịch!
Phịch!
Từng người trong nhóm Thái Tử, cuối cùng không chịu nổi áp lực nặng nề trong lòng, đã bị dọa đến mức ngồi phịch dưới đất, trên mặt hóa tro tàn.